古诗词

谒翁丈四十韵

李处权

之子儒林杰,斯文国士称。zhī zi rú lín jié,sī wén guó shì chēng。
词章曹植擅,典故叔孙能。cí zhāng cáo zhí shàn,diǎn gù shū sūn néng。
秉哲中逾旷,撝谦外匪矜。bǐng zhé zhōng yú kuàng,huī qiān wài fěi jīn。
世家非冠玉,人物是壶冰。shì jiā fēi guān yù,rén wù shì hú bīng。
海内休方驾,朝端且服膺。hǎi nèi xiū fāng jià,cháo duān qiě fú yīng。
五车俱可复,万顷不劳澄。wǔ chē jù kě fù,wàn qǐng bù láo chéng。
活国嘉猷告,匡君重任胜。huó guó jiā yóu gào,kuāng jūn zhòng rèn shèng。
侧闻金作砺,意在木从绳。cè wén jīn zuò lì,yì zài mù cóng shéng。
昔旅西雍鹭,方观南海鹏。xī lǚ xī yōng lù,fāng guān nán hǎi péng。
青冥翻蹭蹬,凌厉失飞腾。qīng míng fān cèng dēng,líng lì shī fēi téng。
制礼初烦订,为郎顷见徵。zhì lǐ chū fán dìng,wèi láng qǐng jiàn zhēng。
祢生宜独荐,文子要同升。mí shēng yí dú jiàn,wén zi yào tóng shēng。
浪有膻供饵,虚传被襆绫。làng yǒu shān gōng ěr,xū chuán bèi fú líng。
可嗟怀白璧,竟与污青蝇。kě jiē huái bái bì,jìng yǔ wū qīng yíng。
直作悠悠去,从他衮衮登。zhí zuò yōu yōu qù,cóng tā gǔn gǔn dēng。
时情尚驰突,吾道岂凭陵。shí qíng shàng chí tū,wú dào qǐ píng líng。
善舞须长袖,良医必折肱。shàn wǔ xū zhǎng xiù,liáng yī bì zhé gōng。
宁为栖枳凤,不作下韝鹰。níng wèi qī zhǐ fèng,bù zuò xià gōu yīng。
郑谷成真隐,萧斋占上层。zhèng gǔ chéng zhēn yǐn,xiāo zhāi zhàn shàng céng。
华胥久无梦,款段适堪乘。huá xū jiǔ wú mèng,kuǎn duàn shì kān chéng。
种柳追彭泽,栽桃学武陵。zhǒng liǔ zhuī péng zé,zāi táo xué wǔ líng。
池凉蛙閤閤,径暖羽??。chí liáng wā gé gé,jìng nuǎn yǔ hōng hōng。
得句长须送,敲门稚子应。dé jù zhǎng xū sòng,qiāo mén zhì zi yīng。
扫庭延墨客,过寺折谈僧。sǎo tíng yán mò kè,guò sì zhé tán sēng。
贱子孤怀切,穷途百虑烝。jiàn zi gū huái qiè,qióng tú bǎi lǜ zhēng。
待沽希善贾,投分得良朋。dài gū xī shàn jiǎ,tóu fēn dé liáng péng。
戎马来何速,烽烟见未曾。róng mǎ lái hé sù,fēng yān jiàn wèi céng。
神伤瞻雉尾,愁绝望觚棱。shén shāng zhān zhì wěi,chóu jué wàng gū léng。
漠漠虽难问,苍苍尚可凭。mò mò suī nán wèn,cāng cāng shàng kě píng。
人心无右袒,天意有中兴。rén xīn wú yòu tǎn,tiān yì yǒu zhōng xīng。
厌世思蝉蜕,伤时泣土崩。yàn shì sī chán tuì,shāng shí qì tǔ bēng。
渔樵甘混杂,贫病苦因仍。yú qiáo gān hùn zá,pín bìng kǔ yīn réng。
更短犹为簿,从聋也作丞。gèng duǎn yóu wèi bù,cóng lóng yě zuò chéng。
依仁剧山仰,饱德正川增。yī rén jù shān yǎng,bǎo dé zhèng chuān zēng。
旧事将谁语,前非只自惩。jiù shì jiāng shuí yǔ,qián fēi zhǐ zì chéng。
缘危时过栈,扶老渐携藤。yuán wēi shí guò zhàn,fú lǎo jiàn xié téng。
笃义几虚辱,温颜岂谬承。dǔ yì jǐ xū rǔ,wēn yán qǐ miù chéng。
醇醲须手漉,拨刺赖观罾。chún nóng xū shǒu lù,bō cì lài guān zēng。
笑语朝曛隔,尘埃肺腑凝。xiào yǔ cháo xūn gé,chén āi fèi fǔ níng。
尚期文字饮,相对夜深灯。shàng qī wén zì yǐn,xiāng duì yè shēn dēng。

李处权

宋徐州丰县人,徙江宁溧阳,字巽伯。李淑曾孙。徽宗宣和间,与陈恬、朱敦儒并以诗名。南渡后曾领三衢。卒年七十余。有《崧庵集》。 李处权的作品>>

猜您喜欢

简辨老

李处权

松杉高下韵笙箫,谷口钟声梵海潮。sōng shān gāo xià yùn shēng xiāo,gǔ kǒu zhōng shēng fàn hǎi cháo。
秋气作阴连蟋蟀,夜寒随雨上芭蕉。qiū qì zuò yīn lián xī shuài,yè hán suí yǔ shàng bā jiāo。
身危甚幸依贤庇,吏隐何须觅句招。shēn wēi shén xìng yī xián bì,lì yǐn hé xū mì jù zhāo。
直待它年见凫舄,始传仙叶有王乔。zhí dài tā nián jiàn fú xì,shǐ chuán xiān yè yǒu wáng qiáo。

简立之

李处权

税驾居邻古寺中,高堂永日笑言同。shuì jià jū lín gǔ sì zhōng,gāo táng yǒng rì xiào yán tóng。
山云浓淡未成雨,溪竹飘萧先得风。shān yún nóng dàn wèi chéng yǔ,xī zhú piāo xiāo xiān dé fēng。
短发只从今岁白,衰颜无复少时红。duǎn fā zhǐ cóng jīn suì bái,shuāi yán wú fù shǎo shí hóng。
君家酿熟能分我,一醉端令万事空。jūn jiā niàng shú néng fēn wǒ,yī zuì duān lìng wàn shì kōng。

简刘致中兄弟

李处权

祖笔摩空有赋声,长扬羽猎旧齐名。zǔ bǐ mó kōng yǒu fù shēng,zhǎng yáng yǔ liè jiù qí míng。
颇推门第多人物,故作楼居远世情。pǒ tuī mén dì duō rén wù,gù zuò lóu jū yuǎn shì qíng。
我辈一生悲短褐,君家五字倚长城。wǒ bèi yī shēng bēi duǎn hè,jūn jiā wǔ zì yǐ zhǎng chéng。
武陵欲借渔舟便,春水桃花不计程。wǔ líng yù jiè yú zhōu biàn,chūn shuǐ táo huā bù jì chéng。

简潮公

李处权

茗碗纹楸昼不哗,心如出水妙莲华。míng wǎn wén qiū zhòu bù huā,xīn rú chū shuǐ miào lián huá。
喜君活计唯三事,遇我人情似一家。xǐ jūn huó jì wéi sān shì,yù wǒ rén qíng shì yī jiā。
夜久竹声闻雨过,晓来山色看云遮。yè jiǔ zhú shēng wén yǔ guò,xiǎo lái shān sè kàn yún zhē。
此身去国已千里,回首中原犹暮笳。cǐ shēn qù guó yǐ qiān lǐ,huí shǒu zhōng yuán yóu mù jiā。

简致中温其

李处权

世情何怪白头新,岂料穷途复友仁。shì qíng hé guài bái tóu xīn,qǐ liào qióng tú fù yǒu rén。
一室他乡春笑客,半年行路雨欺人。yī shì tā xiāng chūn xiào kè,bàn nián xíng lù yǔ qī rén。
辋川诗说王摩诘,谷口名闻郑子真。wǎng chuān shī shuō wáng mó jí,gǔ kǒu míng wén zhèng zi zhēn。
想是书机似图画,云峰矗矗水粼粼。xiǎng shì shū jī shì tú huà,yún fēng chù chù shuǐ lín lín。

简苏二丈

李处权

丈人清德冠儒林,三世文章照古今。zhàng rén qīng dé guān rú lín,sān shì wén zhāng zhào gǔ jīn。
节比松筠元自直,气含海岳故能深。jié bǐ sōng yún yuán zì zhí,qì hán hǎi yuè gù néng shēn。
箧中尚有为郎被,堂上宁无化俗琴。qiè zhōng shàng yǒu wèi láng bèi,táng shàng níng wú huà sú qín。
贱子飘零无死所,可怜羁旅费黄金。jiàn zi piāo líng wú sǐ suǒ,kě lián jī lǚ fèi huáng jīn。

池上书所见留别益谦

李处权

池上风烟故可人,倦游老眼厌纷纷。chí shàng fēng yān gù kě rén,juàn yóu lǎo yǎn yàn fēn fēn。
晴云出岫似知我,野鹤鸣皋疑是君。qíng yún chū xiù shì zhī wǒ,yě hè míng gāo yí shì jūn。
可恨音书长契阔,尚从杯酒见殷勤。kě hèn yīn shū zhǎng qì kuò,shàng cóng bēi jiǔ jiàn yīn qín。
新诗准拟频相寄,独学方当病寡闻。xīn shī zhǔn nǐ pín xiāng jì,dú xué fāng dāng bìng guǎ wén。

过德孺池上二首

李处权

树色溪光五月寒,幅巾藜杖接清欢。shù sè xī guāng wǔ yuè hán,fú jīn lí zhàng jiē qīng huān。
吞声鸟自屏中过,倒影山从镜里看。tūn shēng niǎo zì píng zhōng guò,dào yǐng shān cóng jìng lǐ kàn。
佳处唯堪著胸次,平生久已付毫端。jiā chù wéi kān zhù xiōng cì,píng shēng jiǔ yǐ fù háo duān。
向来未筑沙堤路,岂信东山有谢安。xiàng lái wèi zhù shā dī lù,qǐ xìn dōng shān yǒu xiè ān。

过德孺池上二首

李处权

谁堪秋热与春寒,北客南州有底欢。shuí kān qiū rè yǔ chūn hán,běi kè nán zhōu yǒu dǐ huān。
酒熟但招吾辈饮,诗成莫与俗人看。jiǔ shú dàn zhāo wú bèi yǐn,shī chéng mò yǔ sú rén kàn。
眼明白鸟清溪上,心折黄鹂碧树端。yǎn míng bái niǎo qīng xī shàng,xīn zhé huáng lí bì shù duān。
口诵离骚手遮日,梦魂不敢到长安。kǒu sòng lí sāo shǒu zhē rì,mèng hún bù gǎn dào zhǎng ān。

次韵德孺感怀

李处权

敝屣浮云世所难,谁堪走俗抗尘颜。bì xǐ fú yún shì suǒ nán,shuí kān zǒu sú kàng chén yán。
海鹏已激三千里,天马终归十二闲。hǎi péng yǐ jī sān qiān lǐ,tiān mǎ zhōng guī shí èr xián。
醉发杖藜云逐逐,香凝宴寝雨斑斑。zuì fā zhàng lí yún zhú zhú,xiāng níng yàn qǐn yǔ bān bān。
林泉久假皆吾有,何必捐金更买山。lín quán jiǔ jiǎ jiē wú yǒu,hé bì juān jīn gèng mǎi shān。

梅二首

李处权

岁晚匆匆日复夜,老禅相对口慵开。suì wǎn cōng cōng rì fù yè,lǎo chán xiāng duì kǒu yōng kāi。
梦归千里几时到,香度一枝何处来。mèng guī qiān lǐ jǐ shí dào,xiāng dù yī zhī hé chù lái。
世乱飘零少供给,地寒潦倒无梯媒。shì luàn piāo líng shǎo gōng gěi,dì hán lǎo dào wú tī méi。
可怜七尺髯如戟,愧负妻孥空拨灰。kě lián qī chǐ rán rú jǐ,kuì fù qī nú kōng bō huī。

梅二首

李处权

可怜映竹深深见,似为催诗特特开。kě lián yìng zhú shēn shēn jiàn,shì wèi cuī shī tè tè kāi。
湖上林逋今老矣,扬州何逊未归来。hú shàng lín bū jīn lǎo yǐ,yáng zhōu hé xùn wèi guī lái。
前村欲雨鸠呼妇,断垄收晴雉应媒。qián cūn yù yǔ jiū hū fù,duàn lǒng shōu qíng zhì yīng méi。
幻境应当如是观,道人深悟劫池灰。huàn jìng yīng dāng rú shì guān,dào rén shēn wù jié chí huī。

温其示梅诗用韵为谢兼简士特

李处权

可喜刘郎鬓未霜,能容宋玉近东墙。kě xǐ liú láng bìn wèi shuāng,néng róng sòng yù jìn dōng qiáng。
自知老眼无春事,谁意穷途得夜光。zì zhī lǎo yǎn wú chūn shì,shuí yì qióng tú dé yè guāng。
前日桃园真有路,何时兰室可无香。qián rì táo yuán zhēn yǒu lù,hé shí lán shì kě wú xiāng。
便须一醉经千日,免作人间寸寸肠。biàn xū yī zuì jīng qiān rì,miǎn zuò rén jiān cùn cùn cháng。

温其示梅诗用韵为谢兼简士特

李处权

潦倒谁怜五十霜,登门可愧及肩墙。lǎo dào shuí lián wǔ shí shuāng,dēng mén kě kuì jí jiān qiáng。
银钩已作惊人势,玉唾何悭照眼光。yín gōu yǐ zuò jīng rén shì,yù tuò hé qiān zhào yǎn guāng。
春醉灯前犹纵博,夜阑帐底更添香。chūn zuì dēng qián yóu zòng bó,yè lán zhàng dǐ gèng tiān xiāng。
阮生正作穷途哭,漫道江南刺史肠。ruǎn shēng zhèng zuò qióng tú kū,màn dào jiāng nán cì shǐ cháng。

席上赋梅

李处权

桃李何须续后开,芝兰胜韵许相陪。táo lǐ hé xū xù hòu kāi,zhī lán shèng yùn xǔ xiāng péi。
先春莫道无深意,调鼎方知有大才。xiān chūn mò dào wú shēn yì,diào dǐng fāng zhī yǒu dà cái。
南国正宜溪上路,故园长梦竹间台。nán guó zhèng yí xī shàng lù,gù yuán zhǎng mèng zhú jiān tái。
骚人不为寻诗句,自爱幽芳特特来。sāo rén bù wèi xún shī jù,zì ài yōu fāng tè tè lái。
2681234567»