古诗词

谒翁丈四十韵

李处权

之子儒林杰,斯文国士称。zhī zi rú lín jié,sī wén guó shì chēng。
词章曹植擅,典故叔孙能。cí zhāng cáo zhí shàn,diǎn gù shū sūn néng。
秉哲中逾旷,撝谦外匪矜。bǐng zhé zhōng yú kuàng,huī qiān wài fěi jīn。
世家非冠玉,人物是壶冰。shì jiā fēi guān yù,rén wù shì hú bīng。
海内休方驾,朝端且服膺。hǎi nèi xiū fāng jià,cháo duān qiě fú yīng。
五车俱可复,万顷不劳澄。wǔ chē jù kě fù,wàn qǐng bù láo chéng。
活国嘉猷告,匡君重任胜。huó guó jiā yóu gào,kuāng jūn zhòng rèn shèng。
侧闻金作砺,意在木从绳。cè wén jīn zuò lì,yì zài mù cóng shéng。
昔旅西雍鹭,方观南海鹏。xī lǚ xī yōng lù,fāng guān nán hǎi péng。
青冥翻蹭蹬,凌厉失飞腾。qīng míng fān cèng dēng,líng lì shī fēi téng。
制礼初烦订,为郎顷见徵。zhì lǐ chū fán dìng,wèi láng qǐng jiàn zhēng。
祢生宜独荐,文子要同升。mí shēng yí dú jiàn,wén zi yào tóng shēng。
浪有膻供饵,虚传被襆绫。làng yǒu shān gōng ěr,xū chuán bèi fú líng。
可嗟怀白璧,竟与污青蝇。kě jiē huái bái bì,jìng yǔ wū qīng yíng。
直作悠悠去,从他衮衮登。zhí zuò yōu yōu qù,cóng tā gǔn gǔn dēng。
时情尚驰突,吾道岂凭陵。shí qíng shàng chí tū,wú dào qǐ píng líng。
善舞须长袖,良医必折肱。shàn wǔ xū zhǎng xiù,liáng yī bì zhé gōng。
宁为栖枳凤,不作下韝鹰。níng wèi qī zhǐ fèng,bù zuò xià gōu yīng。
郑谷成真隐,萧斋占上层。zhèng gǔ chéng zhēn yǐn,xiāo zhāi zhàn shàng céng。
华胥久无梦,款段适堪乘。huá xū jiǔ wú mèng,kuǎn duàn shì kān chéng。
种柳追彭泽,栽桃学武陵。zhǒng liǔ zhuī péng zé,zāi táo xué wǔ líng。
池凉蛙閤閤,径暖羽??。chí liáng wā gé gé,jìng nuǎn yǔ hōng hōng。
得句长须送,敲门稚子应。dé jù zhǎng xū sòng,qiāo mén zhì zi yīng。
扫庭延墨客,过寺折谈僧。sǎo tíng yán mò kè,guò sì zhé tán sēng。
贱子孤怀切,穷途百虑烝。jiàn zi gū huái qiè,qióng tú bǎi lǜ zhēng。
待沽希善贾,投分得良朋。dài gū xī shàn jiǎ,tóu fēn dé liáng péng。
戎马来何速,烽烟见未曾。róng mǎ lái hé sù,fēng yān jiàn wèi céng。
神伤瞻雉尾,愁绝望觚棱。shén shāng zhān zhì wěi,chóu jué wàng gū léng。
漠漠虽难问,苍苍尚可凭。mò mò suī nán wèn,cāng cāng shàng kě píng。
人心无右袒,天意有中兴。rén xīn wú yòu tǎn,tiān yì yǒu zhōng xīng。
厌世思蝉蜕,伤时泣土崩。yàn shì sī chán tuì,shāng shí qì tǔ bēng。
渔樵甘混杂,贫病苦因仍。yú qiáo gān hùn zá,pín bìng kǔ yīn réng。
更短犹为簿,从聋也作丞。gèng duǎn yóu wèi bù,cóng lóng yě zuò chéng。
依仁剧山仰,饱德正川增。yī rén jù shān yǎng,bǎo dé zhèng chuān zēng。
旧事将谁语,前非只自惩。jiù shì jiāng shuí yǔ,qián fēi zhǐ zì chéng。
缘危时过栈,扶老渐携藤。yuán wēi shí guò zhàn,fú lǎo jiàn xié téng。
笃义几虚辱,温颜岂谬承。dǔ yì jǐ xū rǔ,wēn yán qǐ miù chéng。
醇醲须手漉,拨刺赖观罾。chún nóng xū shǒu lù,bō cì lài guān zēng。
笑语朝曛隔,尘埃肺腑凝。xiào yǔ cháo xūn gé,chén āi fèi fǔ níng。
尚期文字饮,相对夜深灯。shàng qī wén zì yǐn,xiāng duì yè shēn dēng。

李处权

宋徐州丰县人,徙江宁溧阳,字巽伯。李淑曾孙。徽宗宣和间,与陈恬、朱敦儒并以诗名。南渡后曾领三衢。卒年七十余。有《崧庵集》。 李处权的作品>>

猜您喜欢

和如祖弟二首

李处权

老来风味淡于秋,愧负平生马少游。lǎo lái fēng wèi dàn yú qiū,kuì fù píng shēng mǎ shǎo yóu。
但得山云供晚眺,何须花雨作春愁。dàn dé shān yún gōng wǎn tiào,hé xū huā yǔ zuò chūn chóu。
新诗未省曾多见,情话端知肯独留。xīn shī wèi shěng céng duō jiàn,qíng huà duān zhī kěn dú liú。
政渴一杯浇磊磈,书生何用玉为舟。zhèng kě yī bēi jiāo lěi wěi,shū shēng hé yòng yù wèi zhōu。

和如祖弟二首

李处权

绿树黄鹂阴复晴,春风何处不堪行。lǜ shù huáng lí yīn fù qíng,chūn fēng hé chù bù kān xíng。
野烟著草绵绵色,江日浮花滟滟明。yě yān zhù cǎo mián mián sè,jiāng rì fú huā yàn yàn míng。
故国音书添梦想,异乡节物减心情。gù guó yīn shū tiān mèng xiǎng,yì xiāng jié wù jiǎn xīn qíng。
逢人尽说兵戈事,始觉如今去就轻。féng rén jǐn shuō bīng gē shì,shǐ jué rú jīn qù jiù qīng。

叔易席上

李处权

何处春光最可怜,仙山亭上碧岩前。hé chù chūn guāng zuì kě lián,xiān shān tíng shàng bì yán qián。
穷来更觉诗堪画,老去谁知酒可仙。qióng lái gèng jué shī kān huà,lǎo qù shuí zhī jiǔ kě xiān。
云色弄晴花蘸水,风光纵好柳拖烟。yún sè nòng qíng huā zhàn shuǐ,fēng guāng zòng hǎo liǔ tuō yān。
左思近有三都赋,谁与吹嘘送上天。zuǒ sī jìn yǒu sān dōu fù,shuí yǔ chuī xū sòng shàng tiān。

和赏卿席上之韵

李处权

翠竹丹枫共一村,诗家得句转清新。cuì zhú dān fēng gòng yī cūn,shī jiā dé jù zhuǎn qīng xīn。
已怜楚地梅知腊,更想隋河柳欲春。yǐ lián chǔ dì méi zhī là,gèng xiǎng suí hé liǔ yù chūn。
须信成名皆志士,故应行乐属吾人。xū xìn chéng míng jiē zhì shì,gù yīng xíng lè shǔ wú rén。
请君淬砺斑斑刃,始验儒冠不误身。qǐng jūn cuì lì bān bān rèn,shǐ yàn rú guān bù wù shēn。

席上次表臣韵以遗明之仍督其和章

李处权

一日复倾三百杯,新年物色兴悠哉。yī rì fù qīng sān bǎi bēi,xīn nián wù sè xīng yōu zāi。
应怜远客此流落,故有幽人常往来。yīng lián yuǎn kè cǐ liú luò,gù yǒu yōu rén cháng wǎng lái。
楮刻三年殊未就,诗成七步可须催。chǔ kè sān nián shū wèi jiù,shī chéng qī bù kě xū cuī。
平生信笔多狂简,从此方知所以裁。píng shēng xìn bǐ duō kuáng jiǎn,cóng cǐ fāng zhī suǒ yǐ cái。

复次韵呈诸友

李处权

梅树飘香酒满杯,时危风景亦佳哉。méi shù piāo xiāng jiǔ mǎn bēi,shí wēi fēng jǐng yì jiā zāi。
横筇有客挑钱去,重担谁家送米来。héng qióng yǒu kè tiāo qián qù,zhòng dān shuí jiā sòng mǐ lái。
云色可怜谈次改,年华不奈鬓边催。yún sè kě lián tán cì gǎi,nián huá bù nài bìn biān cuī。
萧郎及我亲书尺,珍赠霜纨费剪裁。xiāo láng jí wǒ qīn shū chǐ,zhēn zèng shuāng wán fèi jiǎn cái。

题画卷

李处权

平生丘壑几欲颠,谁使老来逢郑虔。píng shēng qiū hè jǐ yù diān,shuí shǐ lǎo lái féng zhèng qián。
苍须对我三千尺,黑头听渠十八年。cāng xū duì wǒ sān qiān chǐ,hēi tóu tīng qú shí bā nián。
已有霜雪入晏座,宁无风雷浮屋椽。yǐ yǒu shuāng xuě rù yàn zuò,níng wú fēng léi fú wū chuán。
个中得句不敢吐,可人何许心悠然。gè zhōng dé jù bù gǎn tǔ,kě rén hé xǔ xīn yōu rán。

次韵呈德基兼呈王侍郎

李处权

书生卧病久无衣,不意临衰厌鼓鼙。shū shēng wò bìng jiǔ wú yī,bù yì lín shuāi yàn gǔ pí。
乡信略无鸿雁到,客愁惟有杜鹃啼。xiāng xìn lüè wú hóng yàn dào,kè chóu wéi yǒu dù juān tí。
谁怜弹铗长依孟,自不工竽漫说齐。shuí lián dàn jiá zhǎng yī mèng,zì bù gōng yú màn shuō qí。
我亦漂流费耘业,看君文字照浯溪。wǒ yì piāo liú fèi yún yè,kàn jūn wén zì zhào wú xī。

临川道中寄汪守

李处权

渐远闽中地更平,土风疏爽语言轻。jiàn yuǎn mǐn zhōng dì gèng píng,tǔ fēng shū shuǎng yǔ yán qīng。
山浓不减嵩高翠,溪涨浑如洛浦声。shān nóng bù jiǎn sōng gāo cuì,xī zhǎng hún rú luò pǔ shēng。
忽见槐花思举子,欲求萤火遗书生。hū jiàn huái huā sī jǔ zi,yù qiú yíng huǒ yí shū shēng。
使君元是丈人行,回首铃斋空复情。shǐ jūn yuán shì zhàng rén xíng,huí shǒu líng zhāi kōng fù qíng。

奉怀养源士特似表

李处权

一坐关山百念灰,德邻诗社许徘徊。yī zuò guān shān bǎi niàn huī,dé lín shī shè xǔ pái huái。
静看林鸟衔花去,寒觉溪风送雨来。jìng kàn lín niǎo xián huā qù,hán jué xī fēng sòng yǔ lái。
小阮有怀应种竹,步兵无事且传杯。xiǎo ruǎn yǒu huái yīng zhǒng zhú,bù bīng wú shì qiě chuán bēi。
东床坦腹真佳婿,俗客多惭数月陪。dōng chuáng tǎn fù zhēn jiā xù,sú kè duō cán shù yuè péi。

怀清叙

李处权

梦想平生始此回,扁舟坐稳兴悠哉。mèng xiǎng píng shēng shǐ cǐ huí,biǎn zhōu zuò wěn xīng yōu zāi。
阴阴树底莺声切,漠漠田中雨气来。yīn yīn shù dǐ yīng shēng qiè,mò mò tián zhōng yǔ qì lái。
乱世等闲凋鬓发,故园何处问池台。luàn shì děng xián diāo bìn fā,gù yuán hé chù wèn chí tái。
临风不见高公子,正渴论文共一杯。lín fēng bù jiàn gāo gōng zi,zhèng kě lùn wén gòng yī bēi。

初至毗陵简巽老时有所怀也

李处权

从来语默有千钧,乱后相逢气益振。cóng lái yǔ mò yǒu qiān jūn,luàn hòu xiāng féng qì yì zhèn。
好鸟开窗如应客,清风挽竹故留人。hǎo niǎo kāi chuāng rú yīng kè,qīng fēng wǎn zhú gù liú rén。
更贫岂顾墦间祭,已老犹堪席上珍。gèng pín qǐ gù fán jiān jì,yǐ lǎo yóu kān xí shàng zhēn。
说到苍梧泪横臆,皇天万一照酸辛。shuō dào cāng wú lèi héng yì,huáng tiān wàn yī zhào suān xīn。

观潮二首

李处权

雪屋银山满上头,年年伟观近中秋。xuě wū yín shān mǎn shàng tóu,nián nián wěi guān jìn zhōng qiū。
只言沧海无回浪,岂信长江有逆流。zhǐ yán cāng hǎi wú huí làng,qǐ xìn zhǎng jiāng yǒu nì liú。
一一樯帆如过鸟,时时烟雨要沉牛。yī yī qiáng fān rú guò niǎo,shí shí yān yǔ yào chén niú。
青衫白鬓功名晚,何日翩然范蠡舟。qīng shān bái bìn gōng míng wǎn,hé rì piān rán fàn lí zhōu。

观潮二首

李处权

海舶忽惊风打头,观澜又破一年秋。hǎi bó hū jīng fēng dǎ tóu,guān lán yòu pò yī nián qiū。
若为尽作杯中物,安得飞来枕下流。ruò wèi jǐn zuò bēi zhōng wù,ān dé fēi lái zhěn xià liú。
岂计双凫兼乘雁,谁分去马与来牛。qǐ jì shuāng fú jiān chéng yàn,shuí fēn qù mǎ yǔ lái niú。
君王大业追神禹,前日黄龙已负舟。jūn wáng dà yè zhuī shén yǔ,qián rì huáng lóng yǐ fù zhōu。

送公卷赴金陵

李处权

惟曾家世颇堪论,文采南丰实浚源。wéi céng jiā shì pǒ kān lùn,wén cǎi nán fēng shí jùn yuán。
德必有言人望重,义形于色主威尊。dé bì yǒu yán rén wàng zhòng,yì xíng yú sè zhǔ wēi zūn。
随珠未可轻弹雀,腐鼠从教竞吓鹓。suí zhū wèi kě qīng dàn què,fǔ shǔ cóng jiào jìng xià yuān。
固是相门终出相,鲁公泉下有英魂。gù shì xiāng mén zhōng chū xiāng,lǔ gōng quán xià yǒu yīng hún。