古诗词

六亭

史弥宁

我不能如叔子登岘首,名配此山垂不朽。wǒ bù néng rú shū zi dēng xiàn shǒu,míng pèi cǐ shān chuí bù xiǔ。
又不能如少陵登吹台,酒酣怀古胸崔嵬。yòu bù néng rú shǎo líng dēng chuī tái,jiǔ hān huái gǔ xiōng cuī wéi。
但见穹崖翠阜清绝处,爱此出奇不尽之诗材。dàn jiàn qióng yá cuì fù qīng jué chù,ài cǐ chū qí bù jǐn zhī shī cái。
邵阳城中景何好,峻屏四面森围绕。shào yáng chéng zhōng jǐng hé hǎo,jùn píng sì miàn sēn wéi rào。
西南诸峰尤蔚然,地接衡庐青未了。xī nán zhū fēng yóu wèi rán,dì jiē héng lú qīng wèi le。
天将图画开湘堧,云木罗立呈鲜妍。tiān jiāng tú huà kāi xiāng ruán,yún mù luó lì chéng xiān yán。
上有蝉联百雉之粉堞,下有鳞差万瓦之晴烟。shàng yǒu chán lián bǎi zhì zhī fěn dié,xià yǒu lín chà wàn wǎ zhī qíng yān。
人指山形似龙跃,绣谷峥嵘露头角。rén zhǐ shān xíng shì lóng yuè,xiù gǔ zhēng róng lù tóu jiǎo。
遐观捧出颔底珠,背负凌虚势腾踔。xiá guān pěng chū hàn dǐ zhū,bèi fù líng xū shì téng chuō。
一爪突起扶杏冈,一爪盘踞苍雪傍。yī zhǎo tū qǐ fú xìng gāng,yī zhǎo pán jù cāng xuě bàng。
翘尾蜿蜒卷寒碧,便拟为霖苏八荒。qiào wěi wān yán juǎn hán bì,biàn nǐ wèi lín sū bā huāng。
老我跻攀兴不浅,醉吟拍拍诗瓢满。lǎo wǒ jī pān xīng bù qiǎn,zuì yín pāi pāi shī piáo mǎn。
只言此乐与人同,谁子看山能具眼。zhǐ yán cǐ lè yǔ rén tóng,shuí zi kàn shān néng jù yǎn。

史弥宁

宋明州鄞县人,字安卿。史浩从子。宁宗嘉定中,以国子舍生莅春坊事,带阁门宣赞舍人,知邵阳。有《友林乙稿》。 史弥宁的作品>>

猜您喜欢

竹所夜思

史弥宁

保社荒寒欠主盟,此君却解以诗鸣。bǎo shè huāng hán qiàn zhǔ méng,cǐ jūn què jiě yǐ shī míng。
风窗满耳吟秋句,比似侬诗渠更清。fēng chuāng mǎn ěr yín qiū jù,bǐ shì nóng shī qú gèng qīng。

妙峰亭晚望

史弥宁

峭峰顶上著危亭,四面山开云锦屏。qiào fēng dǐng shàng zhù wēi tíng,sì miàn shān kāi yún jǐn píng。
秾淡浅深多变态,天公浪费几丹青。nóng dàn qiǎn shēn duō biàn tài,tiān gōng làng fèi jǐ dān qīng。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

菩提坊里著诗豪,佳木繁阴暑易逃。pú tí fāng lǐ zhù shī háo,jiā mù fán yīn shǔ yì táo。
不用移文勒回驾,个中境界尽清高。bù yòng yí wén lēi huí jià,gè zhōng jìng jiè jǐn qīng gāo。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

我本无心山上山,随风聊复过沧湾。wǒ běn wú xīn shān shàng shān,suí fēng liáo fù guò cāng wān。
等闲偿了为霖愿,却敛神功紫翠间。děng xián cháng le wèi lín yuàn,què liǎn shén gōng zǐ cuì jiān。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

了却文书可是痴,幅巾行散任风吹。le què wén shū kě shì chī,fú jīn xíng sàn rèn fēng chuī。
挥毫飒飒诗惊雨,洒面萧萧雨送诗。huī háo sà sà shī jīng yǔ,sǎ miàn xiāo xiāo yǔ sòng shī。

赋栖真观月季

史弥宁

茶芗从臾访栖真,闯户蔫红绝可人。chá xiāng cóng yú fǎng qī zhēn,chuǎng hù niān hóng jué kě rén。
不逐群芳更代谢,一生享用四时春。bù zhú qún fāng gèng dài xiè,yī shēng xiǎng yòng sì shí chūn。

诗禅

史弥宁

诗家活法类禅机,悟处工夫谁得知。shī jiā huó fǎ lèi chán jī,wù chù gōng fū shuí dé zhī。
寻著这些关■子,国风雅颂不难追。xún zhù zhè xiē guān zi,guó fēng yǎ sòng bù nán zhuī。

吟天

史弥宁

流水孤村三两家,夕阳牛背载寒鸦。liú shuǐ gū cūn sān liǎng jiā,xī yáng niú bèi zài hán yā。
扶筇笑入梅花去,个样吟天嘉不嘉。fú qióng xiào rù méi huā qù,gè yàng yín tiān jiā bù jiā。

东林云上人见过

史弥宁

瘦藤十载别康庐,五老山中安稳无。shòu téng shí zài bié kāng lú,wǔ lǎo shān zhōng ān wěn wú。
霜后诗禅来访我,为言面目带清臞。shuāng hòu shī chán lái fǎng wǒ,wèi yán miàn mù dài qīng qú。

西风

史弥宁

干了岩犀奔拒霜,又催茱菊趁重阳。gàn le yán xī bēn jù shuāng,yòu cuī zhū jú chèn zhòng yáng。
白蘋红蓼仓黄染,冷笑西风有底忙。bái píng hóng liǎo cāng huáng rǎn,lěng xiào xī fēng yǒu dǐ máng。

木犀

史弥宁

一段长长寂寞秋,著鞭芙菊尚包羞。yī duàn zhǎng zhǎng jì mò qiū,zhù biān fú jú shàng bāo xiū。
搀先饱绽黄金粟,不落西风第二筹。chān xiān bǎo zhàn huáng jīn sù,bù luò xī fēng dì èr chóu。

木犀

史弥宁

寿藤伴我倚秋风,老去无诗意转慵。shòu téng bàn wǒ yǐ qiū fēng,lǎo qù wú shī yì zhuǎn yōng。
只是看花非觅句,清香错认恼冲龙。zhǐ shì kàn huā fēi mì jù,qīng xiāng cuò rèn nǎo chōng lóng。

观画

史弥宁

江山梅竹好精神,渔父畦丁也逼真。jiāng shān méi zhú hǎo jīng shén,yú fù qí dīng yě bī zhēn。
终是有些堪恨处,画中更欠著诗人。zhōng shì yǒu xiē kān hèn chù,huà zhōng gèng qiàn zhù shī rén。

次邬文伯城南夜归韵

史弥宁

孤屿清江落木天,十分诗思满归船。gū yǔ qīng jiāng luò mù tiān,shí fēn shī sī mǎn guī chuán。
岩犀稛载香浮鼻,一味书窗恼夜眠。yán xī kǔn zài xiāng fú bí,yī wèi shū chuāng nǎo yè mián。

偶述

史弥宁

农忻膏泽了春耕,客免深泥阻去程。nóng xīn gāo zé le chūn gēng,kè miǎn shēn ní zǔ qù chéng。
日里放晴终夜雨,天公两下做人情。rì lǐ fàng qíng zhōng yè yǔ,tiān gōng liǎng xià zuò rén qíng。