古诗词

六亭

史弥宁

我不能如叔子登岘首,名配此山垂不朽。wǒ bù néng rú shū zi dēng xiàn shǒu,míng pèi cǐ shān chuí bù xiǔ。
又不能如少陵登吹台,酒酣怀古胸崔嵬。yòu bù néng rú shǎo líng dēng chuī tái,jiǔ hān huái gǔ xiōng cuī wéi。
但见穹崖翠阜清绝处,爱此出奇不尽之诗材。dàn jiàn qióng yá cuì fù qīng jué chù,ài cǐ chū qí bù jǐn zhī shī cái。
邵阳城中景何好,峻屏四面森围绕。shào yáng chéng zhōng jǐng hé hǎo,jùn píng sì miàn sēn wéi rào。
西南诸峰尤蔚然,地接衡庐青未了。xī nán zhū fēng yóu wèi rán,dì jiē héng lú qīng wèi le。
天将图画开湘堧,云木罗立呈鲜妍。tiān jiāng tú huà kāi xiāng ruán,yún mù luó lì chéng xiān yán。
上有蝉联百雉之粉堞,下有鳞差万瓦之晴烟。shàng yǒu chán lián bǎi zhì zhī fěn dié,xià yǒu lín chà wàn wǎ zhī qíng yān。
人指山形似龙跃,绣谷峥嵘露头角。rén zhǐ shān xíng shì lóng yuè,xiù gǔ zhēng róng lù tóu jiǎo。
遐观捧出颔底珠,背负凌虚势腾踔。xiá guān pěng chū hàn dǐ zhū,bèi fù líng xū shì téng chuō。
一爪突起扶杏冈,一爪盘踞苍雪傍。yī zhǎo tū qǐ fú xìng gāng,yī zhǎo pán jù cāng xuě bàng。
翘尾蜿蜒卷寒碧,便拟为霖苏八荒。qiào wěi wān yán juǎn hán bì,biàn nǐ wèi lín sū bā huāng。
老我跻攀兴不浅,醉吟拍拍诗瓢满。lǎo wǒ jī pān xīng bù qiǎn,zuì yín pāi pāi shī piáo mǎn。
只言此乐与人同,谁子看山能具眼。zhǐ yán cǐ lè yǔ rén tóng,shuí zi kàn shān néng jù yǎn。

史弥宁

宋明州鄞县人,字安卿。史浩从子。宁宗嘉定中,以国子舍生莅春坊事,带阁门宣赞舍人,知邵阳。有《友林乙稿》。 史弥宁的作品>>

猜您喜欢

送苏道士

史弥宁

七十臞仙鬓未秋,肯来为我说真休。qī shí qú xiān bìn wèi qiū,kěn lái wèi wǒ shuō zhēn xiū。
归欤恐负青山约,跨鹤吹笙挽不留。guī yú kǒng fù qīng shān yuē,kuà hè chuī shēng wǎn bù liú。

怀归

史弥宁

倚阁南湖一钓舟,西风将梦到乡州。yǐ gé nán hú yī diào zhōu,xī fēng jiāng mèng dào xiāng zhōu。
蛙蝇名利苦多事,薄有田园归去休。wā yíng míng lì kǔ duō shì,báo yǒu tián yuán guī qù xiū。

访孤山

史弥宁

曾把梅诗细品题,逋仙去后可容追。céng bǎ méi shī xì pǐn tí,bū xiān qù hòu kě róng zhuī。
君看疏影暗香句,二百年来无此诗。jūn kàn shū yǐng àn xiāng jù,èr bǎi nián lái wú cǐ shī。

霜柳

史弥宁

十分冬暖学春华,袅袅垂杨映日斜。shí fēn dōng nuǎn xué chūn huá,niǎo niǎo chuí yáng yìng rì xié。
一色淡黄霜染就,看来只欠带栖鸦。yī sè dàn huáng shuāng rǎn jiù,kàn lái zhǐ qiàn dài qī yā。

老境

史弥宁

老境寻诗一字无,锦囊枵腹怨奚奴。lǎo jìng xún shī yī zì wú,jǐn náng xiāo fù yuàn xī nú。
多君俎豆庚桑子,不省今吾非故吾。duō jūn zǔ dòu gēng sāng zi,bù shěng jīn wú fēi gù wú。

再入湖南境

史弥宁

我本人间有发僧,只堪林下续传灯。wǒ běn rén jiān yǒu fā sēng,zhǐ kān lín xià xù chuán dēng。
君恩强遣司民社,千里江山笑不能。jūn ēn qiáng qiǎn sī mín shè,qiān lǐ jiāng shān xiào bù néng。

无诗

史弥宁

合向青林岸幅巾,却来闹里著吟身。hé xiàng qīng lín àn fú jīn,què lái nào lǐ zhù yín shēn。
竹君门外私相语,两日无诗羞杀人。zhú jūn mén wài sī xiāng yǔ,liǎng rì wú shī xiū shā rén。

周晦叔所宅之左一坡隐然而高有竹万个架小轩于翠雾苍雪间日弹琴读书其下轩外鸣泉清驶若与弦诵之声相答爱其境胜为赋一绝

史弥宁

竹根碧涧落寒声,竹外双溪抵镜明。zhú gēn bì jiàn luò hán shēng,zhú wài shuāng xī dǐ jìng míng。
满袖天风吟不彻,坡头直有许多清。mǎn xiù tiān fēng yín bù chè,pō tóu zhí yǒu xǔ duō qīng。

浮骖

史弥宁

天净风平水不痕,浮骖带雪系篱根。tiān jìng fēng píng shuǐ bù hén,fú cān dài xuě xì lí gēn。
欺寒酒兴峥嵘甚,又访梅花过别村。qī hán jiǔ xīng zhēng róng shén,yòu fǎng méi huā guò bié cūn。

书苏道士江行图后

史弥宁

叟也胸中天地宽,云烟衮衮出毫端。sǒu yě xiōng zhōng tiān dì kuān,yún yān gǔn gǔn chū háo duān。
如何万里经行处,不费晴窗半日看。rú hé wàn lǐ jīng xíng chù,bù fèi qíng chuāng bàn rì kàn。

书苏道士江行图后

史弥宁

诗酒漂零自在身,吴樯楚柂往来频。shī jiǔ piāo líng zì zài shēn,wú qiáng chǔ yí wǎng lái pín。
拂开数匹临川纸,一一江山是故人。fú kāi shù pǐ lín chuān zhǐ,yī yī jiāng shān shì gù rén。

书苏道士江行图后

史弥宁

飘然云鹤老江湖,匠出烟波绝世无。piāo rán yún hè lǎo jiāng hú,jiàng chū yān bō jué shì wú。
一见昏眸为渠豁,半生空挂辋川图。yī jiàn hūn móu wèi qú huō,bàn shēng kōng guà wǎng chuān tú。

有惠庐山图者

史弥宁

生平岩岫饱跻攀,忽得云峦挂壁间。shēng píng yán xiù bǎo jī pān,hū dé yún luán guà bì jiān。
不怕老来无脚力,闭门端坐看庐山。bù pà lǎo lái wú jiǎo lì,bì mén duān zuò kàn lú shān。

香涧老衲示似玉林首倡极道竹溪宴月之乐玉林勉以属和

史弥宁

长松翠竹拱晴波,不饮其如月色何。zhǎng sōng cuì zhú gǒng qíng bō,bù yǐn qí rú yuè sè hé。
珍重阿连能好事,高轩携酒夜深过。zhēn zhòng ā lián néng hǎo shì,gāo xuān xié jiǔ yè shēn guò。

香涧老衲示似玉林首倡极道竹溪宴月之乐玉林勉以属和

史弥宁

孤令青莲欠所亲,月边和影是三人。gū lìng qīng lián qiàn suǒ qīn,yuè biān hé yǐng shì sān rén。
何如洗盏溪光里,弟劝兄酬泛玉轮。hé rú xǐ zhǎn xī guāng lǐ,dì quàn xiōng chóu fàn yù lún。