古诗词

送福州通判陈铸殿丞

文彦博

泽宫登甲第,殿省滞时英。zé gōng dēng jiǎ dì,diàn shěng zhì shí yīng。
闽国题舆贵,稽山昼锦荣。mǐn guó tí yú guì,jī shān zhòu jǐn róng。
轶才犹绊骥,美俗仰诚衡。yì cái yóu bàn jì,měi sú yǎng chéng héng。
寿母平返喜,迎知讼牒清。shòu mǔ píng fǎn xǐ,yíng zhī sòng dié qīng。

文彦博

宋汾州介休人,字宽夫。仁宗天圣五年进士。累迁殿中侍御史。庆历七年,任枢密副使、参知政事。以镇压贝州王则起义,拜同中书门下平章事。皇祐三年被劾罢相,出知许、青、永兴等州军。至和二年复相。嘉祐三年,出判河南等地,封潞国公。神宗朝,反对王安石变法,极论市易损国体,惹民怨,出判大名、河南府。元丰六年以太师致仕。哲宗元祐初,因司马光荐,为平章军国重事。五年,复致仕。历仕四朝,任将相五十年。卒谥忠烈。有《潞公集》。 文彦博的作品>>

猜您喜欢

天平相公远寄佳章谨依韵和呈

文彦博

晓辟天阍出帝纶,麾幢误委不才臣。xiǎo pì tiān hūn chū dì lún,huī chuáng wù wěi bù cái chén。
六条颁诏专临雍,一道全师别制秦。liù tiáo bān zhào zhuān lín yōng,yī dào quán shī bié zhì qín。
虽受深恩辞北阙,拟将何术抚西人。suī shòu shēn ēn cí běi quē,nǐ jiāng hé shù fǔ xī rén。
他年遂解簪缨去,乞去伊川号散民。tā nián suì jiě zān yīng qù,qǐ qù yī chuān hào sàn mín。

天平相公远寄佳章谨依韵和呈

文彦博

昔年公掌秦中漕,虎节寻提四镇师。xī nián gōng zhǎng qín zhōng cáo,hǔ jié xún tí sì zhèn shī。
从此功成为汉相,至今阙内仰萧规。cóng cǐ gōng chéng wèi hàn xiāng,zhì jīn quē nèi yǎng xiāo guī。
新诗远寄音盈耳,累牍频窥喜见眉。xīn shī yuǎn jì yīn yíng ěr,lèi dú pín kuī xǐ jiàn méi。
更问春游何处好,夹城西面景龙池。gèng wèn chūn yóu hé chù hǎo,jiā chéng xī miàn jǐng lóng chí。

次韵答平凉龙图王谏议

文彦博

凛然威望詟西戎,十万貔貅节制中。lǐn rán wēi wàng zhé xī róng,shí wàn pí xiū jié zhì zhōng。
从古藩垣谋帅重,于今诗礼得才雄。cóng gǔ fān yuán móu shuài zhòng,yú jīn shī lǐ dé cái xióng。
勤归定是推优赏,静胜由来保上功。qín guī dìng shì tuī yōu shǎng,jìng shèng yóu lái bǎo shàng gōng。
不独韦平称世美,缁衣兼咏武桓公。bù dú wéi píng chēng shì měi,zī yī jiān yǒng wǔ huán gōng。

答王龙图咏山见寄

文彦博

分得鱼符守雍州,垂帷闭阁再经秋。fēn dé yú fú shǒu yōng zhōu,chuí wéi bì gé zài jīng qiū。
眼看岩岫将登览,身似匏瓜苦滞留。yǎn kàn yán xiù jiāng dēng lǎn,shēn shì páo guā kǔ zhì liú。
杜曲朱坡虽已到,圭峰紫阁未曾游。dù qū zhū pō suī yǐ dào,guī fēng zǐ gé wèi céng yóu。
却输假道归朝客,上遍终南寺寺楼。què shū jiǎ dào guī cháo kè,shàng biàn zhōng nán sì sì lóu。

题纪太尉庙

文彦博

死节古来虽有矣,大都死节少如公。sǐ jié gǔ lái suī yǒu yǐ,dà dōu sǐ jié shǎo rú gōng。
惟图救主重围内,不惮焚身烈焰中。wéi tú jiù zhǔ zhòng wéi nèi,bù dàn fén shēn liè yàn zhōng。
龙准有因方脱祸,猴冠无计复争雄。lóng zhǔn yǒu yīn fāng tuō huò,hóu guān wú jì fù zhēng xióng。
如何置酒咸阳会,只说萧何第一功。rú hé zhì jiǔ xián yáng huì,zhǐ shuō xiāo hé dì yī gōng。

某伏蒙昭文相公

文彦博

上公遗我游嵩具,匜盥杯盂色色全。shàng gōng yí wǒ yóu sōng jù,yí guàn bēi yú sè sè quán。
拂拭便须延隐逸,洁清那敢污腥膻。fú shì biàn xū yán yǐn yì,jié qīng nà gǎn wū xīng shān。
行赍每度云岩侧,器使当居蜡屐前。xíng jī měi dù yún yán cè,qì shǐ dāng jū là jī qián。
林叟溪翁皆窃玩,山厨因此识嘉笾。lín sǒu xī wēng jiē qiè wán,shān chú yīn cǐ shí jiā biān。

答青州相公二首

文彦博

非才久玷钧衡重,乞得麟符守洛师。fēi cái jiǔ diàn jūn héng zhòng,qǐ dé lín fú shǒu luò shī。
圣造如天从素欲,愚衷何地报鸿慈。shèng zào rú tiān cóng sù yù,yú zhōng hé dì bào hóng cí。
先茔松槚躬时省,私庙萍蘩洁仲祠。xiān yíng sōng jiǎ gōng shí shěng,sī miào píng fán jié zhòng cí。
相国情深最知我,邮筒千里贶新诗。xiāng guó qíng shēn zuì zhī wǒ,yóu tǒng qiān lǐ kuàng xīn shī。

答青州相公二首

文彦博

雅章追念柏台游,屈指今逾二十秋。yǎ zhāng zhuī niàn bǎi tái yóu,qū zhǐ jīn yú èr shí qiū。
初奉南床持大宪,后陪东阁告嘉猷。chū fèng nán chuáng chí dà xiàn,hòu péi dōng gé gào jiā yóu。
心如金石同谋国,路出风波免覆舟。xīn rú jīn shí tóng móu guó,lù chū fēng bō miǎn fù zhōu。
闻欲坚随赤松去,拟携灵寿从留侯。wén yù jiān suí chì sōng qù,nǐ xié líng shòu cóng liú hóu。

梅公仪见寄华亭鹤一只

文彦博

子真仙裔富高情,远寄仙禽至洛城。zi zhēn xiān yì fù gāo qíng,yuǎn jì xiān qín zhì luò chéng。
昔向华亭常警露,今来缑岭伴吹笙。xī xiàng huá tíng cháng jǐng lù,jīn lái gōu lǐng bàn chuī shēng。
稻粱犹忆嘉禾美,竹树应怜履道清。dào liáng yóu yì jiā hé měi,zhú shù yīng lián lǚ dào qīng。
已遣吾家伊水墅,旋营莎荐似咸京。yǐ qiǎn wú jiā yī shuǐ shù,xuán yíng shā jiàn shì xián jīng。

寒食日早发赴积庆庄拜扫过龙门马上作

文彦博

赫奕晨霞照万灯,路穿阙口势如吞。hè yì chén xiá zhào wàn dēng,lù chuān quē kǒu shì rú tūn。
桥边杨柳垂青线,林下秋千挂彩绳。qiáo biān yáng liǔ chuí qīng xiàn,lín xià qiū qiān guà cǎi shéng。
平地伊流不一抹,半天嵩岳翠千层。píng dì yī liú bù yī mǒ,bàn tiān sōng yuè cuì qiān céng。
行行渐入吾疆理,竹坞松阡间绮塍。xíng xíng jiàn rù wú jiāng lǐ,zhú wù sōng qiān jiān qǐ chéng。

宿少林寺

文彦博

六六仙峰绕静居,俗尘至此暂消除。liù liù xiān fēng rào jìng jū,sú chén zhì cǐ zàn xiāo chú。
西来未悟禅师意,北去还驰使者车。xī lái wèi wù chán shī yì,běi qù hái chí shǐ zhě chē。
五品封槐今尚在,九年面壁昔何如。wǔ pǐn fēng huái jīn shàng zài,jiǔ nián miàn bì xī hé rú。
心知一宿犹难觉,花藏重寻贝叶书。xīn zhī yī sù yóu nán jué,huā cáng zhòng xún bèi yè shū。

游金星观

文彦博

鹤发庞眉二老仙,林间老屋十馀间。hè fā páng méi èr lǎo xiān,lín jiān lǎo wū shí yú jiān。
斋粮不蓄惟栽菊,道眼长明祇看山。zhāi liáng bù xù wéi zāi jú,dào yǎn zhǎng míng qí kàn shān。
朋侣过从应绮用,比邻掩映是嵩辕。péng lǚ guò cóng yīng qǐ yòng,bǐ lín yǎn yìng shì sōng yuán。
暂游自愧尘劳迹,解帢临溪濯腻颜。zàn yóu zì kuì chén láo jì,jiě qià lín xī zhuó nì yán。

游岳寺

文彦博

寺占嵩颜景最多,奇峰列刹共嵬峨。sì zhàn sōng yán jǐng zuì duō,qí fēng liè shā gòng wéi é。
依岩宝砌砻清础,出谷飞泉逗素波。yī yán bǎo qì lóng qīng chǔ,chū gǔ fēi quán dòu sù bō。
下瞰长川穷渺邈,傍观列岫极陂陁。xià kàn zhǎng chuān qióng miǎo miǎo,bàng guān liè xiù jí bēi tuó。
缁林法乐堪随喜,钟磬声清呗梵和。zī lín fǎ lè kān suí xǐ,zhōng qìng shēng qīng bei fàn hé。

留守端明尚书

文彦博

常随净侣叫禅关,熟听潮音丈室间。cháng suí jìng lǚ jiào chán guān,shú tīng cháo yīn zhàng shì jiān。
身逐孤云辞陇首,心如皎月照香山。shēn zhú gū yún cí lǒng shǒu,xīn rú jiǎo yuè zhào xiāng shān。
儒空两悟言无滞,觉望双除性本闲。rú kōng liǎng wù yán wú zhì,jué wàng shuāng chú xìng běn xián。
居守意勤当应现,不须祇到虎溪还。jū shǒu yì qín dāng yīng xiàn,bù xū qí dào hǔ xī hái。

仆射侍中

文彦博

上相寻芳驻画轮,华貂玉节耀松筠。shàng xiāng xún fāng zhù huà lún,huá diāo yù jié yào sōng yún。
二南雅丽音盈耳,八体遒妍妙入神。èr nán yǎ lì yīn yíng ěr,bā tǐ qiú yán miào rù shén。
鲁壁再传科斗字,稽山长咏永和春。lǔ bì zài chuán kē dòu zì,jī shān zhǎng yǒng yǒng hé chūn。
小园从此增光价,一室荧煌照乘珍。xiǎo yuán cóng cǐ zēng guāng jià,yī shì yíng huáng zhào chéng zhēn。