古诗词

送福州通判陈铸殿丞

文彦博

泽宫登甲第,殿省滞时英。zé gōng dēng jiǎ dì,diàn shěng zhì shí yīng。
闽国题舆贵,稽山昼锦荣。mǐn guó tí yú guì,jī shān zhòu jǐn róng。
轶才犹绊骥,美俗仰诚衡。yì cái yóu bàn jì,měi sú yǎng chéng héng。
寿母平返喜,迎知讼牒清。shòu mǔ píng fǎn xǐ,yíng zhī sòng dié qīng。

文彦博

宋汾州介休人,字宽夫。仁宗天圣五年进士。累迁殿中侍御史。庆历七年,任枢密副使、参知政事。以镇压贝州王则起义,拜同中书门下平章事。皇祐三年被劾罢相,出知许、青、永兴等州军。至和二年复相。嘉祐三年,出判河南等地,封潞国公。神宗朝,反对王安石变法,极论市易损国体,惹民怨,出判大名、河南府。元丰六年以太师致仕。哲宗元祐初,因司马光荐,为平章军国重事。五年,复致仕。历仕四朝,任将相五十年。卒谥忠烈。有《潞公集》。 文彦博的作品>>

猜您喜欢

送留守相公

文彦博

樽前不制泪汍澜,大抵人情老别难。zūn qián bù zhì lèi wán lán,dà dǐ rén qíng lǎo bié nán。
东阁宾朋渐分散,西都风景便阑珊。dōng gé bīn péng jiàn fēn sàn,xī dōu fēng jǐng biàn lán shān。
惟凭鱼雁通书问,祗对松筠想岁寒。wéi píng yú yàn tōng shū wèn,zhī duì sōng yún xiǎng suì hán。
公衮还朝副公望,永将天下置之安。gōng gǔn hái cháo fù gōng wàng,yǒng jiāng tiān xià zhì zhī ān。

次韵致政中散

文彦博

承枉安车访孟津,披云喜睹旧风神。chéng wǎng ān chē fǎng mèng jīn,pī yún xǐ dǔ jiù fēng shén。
昔年交会心相契,今日朋从意转亲。xī nián jiāo huì xīn xiāng qì,jīn rì péng cóng yì zhuǎn qīn。
华发并蒙难老福,清樽莫作独醒人。huá fā bìng méng nán lǎo fú,qīng zūn mò zuò dú xǐng rén。
高门积庆簪缨盛,世上尊荣孰比伦。gāo mén jī qìng zān yīng shèng,shì shàng zūn róng shú bǐ lún。

致政中散荀龙连惠三篇俯光衰老辄亦

文彦博

郢楼高唱丽阳春,重叠三章妙入神。yǐng lóu gāo chàng lì yáng chūn,zhòng dié sān zhāng miào rù shén。
席上纵欢殊不倦,樽前道旧转相亲。xí shàng zòng huān shū bù juàn,zūn qián dào jiù zhuǎn xiāng qīn。
故交共是休闲客,令子今为辅弼人。gù jiāo gòng shì xiū xián kè,lìng zi jīn wèi fǔ bì rén。
河内仙居颇优逸,风流雅尚有谁伦。hé nèi xiān jū pǒ yōu yì,fēng liú yǎ shàng yǒu shuí lún。

谢留守相公尧夫惠书及诗意爱勤重其一

文彦博

河阳满县花称好,仰望山川难比肩。hé yáng mǎn xiàn huā chēng hǎo,yǎng wàng shān chuān nán bǐ jiān。
留钥惠诗锵玉振,采毫洒墨灿星联。liú yào huì shī qiāng yù zhèn,cǎi háo sǎ mò càn xīng lián。
樽前毕集邹枚客,舟上同登李郭仙。zūn qián bì jí zōu méi kè,zhōu shàng tóng dēng lǐ guō xiān。
伊叟依刘心更切,柴车促驾即言还。yī sǒu yī liú xīn gèng qiè,chái chē cù jià jí yán hái。

游花市示之珍

文彦博

去年春夜游花市,今日重来事宛然。qù nián chūn yè yóu huā shì,jīn rì zhòng lái shì wǎn rán。
列肆千灯争闪烁,长廊万蕊斗鲜妍。liè sì qiān dēng zhēng shǎn shuò,zhǎng láng wàn ruǐ dòu xiān yán。
交驰翠幰新罗绮,迎献芳樽细管弦。jiāo chí cuì xiǎn xīn luó qǐ,yíng xiàn fāng zūn xì guǎn xián。
人道洛阳为乐国,醉归恍若梦钧天。rén dào luò yáng wèi lè guó,zuì guī huǎng ruò mèng jūn tiān。

贤大师以诸巨公画像见示传神写照曲尽其妙兼丐拙诗辄成一首奉呈

文彦博

用志专精妙入神,援毫肖象夺天真。yòng zhì zhuān jīng miào rù shén,yuán háo xiào xiàng duó tiān zhēn。
能将绘素传奇表,似与公侯结胜因。néng jiāng huì sù chuán qí biǎo,shì yǔ gōng hóu jié shèng yīn。
娄德高僧通夙命,王维善画记前身。lóu dé gāo sēng tōng sù mìng,wáng wéi shàn huà jì qián shēn。
师缘素习今生悟,曾写云台四七人。shī yuán sù xí jīn shēng wù,céng xiě yún tái sì qī rén。

经略大观文相公

文彦博

出处交游数十年,故情勤重见矜怜。chū chù jiāo yóu shù shí nián,gù qíng qín zhòng jiàn jīn lián。
东田屡涉求羊径,西洛频陪李郭仙。dōng tián lǚ shè qiú yáng jìng,xī luò pín péi lǐ guō xiān。
四路连城归节制,万兵开府壮威权。sì lù lián chéng guī jié zhì,wàn bīng kāi fǔ zhuàng wēi quán。
雅章垂贶尤奇绝,走笔如风似涌泉。yǎ zhāng chuí kuàng yóu qí jué,zǒu bǐ rú fēng shì yǒng quán。

次韵留守相公

文彦博

东郊瘠土才千亩,绕舍团椒仅百家。dōng jiāo jí tǔ cái qiān mǔ,rào shě tuán jiāo jǐn bǎi jiā。
地接玉泉多草木,路经缑岭少风沙。dì jiē yù quán duō cǎo mù,lù jīng gōu lǐng shǎo fēng shā。
能留过客虽无饵,时对清樽亦有花。néng liú guò kè suī wú ěr,shí duì qīng zūn yì yǒu huā。
昔日相君曾降顾,常忧蜗陋不容车。xī rì xiāng jūn céng jiàng gù,cháng yōu wō lòu bù róng chē。

五老会诗

文彦博

四个老儿三百岁,当时此会已难伦。sì gè lǎo ér sān bǎi suì,dāng shí cǐ huì yǐ nán lún。
如今白发游河叟,半是清朝解绶人。rú jīn bái fā yóu hé sǒu,bàn shì qīng cháo jiě shòu rén。
喜向园林同燕集,更缘樽酒长精神。xǐ xiàng yuán lín tóng yàn jí,gèng yuán zūn jiǔ zhǎng jīng shén。
欢言预有伊川约,好作元丰第四春。huān yán yù yǒu yī chuān yuē,hǎo zuò yuán fēng dì sì chūn。

次韵秦帅经略吕通议过洛少留

文彦博

喜过西都暂解鞍,樽前不惜醉酡颜。xǐ guò xī dōu zàn jiě ān,zūn qián bù xī zuì tuó yán。
推襟道旧从容久,落笔成诗顷刻间。tuī jīn dào jiù cóng róng jiǔ,luò bǐ chéng shī qǐng kè jiān。
塞外定知威令肃,幕中常得雅歌闲。sāi wài dìng zhī wēi lìng sù,mù zhōng cháng dé yǎ gē xián。
相门出相归人望,琐闼难淹侍从班。xiāng mén chū xiāng guī rén wàng,suǒ tà nán yān shì cóng bān。

近闻

文彦博

近知雅会名真率,率意从心各任真。jìn zhī yǎ huì míng zhēn lǜ,lǜ yì cóng xīn gè rèn zhēn。
颜子箪瓢犹自乐,庾郎鲑韭不为贫。yán zi dān piáo yóu zì lè,yǔ láng guī jiǔ bù wèi pín。
加笾只恐劳烦主,缉御徒能困倦宾。jiā biān zhǐ kǒng láo fán zhǔ,jī yù tú néng kùn juàn bīn。
务简去华方尽适,古来彭泽是其人。wù jiǎn qù huá fāng jǐn shì,gǔ lái péng zé shì qí rén。

奉陪伯温中散程伯康朝议司马君从大夫席于所居小园作同甲会

文彦博

四人三百十二岁,况是同生丙午年。sì rén sān bǎi shí èr suì,kuàng shì tóng shēng bǐng wǔ nián。
招得梁园同赋客,合成商岭采芝仙。zhāo dé liáng yuán tóng fù kè,hé chéng shāng lǐng cǎi zhī xiān。
清谈亹亹风盈席,素发飘飘雪满肩。qīng tán wěi wěi fēng yíng xí,sù fā piāo piāo xuě mǎn jiān。
此会从来诚未有,洛中应作画图传。cǐ huì cóng lái chéng wèi yǒu,luò zhōng yīng zuò huà tú chuán。

子山朝奉倅汝阴过洛访别求诗

文彦博

邺下才名同七子,六年开幕得嘉宾。yè xià cái míng tóng qī zi,liù nián kāi mù dé jiā bīn。
屈从颍水投馀刃,合去甘泉作从臣。qū cóng yǐng shuǐ tóu yú rèn,hé qù gān quán zuò cóng chén。
素以潘阳敦信睦,仍于洛孟卜仁邻。sù yǐ pān yáng dūn xìn mù,réng yú luò mèng bo rén lín。
士元骥足难羁绊,即见康衢势绝尘。shì yuán jì zú nán jī bàn,jí jiàn kāng qú shì jué chén。

北都留守相公韩以某顷守魏都粗修斋舍特加标榜仍示雅章谨依高韵

文彦博

载守铜壶逾八岁,渐营凉室与温房。zài shǒu tóng hú yú bā suì,jiàn yíng liáng shì yǔ wēn fáng。
疏帘夏卷清风阁,密幄冬褰爱日堂。shū lián xià juǎn qīng fēng gé,mì wò dōng qiān ài rì táng。
窗静坐闻松竹韵,径深行袭蕙兰香。chuāng jìng zuò wén sōng zhú yùn,jìng shēn xíng xí huì lán xiāng。
已惭必葺非宏丽,更愧佳章比召棠。yǐ cán bì qì fēi hóng lì,gèng kuì jiā zhāng bǐ zhào táng。

赠国信毕少卿

文彦博

邺下常推七子才,兔园宾客重邹枚。yè xià cháng tuī qī zi cái,tù yuán bīn kè zhòng zōu méi。
三千里外出疆去,四五年前点顿来。sān qiān lǐ wài chū jiāng qù,sì wǔ nián qián diǎn dùn lái。
将幕未归惭老大,使旃重到喜追徘。jiāng mù wèi guī cán lǎo dà,shǐ zhān zhòng dào xǐ zhuī pái。
朔风不度龙沙远,只向云中讲信回。shuò fēng bù dù lóng shā yuǎn,zhǐ xiàng yún zhōng jiǎng xìn huí。