古诗词

寄赠

刘跂

绝世丹青业,中台雨露辰。jué shì dān qīng yè,zhōng tái yǔ lù chén。
师门推上第,王室见名臣。shī mén tuī shàng dì,wáng shì jiàn míng chén。
磊落儒林丈,风流画省宾。lěi luò rú lín zhàng,fēng liú huà shěng bīn。
燕朝分锦仗,儤值近枫宸。yàn cháo fēn jǐn zhàng,bào zhí jìn fēng chén。
鸣凤丹山穴,占星颍水滨。míng fèng dān shān xué,zhàn xīng yǐng shuǐ bīn。
殿庐俄厌直,藩社此班春。diàn lú é yàn zhí,fān shè cǐ bān chūn。
山节还铜虎,京符换玉麟。shān jié hái tóng hǔ,jīng fú huàn yù lín。
威行三辅地,歌浃两川民。wēi xíng sān fǔ dì,gē jiā liǎng chuān mín。
已喜徵黄霸,无劳借寇恂。yǐ xǐ zhēng huáng bà,wú láo jiè kòu xún。
即应公简上,会见俗还淳。jí yīng gōng jiǎn shàng,huì jiàn sú hái chún。
叹昔时难偶,逢今势莫均。tàn xī shí nán ǒu,féng jīn shì mò jūn。
楚材难入晋,汉法近沿秦。chǔ cái nán rù jìn,hàn fǎ jìn yán qín。
稽古皆前列,希风绝后尘。jī gǔ jiē qián liè,xī fēng jué hòu chén。
斯文如汩没,吾道久湮沦。sī wén rú gǔ méi,wú dào jiǔ yān lún。
海岳功归圣,熊罴钓有人。hǎi yuè gōng guī shèng,xióng pí diào yǒu rén。
蓝田仍产玉,郢匠早挥斤。lán tián réng chǎn yù,yǐng jiàng zǎo huī jīn。
周历方开永,萧规欲尽循。zhōu lì fāng kāi yǒng,xiāo guī yù jǐn xún。
天时知会遇,人力漫纷纶。tiān shí zhī huì yù,rén lì màn fēn lún。
夙有掺弦便,今逢敛板亲。sù yǒu càn xián biàn,jīn féng liǎn bǎn qīn。
猥惭牛下走,敢玷席中珍。wěi cán niú xià zǒu,gǎn diàn xí zhōng zhēn。
迹远龙门峻,心怀燕厦仁。jì yuǎn lóng mén jùn,xīn huái yàn shà rén。
绪言闻已旧,从此更书绅。xù yán wén yǐ jiù,cóng cǐ gèng shū shēn。

刘跂

宋永静军东光人,字斯立,号学易先生。刘挚子。神宗元丰二年进士。官朝奉郎,哲宗绍圣间从父于新州谪所。徽宗立,诏返挚家属,跂诉文及甫之诬,及甫被贬。后遭党祸,编管寿春,为官拓落,政和末以寿终。有《学易集》。 刘跂的作品>>

猜您喜欢

坐进庵戏作

刘跂

自吾营此庵,迁徙屡有无。zì wú yíng cǐ ān,qiān xǐ lǚ yǒu wú。
壁间故人文,今独与我俱。bì jiān gù rén wén,jīn dú yǔ wǒ jù。

坐进庵戏作

刘跂

结以不根茅,阖之无钥锁。jié yǐ bù gēn máo,hé zhī wú yào suǒ。
坚密乌有身,非坐常宴坐。jiān mì wū yǒu shēn,fēi zuò cháng yàn zuò。

坐进庵戏作

刘跂

圆蒲与方竹,伴我守幽闲。yuán pú yǔ fāng zhú,bàn wǒ shǒu yōu xián。
夜阑得禅趣,明月窥窗间。yè lán dé chán qù,míng yuè kuī chuāng jiān。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

端居得韵语,不作凉秋悲。duān jū dé yùn yǔ,bù zuò liáng qiū bēi。
快若弹丸转,知是王家诗。kuài ruò dàn wán zhuǎn,zhī shì wáng jiā shī。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

之人娴辞令,病起犹越声。zhī rén xián cí lìng,bìng qǐ yóu yuè shēng。
不量苍苍鬓,属和愁仅成。bù liàng cāng cāng bìn,shǔ hé chóu jǐn chéng。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

客来问玄解,付与尊中友。kè lái wèn xuán jiě,fù yǔ zūn zhōng yǒu。
我口不能言,此间甚多有。wǒ kǒu bù néng yán,cǐ jiān shén duō yǒu。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

欲逃苏晋禅,苦乏阳城俸。yù táo sū jìn chán,kǔ fá yáng chéng fèng。
邻家称子贫,杯酌与君共。lín jiā chēng zi pín,bēi zhuó yǔ jūn gòng。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

忆昨艘楫间,月白云水暮。yì zuó sōu jí jiān,yuè bái yún shuǐ mù。
妙语同赏心,请君来重赋。miào yǔ tóng shǎng xīn,qǐng jūn lái zhòng fù。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

且无遽典衣,素书堪下酒。qiě wú jù diǎn yī,sù shū kān xià jiǔ。
旋斸金铃黄,栽轩媚重九。xuán zhǔ jīn líng huáng,zāi xuān mèi zhòng jiǔ。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

念当岁峥嵘,少别友中玉。niàn dāng suì zhēng róng,shǎo bié yǒu zhōng yù。
梦寐大刀头,安得卢橘熟。mèng mèi dà dāo tóu,ān dé lú jú shú。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

霜蟹丰两螯,磊落登盘盂。shuāng xiè fēng liǎng áo,lěi luò dēng pán yú。
亹亹倦咀嚼,繄我愁独无。wěi wěi juàn jǔ jué,yī wǒ chóu dú wú。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

庭阶脱叶静,岌岌高井梧。tíng jiē tuō yè jìng,jí jí gāo jǐng wú。
雁声排云去,历历心不孤。yàn shēng pái yún qù,lì lì xīn bù gū。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵

刘跂

夜寒惨不寐,起坐弹鸣琴。yè hán cǎn bù mèi,qǐ zuò dàn míng qín。
之人邈云汉,空杯难独斟。zhī rén miǎo yún hàn,kōng bēi nán dú zhēn。

梅径

刘跂

幸蒙托根地,历历令著行。xìng méng tuō gēn dì,lì lì lìng zhù xíng。
莫遣桃李妖,压我玉雪香。mò qiǎn táo lǐ yāo,yā wǒ yù xuě xiāng。

葵轩

刘跂

朝暾媚花木,户牖延荣光。cháo tūn mèi huā mù,hù yǒu yán róng guāng。
新沐晞我发,悠然成坐忘。xīn mù xī wǒ fā,yōu rán chéng zuò wàng。