古诗词

寄赠

刘跂

绝世丹青业,中台雨露辰。jué shì dān qīng yè,zhōng tái yǔ lù chén。
师门推上第,王室见名臣。shī mén tuī shàng dì,wáng shì jiàn míng chén。
磊落儒林丈,风流画省宾。lěi luò rú lín zhàng,fēng liú huà shěng bīn。
燕朝分锦仗,儤值近枫宸。yàn cháo fēn jǐn zhàng,bào zhí jìn fēng chén。
鸣凤丹山穴,占星颍水滨。míng fèng dān shān xué,zhàn xīng yǐng shuǐ bīn。
殿庐俄厌直,藩社此班春。diàn lú é yàn zhí,fān shè cǐ bān chūn。
山节还铜虎,京符换玉麟。shān jié hái tóng hǔ,jīng fú huàn yù lín。
威行三辅地,歌浃两川民。wēi xíng sān fǔ dì,gē jiā liǎng chuān mín。
已喜徵黄霸,无劳借寇恂。yǐ xǐ zhēng huáng bà,wú láo jiè kòu xún。
即应公简上,会见俗还淳。jí yīng gōng jiǎn shàng,huì jiàn sú hái chún。
叹昔时难偶,逢今势莫均。tàn xī shí nán ǒu,féng jīn shì mò jūn。
楚材难入晋,汉法近沿秦。chǔ cái nán rù jìn,hàn fǎ jìn yán qín。
稽古皆前列,希风绝后尘。jī gǔ jiē qián liè,xī fēng jué hòu chén。
斯文如汩没,吾道久湮沦。sī wén rú gǔ méi,wú dào jiǔ yān lún。
海岳功归圣,熊罴钓有人。hǎi yuè gōng guī shèng,xióng pí diào yǒu rén。
蓝田仍产玉,郢匠早挥斤。lán tián réng chǎn yù,yǐng jiàng zǎo huī jīn。
周历方开永,萧规欲尽循。zhōu lì fāng kāi yǒng,xiāo guī yù jǐn xún。
天时知会遇,人力漫纷纶。tiān shí zhī huì yù,rén lì màn fēn lún。
夙有掺弦便,今逢敛板亲。sù yǒu càn xián biàn,jīn féng liǎn bǎn qīn。
猥惭牛下走,敢玷席中珍。wěi cán niú xià zǒu,gǎn diàn xí zhōng zhēn。
迹远龙门峻,心怀燕厦仁。jì yuǎn lóng mén jùn,xīn huái yàn shà rén。
绪言闻已旧,从此更书绅。xù yán wén yǐ jiù,cóng cǐ gèng shū shēn。

刘跂

宋永静军东光人,字斯立,号学易先生。刘挚子。神宗元丰二年进士。官朝奉郎,哲宗绍圣间从父于新州谪所。徽宗立,诏返挚家属,跂诉文及甫之诬,及甫被贬。后遭党祸,编管寿春,为官拓落,政和末以寿终。有《学易集》。 刘跂的作品>>

猜您喜欢

竹里亭

刘跂

虽无白家池,竹是九之一。suī wú bái jiā chí,zhú shì jiǔ zhī yī。
新萌如许长,来岁障夏日。xīn méng rú xǔ zhǎng,lái suì zhàng xià rì。

藜杖

刘跂

雨衣类袯襫,野屩号不借。yǔ yī lèi bó shì,yě juē hào bù jiè。
扶此枯藜根,行田北山下。fú cǐ kū lí gēn,xíng tián běi shān xià。

学易堂作

刘跂

幽居淡无营,饱食心晏如。yōu jū dàn wú yíng,bǎo shí xīn yàn rú。
老不任作务,读我少时书。lǎo bù rèn zuò wù,dú wǒ shǎo shí shū。

和张赴供备

刘跂

骑曲休歌出塞愁,渥洼名马鹔鹴裘。qí qū xiū gē chū sāi chóu,wò wā míng mǎ sù shuāng qiú。
文章不暇三冬足,骨相由来万户侯。wén zhāng bù xiá sān dōng zú,gǔ xiāng yóu lái wàn hù hóu。

和张赴供备

刘跂

桓桓壮气敌阳秋,冒雪冲风不被裘。huán huán zhuàng qì dí yáng qiū,mào xuě chōng fēng bù bèi qiú。
天子方修上林苑,戎王莫怕义阳侯。tiān zi fāng xiū shàng lín yuàn,róng wáng mò pà yì yáng hóu。

和初到岭二绝

刘跂

到后浑如痛定时,不辞追赋道中诗。dào hòu hún rú tòng dìng shí,bù cí zhuī fù dào zhōng shī。
趁虚籴米非闲事,莫倚文章堪疗饥。chèn xū dí mǐ fēi xián shì,mò yǐ wén zhāng kān liáo jī。

和初到岭二绝

刘跂

欲语吞声且复休,异乡风物伴牢愁。yù yǔ tūn shēng qiě fù xiū,yì xiāng fēng wù bàn láo chóu。
铅华不为无人识,独自妆成却自羞。qiān huá bù wèi wú rén shí,dú zì zhuāng chéng què zì xiū。

玉簪花和希纯

刘跂

有香无色不因春,端是书生席上珍。yǒu xiāng wú sè bù yīn chūn,duān shì shū shēng xí shàng zhēn。
同作齑盐赋诗客,定非歌舞赏花人。tóng zuò jī yán fù shī kè,dìng fēi gē wǔ shǎng huā rén。

玉簪花和希纯

刘跂

根移少日便花开,数子殷勤手自培。gēn yí shǎo rì biàn huā kāi,shù zi yīn qín shǒu zì péi。
更剪素衣成鹤氅,王恭定向雪中来。gèng jiǎn sù yī chéng hè chǎng,wáng gōng dìng xiàng xuě zhōng lái。

玉簪花和希纯

刘跂

玉蕊花开动玉宸,唐昌观里夜逢真。yù ruǐ huā kāi dòng yù chén,táng chāng guān lǐ yè féng zhēn。
仙人琼卉初无比,直恐芳心却未申。xiān rén qióng huì chū wú bǐ,zhí kǒng fāng xīn què wèi shēn。

玉簪花和希纯

刘跂

凤尾成阴蕉叶重,金钿相对菊花繁。fèng wěi chéng yīn jiāo yè zhòng,jīn diàn xiāng duì jú huā fán。
莫悲举世无相识,佩蕙纫兰有屈原。mò bēi jǔ shì wú xiāng shí,pèi huì rèn lán yǒu qū yuán。

玉簪花和希纯

刘跂

孤洁偏因霜露成,春花无数不知名。gū jié piān yīn shuāng lù chéng,chūn huā wú shù bù zhī míng。
只应新沐弹冠客,要尔相宜一倍清。zhǐ yīng xīn mù dàn guān kè,yào ěr xiāng yí yī bèi qīng。

玉簪花和希纯

刘跂

日日花前醉赋诗,多情休诵北山移。rì rì huā qián zuì fù shī,duō qíng xiū sòng běi shān yí。
沾巾不要时人学,独为秋香插一枝。zhān jīn bù yào shí rén xué,dú wèi qiū xiāng chā yī zhī。

玉簪花和希纯

刘跂

姑射山前旧约非,秋风满意未成归。gū shè shān qián jiù yuē fēi,qiū fēng mǎn yì wèi chéng guī。
仙人一去无留迹,堕珥遗簪作雪飞。xiān rén yī qù wú liú jì,duò ěr yí zān zuò xuě fēi。

玉簪花和希纯

刘跂

蓝田故有他山错,瑶旆琼旒碧玉干。lán tián gù yǒu tā shān cuò,yáo pèi qióng liú bì yù gàn。
左紫姚黄满金谷,野人留取伴鸡冠。zuǒ zǐ yáo huáng mǎn jīn gǔ,yě rén liú qǔ bàn jī guān。