古诗词

题壁

施宜生

君子虽穷道不穷,人生自古有飘蓬。jūn zi suī qióng dào bù qióng,rén shēng zì gǔ yǒu piāo péng。
文章笔下千堆锦,志气胸中万丈虹。wén zhāng bǐ xià qiān duī jǐn,zhì qì xiōng zhōng wàn zhàng hóng。
大抵养龙须是海,算来栖凤莫非桐。dà dǐ yǎng lóng xū shì hǎi,suàn lái qī fèng mò fēi tóng。
山东宰相关西将,俯仰怀贤倚暮风。shān dōng zǎi xiāng guān xī jiāng,fǔ yǎng huái xián yǐ mù fēng。

施宜生

宋邵武人,原名达,字明望。徽宗政和四年擢第,授颍州教授。钦宗靖康元年走江南。以罪北逃事伪齐。齐废归金,累迁翰林侍讲学士。金完颜亮正隆四年使宋贺正旦,以隐语“今日北风甚劲”及“笔来”暗示金将南侵。使还,其副使告发,被烹死。 施宜生的作品>>

猜您喜欢

施宜生

魏王堤暗雨垂垂,还似春残欲别时。wèi wáng dī àn yǔ chuí chuí,hái shì chūn cán yù bié shí。
传语西风且停待,黛残黄浅不禁吹。chuán yǔ xī fēng qiě tíng dài,dài cán huáng qiǎn bù jìn chuī。

社日

施宜生

浊涧回湍激,青烟弄晚晖。zhuó jiàn huí tuān jī,qīng yān nòng wǎn huī。
缘随春酒熟,分与故山违。yuán suí chūn jiǔ shú,fēn yǔ gù shān wéi。
社鼓喧林莽,孤城隐翠微。shè gǔ xuān lín mǎng,gū chéng yǐn cuì wēi。
山花羞未发,燕子喜先归。shān huā xiū wèi fā,yàn zi xǐ xiān guī。

社日

施宜生

割少诙谐语,分均宰制功。gē shǎo huī xié yǔ,fēn jūn zǎi zhì gōng。
灵祇依古树,醉叟泥村童。líng qí yī gǔ shù,zuì sǒu ní cūn tóng。
万里开耕稼,三时顺雨风。wàn lǐ kāi gēng jià,sān shí shùn yǔ fēng。
行春从此乐,着意酒杯中。xíng chūn cóng cǐ lè,zhe yì jiǔ bēi zhōng。

赠明道人

施宜生

休论道骨与仙风,自许平生义与忠。xiū lùn dào gǔ yǔ xiān fēng,zì xǔ píng shēng yì yǔ zhōng。
千古已尝窥治乱,一身何足计穷通。qiān gǔ yǐ cháng kuī zhì luàn,yī shēn hé zú jì qióng tōng。
仰天但觉心如铁,览镜犹欣发未蓬。yǎng tiān dàn jué xīn rú tiě,lǎn jìng yóu xīn fā wèi péng。
尘世纷纷千百辈,只君双眼识英雄。chén shì fēn fēn qiān bǎi bèi,zhǐ jūn shuāng yǎn shí yīng xióng。

诗一首

施宜生

久坐乡关梦已迷,归来投宿旧沙溪。jiǔ zuò xiāng guān mèng yǐ mí,guī lái tóu sù jiù shā xī。
一天风雨龙移穴,半夜林峦鸟择栖。yī tiān fēng yǔ lóng yí xué,bàn yè lín luán niǎo zé qī。
卖菜无人求好语,种瓜何地不成畦。mài cài wú rén qiú hǎo yǔ,zhǒng guā hé dì bù chéng qí。
男儿未老中原在,寄语鹍鸡莫浪啼。nán ér wèi lǎo zhōng yuán zài,jì yǔ kūn jī mò làng tí。

感春

施宜生

感事伤怀谁得知,故园闲日自晖晖。gǎn shì shāng huái shuí dé zhī,gù yuán xián rì zì huī huī。
江南地暖先花发,塞北天寒迟雁归。jiāng nán dì nuǎn xiān huā fā,sāi běi tiān hán chí yàn guī。
梦里江河依旧是,眼前阡陌似疑非。mèng lǐ jiāng hé yī jiù shì,yǎn qián qiān mò shì yí fēi。
无愁只有双蝴蝶,解趁残红作阵飞。wú chóu zhǐ yǒu shuāng hú dié,jiě chèn cán hóng zuò zhèn fēi。

感钱王战台

施宜生

层层楼阁捧昭回,元是钱王旧战台。céng céng lóu gé pěng zhāo huí,yuán shì qián wáng jiù zhàn tái。
山色不随兴废去,水声长逐古今来。shān sè bù suí xīng fèi qù,shuǐ shēng zhǎng zhú gǔ jīn lái。
年光似月生还没,世事如花落又开。nián guāng shì yuè shēng hái méi,shì shì rú huā luò yòu kāi。
多少英雄无处问,夕阳行客自徘徊。duō shǎo yīng xióng wú chù wèn,xī yáng xíng kè zì pái huái。

至黄州吊东坡

施宜生

文星落处天应泣,此老已知吾道穷。wén xīng luò chù tiān yīng qì,cǐ lǎo yǐ zhī wú dào qióng。
事业谩夸生仲达,功名犹忌死姚崇。shì yè mán kuā shēng zhòng dá,gōng míng yóu jì sǐ yáo chóng。

题将台

施宜生

梅花摘索未全开,老倦无心上将台。méi huā zhāi suǒ wèi quán kāi,lǎo juàn wú xīn shàng jiāng tái。
人在江南望江北,征鸿时送客愁来。rén zài jiāng nán wàng jiāng běi,zhēng hóng shí sòng kè chóu lái。

无题

施宜生

唱得新翻稳贴腔,阿谁能得肯双双。chàng dé xīn fān wěn tiē qiāng,ā shuí néng dé kěn shuāng shuāng。
天宁寺里尊前月,分擘清寒入小窗。tiān níng sì lǐ zūn qián yuè,fēn bāi qīng hán rù xiǎo chuāng。

盆池

施宜生

盆池潋滟荫芭蕉,点水圆荷未出条。pén chí liàn yàn yīn bā jiāo,diǎn shuǐ yuán hé wèi chū tiáo。
分得江湖好风景,断云飞去晚萧萧。fēn dé jiāng hú hǎo fēng jǐng,duàn yún fēi qù wǎn xiāo xiāo。

平阳书事

施宜生

春寒窣窣透春衣,沿路看花缓辔归。chūn hán sū sū tòu chūn yī,yán lù kàn huā huǎn pèi guī。
穿过水云深密处,马前蝴蝶作团飞。chuān guò shuǐ yún shēn mì chù,mǎ qián hú dié zuò tuán fēi。

山谷草书

施宜生

行所当行止当止,错乱中间有条理。xíng suǒ dāng xíng zhǐ dāng zhǐ,cuò luàn zhōng jiān yǒu tiáo lǐ。
意溢毫摇手不知,心自书空不书纸。yì yì háo yáo shǒu bù zhī,xīn zì shū kōng bù shū zhǐ。

含笑花

施宜生

百步清香透玉肌,满堂和气自心知。bǎi bù qīng xiāng tòu yù jī,mǎn táng hé qì zì xīn zhī。
褰帷跛客相迎处,射雉春风得意时。qiān wéi bǒ kè xiāng yíng chù,shè zhì chūn fēng dé yì shí。

严子陵钓台

施宜生

悬崖断壑少人踪,只合先生卧此中。xuán yá duàn hè shǎo rén zōng,zhǐ hé xiān shēng wò cǐ zhōng。
汉业已无一抔土,钓台今是几秋风。hàn yè yǐ wú yī póu tǔ,diào tái jīn shì jǐ qiū fēng。
同学刘郎已冕旒,未应换与此羊裘。tóng xué liú láng yǐ miǎn liú,wèi yīng huàn yǔ cǐ yáng qiú。
子云到老不晓事,不信人间有许由。zi yún dào lǎo bù xiǎo shì,bù xìn rén jiān yǒu xǔ yóu。
1612