古诗词

醉中食鲙歌

欧阳澈

君不见秋风未发鲈正肥,张翰思归心欲飞。jūn bù jiàn qiū fēng wèi fā lú zhèng féi,zhāng hàn sī guī xīn yù fēi。
又不见田文有客歌弹铗,为叹无鱼声激烈。yòu bù jiàn tián wén yǒu kè gē dàn jiá,wèi tàn wú yú shēng jī liè。
水晶细鲙落金盘,须信江南味中绝。shuǐ jīng xì kuài luò jīn pán,xū xìn jiāng nán wèi zhōng jué。
山谷曾名醒酒冰,一箸未尝延俗客。shān gǔ céng míng xǐng jiǔ bīng,yī zhù wèi cháng yán sú kè。
助盘橙橘荐甘酸,入口琼瑶碎牙颊。zhù pán chéng jú jiàn gān suān,rù kǒu qióng yáo suì yá jiá。
扶起嵇康颓玉山,涤破乐天醉吟魄。fú qǐ jī kāng tuí yù shān,dí pò lè tiān zuì yín pò。
烹龙炮凤未云珍,策勋终是愧霜鳞。pēng lóng pào fèng wèi yún zhēn,cè xūn zhōng shì kuì shuāng lín。
江湖散人兴不浅,为羡此品常垂纶。jiāng hú sàn rén xīng bù qiǎn,wèi xiàn cǐ pǐn cháng chuí lún。
有时举竿获锦鲤,玉屑花中拚烂醉。yǒu shí jǔ gān huò jǐn lǐ,yù xiè huā zhōng pàn làn zuì。
笑他大嚼市廛流,浪说屠门能快意。xiào tā dà jué shì chán liú,làng shuō tú mén néng kuài yì。
灵运池中蓄颇多,扬鬐鼓鬣戏清波。líng yùn chí zhōng xù pǒ duō,yáng qí gǔ liè xì qīng bō。
知我平生嗜此癖,霜刀细缕红玉搓。zhī wǒ píng shēng shì cǐ pǐ,shuāng dāo xì lǚ hóng yù cuō。
典衣沽酒试轰饮,缬纹入面春风和。diǎn yī gū jiǔ shì hōng yǐn,xié wén rù miàn chūn fēng hé。
男儿大抵皆忼慨,功名未必常蹉跎。nán ér dà dǐ jiē kāng kǎi,gōng míng wèi bì cháng cuō tuó。
醉来击剑歌白雪,闲愁万斛俱消磨。zuì lái jī jiàn gē bái xuě,xián chóu wàn hú jù xiāo mó。
杯盘虽冷落,风月输吟哦。bēi pán suī lěng luò,fēng yuè shū yín ó。
逸气射斗牛,无人识太阿。yì qì shè dòu niú,wú rén shí tài ā。
俗态翻云仍覆雨,世情炙手扰张罗。sú tài fān yún réng fù yǔ,shì qíng zhì shǒu rǎo zhāng luó。
丈夫富贵当自致,耻傍权门效女萝。zhàng fū fù guì dāng zì zhì,chǐ bàng quán mén xiào nǚ luó。
雄图自许羞俯仰,请看毫端食鲙歌。xióng tú zì xǔ xiū fǔ yǎng,qǐng kàn háo duān shí kuài gē。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

临溪弱柳

欧阳澈

柳弄娇黄暖律催,临溪约略笑残梅。liǔ nòng jiāo huáng nuǎn lǜ cuī,lín xī yuē lüè xiào cán méi。
鸭头春水回环绿,龟甲屏山掩映开。yā tóu chūn shuǐ huí huán lǜ,guī jiǎ píng shān yǎn yìng kāi。
媚日依依笼雾阁,摇风袅袅拂烟桅。mèi rì yī yī lóng wù gé,yáo fēng niǎo niǎo fú yān wéi。
柔丝恨不同攀折,独立江皋首重回。róu sī hèn bù tóng pān zhé,dú lì jiāng gāo shǒu zhòng huí。

过般若寺纳凉

欧阳澈

火云亭午欲烧空,避暑联翩过梵宫。huǒ yún tíng wǔ yù shāo kōng,bì shǔ lián piān guò fàn gōng。
磬韵唤回蝴蝶梦,巾纱立破芰荷风。qìng yùn huàn huí hú dié mèng,jīn shā lì pò jì hé fēng。
竹林道客欲长往,河朔高人兴未穷。zhú lín dào kè yù zhǎng wǎng,hé shuò gāo rén xīng wèi qióng。
谁似汤休能处病,索诗吟笑慰相逢。shuí shì tāng xiū néng chù bìng,suǒ shī yín xiào wèi xiāng féng。

原上晚步闻笛有感

欧阳澈

一笛谁横透晚空,伤怀真作鸟窥笼。yī dí shuí héng tòu wǎn kōng,shāng huái zhēn zuò niǎo kuī lóng。
解龟换酒无知已,拾穗行歌喜屡丰。jiě guī huàn jiǔ wú zhī yǐ,shí suì xíng gē xǐ lǚ fēng。
沐雨秋山遮眼碧,舞风霜叶点溪红。mù yǔ qiū shān zhē yǎn bì,wǔ fēng shuāng yè diǎn xī hóng。
老农植杖来相问,藉草高谈夕照中。lǎo nóng zhí zhàng lái xiāng wèn,jí cǎo gāo tán xī zhào zhōng。

遣兴示子贤

欧阳澈

安贫万事只随缘,羞涩囊空乏一钱。ān pín wàn shì zhǐ suí yuán,xiū sè náng kōng fá yī qián。
浊酒难赊应有恨,焦琴屡典已无弦。zhuó jiǔ nán shē yīng yǒu hèn,jiāo qín lǚ diǎn yǐ wú xián。
饭盂抄雪唯求饱,茗碗翻涛喜自煎。fàn yú chāo xuě wéi qiú bǎo,míng wǎn fān tāo xǐ zì jiān。
锦里先生有诗卷,破愁时诵两三篇。jǐn lǐ xiān shēng yǒu shī juǎn,pò chóu shí sòng liǎng sān piān。

傅岩居士挽词

欧阳澈

梦寐江湖仅十年,桑榆投老遁林泉。mèng mèi jiāng hú jǐn shí nián,sāng yú tóu lǎo dùn lín quán。
知人襟抱藏英鉴,奇我风标唤谪仙。zhī rén jīn bào cáng yīng jiàn,qí wǒ fēng biāo huàn zhé xiān。
妙论粲花今已矣,遗编戛玉尚依然。miào lùn càn huā jīn yǐ yǐ,yí biān jiá yù shàng yī rán。
桐焦里巷知音少,几对云斋欲断弦。tóng jiāo lǐ xiàng zhī yīn shǎo,jǐ duì yún zhāi yù duàn xián。

游盘龙涉傅岩有感简朝宗

欧阳澈

招提清旷朅来游,泼墨岚光眼界幽。zhāo tí qīng kuàng qiè lái yóu,pō mò lán guāng yǎn jiè yōu。
黄绢碑亡思子礼,碧云诗好忆汤休。huáng juàn bēi wáng sī zi lǐ,bì yún shī hǎo yì tāng xiū。
风檐目送书空雁,烟坞愁闻唤雨鸠。fēng yán mù sòng shū kōng yàn,yān wù chóu wén huàn yǔ jiū。
销铄睡魔浇茗碗,矮窗拾得一檐秋。xiāo shuò shuì mó jiāo míng wǎn,ǎi chuāng shí dé yī yán qiū。

陈钦若时寓盘龙作诗寄之因纪吟咏之美

欧阳澈

凛凛冰霜嚼齿牙,沈沈清夜咏檐花。lǐn lǐn bīng shuāng jué chǐ yá,shěn shěn qīng yè yǒng yán huā。
摩云气逸干星斗,落纸词妍带绮霞。mó yún qì yì gàn xīng dòu,luò zhǐ cí yán dài qǐ xiá。
醉扫麝煤奔渴骥,困纡象管引秋蛇。zuì sǎo shè méi bēn kě jì,kùn yū xiàng guǎn yǐn qiū shé。
拟寻红树赓诗社,却日挥戈不许斜。nǐ xún hóng shù gēng shī shè,què rì huī gē bù xǔ xié。

良臣聚饮梅仙庄和多字韵

欧阳澈

牛羊茁处绿骈罗,几载鸱夷得趣多。niú yáng zhuó chù lǜ pián luó,jǐ zài chī yí dé qù duō。
麈尾谈清争嚼麝,笔头草小换笼鹅。zhǔ wěi tán qīng zhēng jué shè,bǐ tóu cǎo xiǎo huàn lóng é。
杯行自鄙红裙饮,咏罢人传白雪歌。bēi xíng zì bǐ hóng qún yǐn,yǒng bà rén chuán bái xuě gē。
采摘溪山凭句法,倚风拾得只长哦。cǎi zhāi xī shān píng jù fǎ,yǐ fēng shí dé zhǐ zhǎng ó。

读傅岩居士旧诗轴有感

欧阳澈

黄鹄凌云不可寻,遗音流落感人心。huáng gǔ líng yún bù kě xún,yí yīn liú luò gǎn rén xīn。
朱颜绿鬓留难驻,明月清风古到今。zhū yán lǜ bìn liú nán zhù,míng yuè qīng fēng gǔ dào jīn。
韫椟有时惊卞璞,绝弦无地置牙琴。yùn dú yǒu shí jīng biàn pú,jué xián wú dì zhì yá qín。
傅岩萧瑟伤心处,一局文楸锁竹林。fù yán xiāo sè shāng xīn chù,yī jú wén qiū suǒ zhú lín。

诸友乘兴拉谒吴朝宗因次韵

欧阳澈

扁舟乘兴叩寒门,闭户先生不让孙。biǎn zhōu chéng xīng kòu hán mén,bì hù xiān shēng bù ràng sūn。
白雪郢人亲到耳,青天广客迥披云。bái xuě yǐng rén qīn dào ěr,qīng tiān guǎng kè jiǒng pī yún。
吟行牛渚裁佳句,坐对鸡窗嗜古文。yín xíng niú zhǔ cái jiā jù,zuò duì jī chuāng shì gǔ wén。
淡泊交情俱耐久,几多潇洒寄琴樽。dàn pō jiāo qíng jù nài jiǔ,jǐ duō xiāo sǎ jì qín zūn。

朝宗见和复次韵谢之

欧阳澈

拾得佳篇李贺门,鸾笺重录教诸孙。shí dé jiā piān lǐ hè mén,luán jiān zhòng lù jiào zhū sūn。
清于月夕潇湘水,淡似清秋太华云。qīng yú yuè xī xiāo xiāng shuǐ,dàn shì qīng qiū tài huá yún。
发药例虽沾剩馥,钩深应寡与玄文。fā yào lì suī zhān shèng fù,gōu shēn yīng guǎ yǔ xuán wén。
何时红树寻诗社,琢句令倾潋滟樽。hé shí hóng shù xún shī shè,zuó jù lìng qīng liàn yàn zūn。

归途遣兴借朝宗韵简敦仁

欧阳澈

缓著归鞭水石乡,息鞍箕踞小桥傍。huǎn zhù guī biān shuǐ shí xiāng,xī ān jī jù xiǎo qiáo bàng。
烟滋竹叶双丛玉,秋著芦花一岸霜。yān zī zhú yè shuāng cóng yù,qiū zhù lú huā yī àn shuāng。
泼眼溪山增爽气,袭人兰蕙破幽香。pō yǎn xī shān zēng shuǎng qì,xí rén lán huì pò yōu xiāng。
拟提吟笔扛洪鼎,反笑蚍蜉不自量。nǐ tí yín bǐ káng hóng dǐng,fǎn xiào pí fú bù zì liàng。

傅岩小酌于草堂因继前韵纪赠岩叟

欧阳澈

遁戢云岩古景幽,烟霞常伴赤松游。dùn jí yún yán gǔ jǐng yōu,yān xiá cháng bàn chì sōng yóu。
陶陶经醉穷千古,落落谈玄贯九流。táo táo jīng zuì qióng qiān gǔ,luò luò tán xuán guàn jiǔ liú。
眷爱猥蒙迎倒屣,追寻常欲棹扁舟。juàn ài wěi méng yíng dào xǐ,zhuī xún cháng yù zhào biǎn zhōu。
丝桐古调无人识,每辱知音为点头。sī tóng gǔ diào wú rén shí,měi rǔ zhī yīn wèi diǎn tóu。

傅岩小酌于草堂因继前韵纪赠岩叟

欧阳澈

磊落胸襟造道真,江湖十载自由身。lěi luò xiōng jīn zào dào zhēn,jiāng hú shí zài zì yóu shēn。
虽无伟绩留当世,恰有清名异众人。suī wú wěi jì liú dāng shì,qià yǒu qīng míng yì zhòng rén。
角里先生常愿友,香山居士每求亲。jiǎo lǐ xiān shēng cháng yuàn yǒu,xiāng shān jū shì měi qiú qīn。
抠衣顾我虽几数,赖得诗翁诱善邻。kōu yī gù wǒ suī jǐ shù,lài dé shī wēng yòu shàn lín。

世弼读白乐天放言诗仿其体依前韵作数首见寄因和答之亦仿乐天之体

欧阳澈

如簧巧语何须听,似海侯门岂足游。rú huáng qiǎo yǔ hé xū tīng,shì hǎi hóu mén qǐ zú yóu。
太华崇高无弃土,沧浪合并纳纤流。tài huá chóng gāo wú qì tǔ,cāng làng hé bìng nà xiān liú。
未要季子荣亲印,已买陶朱佚老舟。wèi yào jì zi róng qīn yìn,yǐ mǎi táo zhū yì lǎo zhōu。
藏器待时须大用,耻争蜗角与蝇头。cáng qì dài shí xū dà yòng,chǐ zhēng wō jiǎo yǔ yíng tóu。
1811234567»