古诗词

良臣会饮于仙庄话次颇闻俗子讥诃次前韵自解兼呈国镇

欧阳澈

鸱夷载酒神仙宅,面作缬纹拚卷白。chī yí zài jiǔ shén xiān zhái,miàn zuò xié wén pàn juǎn bái。
饮馀指掌话平生,冷笑濡需同豕虱。yǐn yú zhǐ zhǎng huà píng shēng,lěng xiào rú xū tóng shǐ shī。
昆山片玉本无瑕,洗垢瘢痕任人索。kūn shān piàn yù běn wú xiá,xǐ gòu bān hén rèn rén suǒ。
此中空洞贮天真,何止容卿数百人。cǐ zhōng kōng dòng zhù tiān zhēn,hé zhǐ róng qīng shù bǎi rén。
但见娄公容唾面,未应子路不知津。dàn jiàn lóu gōng róng tuò miàn,wèi yīng zi lù bù zhī jīn。
会逢博物为鉴拔,太阿拂拭宁因循。huì féng bó wù wèi jiàn bá,tài ā fú shì níng yīn xún。
男儿强项不易屈,剪剪羞他拜望尘。nán ér qiáng xiàng bù yì qū,jiǎn jiǎn xiū tā bài wàng chén。
席门车辙多长者,虽不事事非长贫。xí mén chē zhé duō zhǎng zhě,suī bù shì shì fēi zhǎng pín。
意详文赡诸儒慕,纷纷谁复师班固。yì xiáng wén shàn zhū rú mù,fēn fēn shuí fù shī bān gù。
膏唇泽舌猎英华,立涸宛如沟浍雨。gāo chún zé shé liè yīng huá,lì hé wǎn rú gōu huì yǔ。
缨冠门下谩峨峨,鲁国真儒自不多。yīng guān mén xià mán é é,lǔ guó zhēn rú zì bù duō。
何时解榻挥金碗,陶然烂醉奚落河。hé shí jiě tà huī jīn wǎn,táo rán làn zuì xī luò hé。
清狂浪语文字饮,不须罗袜衬凌波。qīng kuáng làng yǔ wén zì yǐn,bù xū luó wà chèn líng bō。
芙蓉仙人酒量阔,况有诗客相吟哦。fú róng xiān rén jiǔ liàng kuò,kuàng yǒu shī kè xiāng yín ó。
迎宾扫雪尚如何,乘兴扁舟须一过。yíng bīn sǎo xuě shàng rú hé,chéng xīng biǎn zhōu xū yī guò。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213