古诗词

良臣会饮于仙庄话次颇闻俗子讥诃次前韵自解兼呈国镇

欧阳澈

鸱夷载酒神仙宅,面作缬纹拚卷白。chī yí zài jiǔ shén xiān zhái,miàn zuò xié wén pàn juǎn bái。
饮馀指掌话平生,冷笑濡需同豕虱。yǐn yú zhǐ zhǎng huà píng shēng,lěng xiào rú xū tóng shǐ shī。
昆山片玉本无瑕,洗垢瘢痕任人索。kūn shān piàn yù běn wú xiá,xǐ gòu bān hén rèn rén suǒ。
此中空洞贮天真,何止容卿数百人。cǐ zhōng kōng dòng zhù tiān zhēn,hé zhǐ róng qīng shù bǎi rén。
但见娄公容唾面,未应子路不知津。dàn jiàn lóu gōng róng tuò miàn,wèi yīng zi lù bù zhī jīn。
会逢博物为鉴拔,太阿拂拭宁因循。huì féng bó wù wèi jiàn bá,tài ā fú shì níng yīn xún。
男儿强项不易屈,剪剪羞他拜望尘。nán ér qiáng xiàng bù yì qū,jiǎn jiǎn xiū tā bài wàng chén。
席门车辙多长者,虽不事事非长贫。xí mén chē zhé duō zhǎng zhě,suī bù shì shì fēi zhǎng pín。
意详文赡诸儒慕,纷纷谁复师班固。yì xiáng wén shàn zhū rú mù,fēn fēn shuí fù shī bān gù。
膏唇泽舌猎英华,立涸宛如沟浍雨。gāo chún zé shé liè yīng huá,lì hé wǎn rú gōu huì yǔ。
缨冠门下谩峨峨,鲁国真儒自不多。yīng guān mén xià mán é é,lǔ guó zhēn rú zì bù duō。
何时解榻挥金碗,陶然烂醉奚落河。hé shí jiě tà huī jīn wǎn,táo rán làn zuì xī luò hé。
清狂浪语文字饮,不须罗袜衬凌波。qīng kuáng làng yǔ wén zì yǐn,bù xū luó wà chèn líng bō。
芙蓉仙人酒量阔,况有诗客相吟哦。fú róng xiān rén jiǔ liàng kuò,kuàng yǒu shī kè xiāng yín ó。
迎宾扫雪尚如何,乘兴扁舟须一过。yíng bīn sǎo xuě shàng rú hé,chéng xīng biǎn zhōu xū yī guò。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美

欧阳澈

寸碧遥岑隐半规,冰轮次第碾琉璃。cùn bì yáo cén yǐn bàn guī,bīng lún cì dì niǎn liú lí。
因追胜集琼楼杪,笑倩纤纤捧酒卮。yīn zhuī shèng jí qióng lóu miǎo,xiào qiàn xiān xiān pěng jiǔ zhī。

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美

欧阳澈

挑尽寒灯夜欲分,襟怀岑寂向谁论。tiāo jǐn hán dēng yè yù fēn,jīn huái cén jì xiàng shuí lùn。
香残读彻闲攲枕,仿佛音容入梦魂。xiāng cán dú chè xián qī zhěn,fǎng fú yīn róng rù mèng hún。

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美

欧阳澈

啾唧蛩吟旅况凄,那堪孤枕酒醒时。jiū jī qióng yín lǚ kuàng qī,nà kān gū zhěn jiǔ xǐng shí。
梦魂栩栩知何处,依约幽轩话别离。mèng hún xǔ xǔ zhī hé chù,yī yuē yōu xuān huà bié lí。

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美

欧阳澈

窗含月影梦初回,一枕凄凉眼懒开。chuāng hán yuè yǐng mèng chū huí,yī zhěn qī liáng yǎn lǎn kāi。
幽恨闲愁本无种,根苗不识是谁栽。yōu hèn xián chóu běn wú zhǒng,gēn miáo bù shí shì shuí zāi。

有寄二绝

欧阳澈

标格全归笑靥中,相逢无奈去匆匆。biāo gé quán guī xiào yè zhōng,xiāng féng wú nài qù cōng cōng。
金钗若许重寻约,樽酒秦楼愿与同。jīn chāi ruò xǔ zhòng xún yuē,zūn jiǔ qín lóu yuàn yǔ tóng。

有寄二绝

欧阳澈

懵腾醉眼漾娇波,心印潜通一捻多。měng téng zuì yǎn yàng jiāo bō,xīn yìn qián tōng yī niǎn duō。
密寄断肠双丽曲,遏云须倩雪儿歌。mì jì duàn cháng shuāng lì qū,è yún xū qiàn xuě ér gē。

和子贤途中九绝

欧阳澈

懵腾醉眼未全醒,厌听田鸦达旦鸣。měng téng zuì yǎn wèi quán xǐng,yàn tīng tián yā dá dàn míng。
款段踏穿杨柳月,快人拂面晓风轻。kuǎn duàn tà chuān yáng liǔ yuè,kuài rén fú miàn xiǎo fēng qīng。

和子贤途中九绝

欧阳澈

暂停双桨傍蘋洲,矶上渔翁雪满头。zàn tíng shuāng jiǎng bàng píng zhōu,jī shàng yú wēng xuě mǎn tóu。
钓破烟波深得趣,生来不识世间愁。diào pò yān bō shēn dé qù,shēng lái bù shí shì jiān chóu。

和子贤途中九绝

欧阳澈

凉飙未夺火云权,烁石炎曦势欲燃。liáng biāo wèi duó huǒ yún quán,shuò shí yán xī shì yù rán。
妄意拟寻河朔饮,狂歌烂醉太平年。wàng yì nǐ xún hé shuò yǐn,kuáng gē làn zuì tài píng nián。

和子贤途中九绝

欧阳澈

旗亭贳酒醉淋浪,赢得林间一味凉。qí tíng shì jiǔ zuì lín làng,yíng dé lín jiān yī wèi liáng。
倒著接䍦还信马,只忧蹊径似羊肠。dào zhù jiē lí hái xìn mǎ,zhǐ yōu qī jìng shì yáng cháng。

和子贤途中九绝

欧阳澈

巴陵崒嵂试跻攀,胜概全归指顾间。bā líng zú lǜ shì jī pān,shèng gài quán guī zhǐ gù jiān。
笑倚松风聊洗耳,隔云好鸟语间关。xiào yǐ sōng fēng liáo xǐ ěr,gé yún hǎo niǎo yǔ jiān guān。

和子贤途中九绝

欧阳澈

麟阁功名属少年,笑他皓首只翛然。lín gé gōng míng shǔ shǎo nián,xiào tā hào shǒu zhǐ xiāo rán。
闻名虽未披云雾,勉力期攀鲁仲连。wén míng suī wèi pī yún wù,miǎn lì qī pān lǔ zhòng lián。

和子贤途中九绝

欧阳澈

索寞襟怀不奈秋,雕镌佳句且忘忧。suǒ mò jīn huái bù nài qiū,diāo juān jiā jù qiě wàng yōu。
行行恰过桥南路,一片芦花映碧流。xíng xíng qià guò qiáo nán lù,yī piàn lú huā yìng bì liú。

和子贤途中九绝

欧阳澈

黄粱餐罢倚危亭,茗枕琼花助解酲。huáng liáng cān bà yǐ wēi tíng,míng zhěn qióng huā zhù jiě chéng。
旅况吟魂正潇洒,拂鞍迤逦又登程。lǚ kuàng yín hún zhèng xiāo sǎ,fú ān yí lǐ yòu dēng chéng。

和子贤途中九绝

欧阳澈

桐圭柳带正凋疏,匹马区区倦远途。tóng guī liǔ dài zhèng diāo shū,pǐ mǎ qū qū juàn yuǎn tú。
肠断不堪回首处,寒云影里雁声孤。cháng duàn bù kān huí shǒu chù,hán yún yǐng lǐ yàn shēng gū。