古诗词

游集灵观

文天祥

小洞烟霞国,重阳风雨秋。xiǎo dòng yān xiá guó,zhòng yáng fēng yǔ qiū。
欧公嵩岳步,朱子武夷舟。ōu gōng sōng yuè bù,zhū zi wǔ yí zhōu。
香火真吾职,觥筹且此游。xiāng huǒ zhēn wú zhí,gōng chóu qiě cǐ yóu。
龙山马台事,糠秕旧王侯。lóng shān mǎ tái shì,kāng bǐ jiù wáng hóu。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

发潭口

文天祥

吹面北风来,拂鬓坚冰至。chuī miàn běi fēng lái,fú bìn jiān bīng zhì。
轩冕委道途,衮绣易毡毳。xuān miǎn wěi dào tú,gǔn xiù yì zhān cuì。
百年杂丑好,始酬四方志。bǎi nián zá chǒu hǎo,shǐ chóu sì fāng zhì。
浩歌激浮云,亭亭复揽辔。hào gē jī fú yún,tíng tíng fù lǎn pèi。
羲驭几曾停,谁当扫幽翳。xī yù jǐ céng tíng,shuí dāng sǎo yōu yì。

新济州

文天祥

借问新济州,徐郓兄弟国。jiè wèn xīn jì zhōu,xú yùn xiōng dì guó。
昔为大河南,今为大河北。xī wèi dà hé nán,jīn wèi dà hé běi。
垂云阴万里,平原望不极。chuí yún yīn wàn lǐ,píng yuán wàng bù jí。
百草尽枯死,黄花自秋色。bǎi cǎo jǐn kū sǐ,huáng huā zì qiū sè。
时时见桑树,青青杂阡陌。shí shí jiàn sāng shù,qīng qīng zá qiān mò。
路上无人行,烟火渺萧瑟。lù shàng wú rén xíng,yān huǒ miǎo xiāo sè。
车辙分纵横,过者临岐泣。chē zhé fēn zòng héng,guò zhě lín qí qì。
积潦流交衢,霜蹄破丛棘。jī lǎo liú jiāo qú,shuāng tí pò cóng jí。
江南寒未深,铜炉兽花赤。jiāng nán hán wèi shēn,tóng lú shòu huā chì。
为知行路人,铁冷衣裳湿。wèi zhī xíng lù rén,tiě lěng yī shang shī。

汶阳道中

文天祥

积雨不肯霁,行陆如涉川。jī yǔ bù kěn jì,xíng lù rú shè chuān。
青毡纩我后,白毡覆我前。qīng zhān kuàng wǒ hòu,bái zhān fù wǒ qián。
我欲正衣冠,两手如纠缠。wǒ yù zhèng yī guān,liǎng shǒu rú jiū chán。
飞沫流被面,代我泣涕涟。fēi mò liú bèi miàn,dài wǒ qì tì lián。
鸿雁纷南翔,游子北入燕。hóng yàn fēn nán xiáng,yóu zi běi rù yàn。
平楚渺四极,雪风迷远天。píng chǔ miǎo sì jí,xuě fēng mí yuǎn tiān。
昔闻济上军,又说汶阳田。xī wén jì shàng jūn,yòu shuō wèn yáng tián。
我今履其地,吊古怆苍烟。wǒ jīn lǚ qí dì,diào gǔ chuàng cāng yān。
男儿欲了事,长虹射寒泉。nán ér yù le shì,zhǎng hóng shè hán quán。

自汶阳至郓

文天祥

渺渺中原道,劳生叹百非。miǎo miǎo zhōng yuán dào,láo shēng tàn bǎi fēi。
风雨吹打人,泥泞飞上衣。fēng yǔ chuī dǎ rén,ní nìng fēi shàng yī。
目力去天短,心事与时违。mù lì qù tiān duǎn,xīn shì yǔ shí wéi。
夫子昔相鲁,侵疆自齐归。fū zi xī xiāng lǔ,qīn jiāng zì qí guī。

发郓州喜晴

文天祥

烈风西北来,万窍号高秋。liè fēng xī běi lái,wàn qiào hào gāo qiū。
宿云蔽层空,浮潦迷中州。sù yún bì céng kōng,fú lǎo mí zhōng zhōu。
行人苦沮洳,道阻路且修。xíng rén kǔ jǔ rù,dào zǔ lù qiě xiū。
流澌被鞍?,飞沫缀衣裘。liú sī bèi ān dèng,fēi mò zhuì yī qiú。
昏鸦接翅落,原野惨以愁。hūn yā jiē chì luò,yuán yě cǎn yǐ chóu。
城郭何萧条,闭户寒飕飕。chéng guō hé xiāo tiáo,bì hù hán sōu sōu。
中宵月色满,馀光散衾裯。zhōng xiāo yuè sè mǎn,yú guāng sàn qīn chóu。
余子戒明发,飞雾霭郊丘。yú zi jiè míng fā,fēi wù ǎi jiāo qiū。
微见扶桑红,隐隐如沉浮。wēi jiàn fú sāng hóng,yǐn yǐn rú chén fú。
身游大荒野,海气吹蜃楼。shēn yóu dà huāng yě,hǎi qì chuī shèn lóu。
须臾划当空,六合开沉幽。xū yú huà dāng kōng,liù hé kāi chén yōu。
千年厌颜色,苍翠光欲流。qiān nián yàn yán sè,cāng cuì guāng yù liú。
太阳经天行,大化不暂留。tài yáng jīng tiān xíng,dà huà bù zàn liú。
辉光何曾灭,晻霭终当收。huī guāng hé céng miè,àn ǎi zhōng dāng shōu。
严霜下丰草,长歌夜悠悠。yán shuāng xià fēng cǎo,zhǎng gē yè yōu yōu。
明日东阿道,方轨骤骅骝。míng rì dōng ā dào,fāng guǐ zhòu huá liú。

宿高唐州

文天祥

早发东阿县,暮宿高唐州。zǎo fā dōng ā xiàn,mù sù gāo táng zhōu。
哲人达几微,志士怀隐忧。zhé rén dá jǐ wēi,zhì shì huái yǐn yōu。
山河已历历,天地空悠悠。shān hé yǐ lì lì,tiān dì kōng yōu yōu。
孤馆一夜宿,北风吹白头。gū guǎn yī yè sù,běi fēng chuī bái tóu。

平原

文天祥

平原太守颜真卿,长安天子不知名。píng yuán tài shǒu yán zhēn qīng,zhǎng ān tiān zi bù zhī míng。
一朝渔阳动鼙鼓,大河以北无坚城。yī cháo yú yáng dòng pí gǔ,dà hé yǐ běi wú jiān chéng。
公家兄弟奋戈起,一十七郡连夏盟。gōng jiā xiōng dì fèn gē qǐ,yī shí qī jùn lián xià méng。
贼闻失色分兵还,不敢长驱入咸京。zéi wén shī sè fēn bīng hái,bù gǎn zhǎng qū rù xián jīng。
明皇父子将西狩,由是灵武起义兵。míng huáng fù zi jiāng xī shòu,yóu shì líng wǔ qǐ yì bīng。
唐家再造李郭力,若论牵制公威灵。táng jiā zài zào lǐ guō lì,ruò lùn qiān zhì gōng wēi líng。
哀哉常山惨钩舌,心归朝廷气不慑。āi zāi cháng shān cǎn gōu shé,xīn guī cháo tíng qì bù shè。
崎岖坎坷不得志,出入四朝老忠节。qí qū kǎn kě bù dé zhì,chū rù sì cháo lǎo zhōng jié。
当年幸脱安禄山,白首竟陷李希烈。dāng nián xìng tuō ān lù shān,bái shǒu jìng xiàn lǐ xī liè。
希烈安能遽杀公,宰相卢杞欺日月。xī liè ān néng jù shā gōng,zǎi xiāng lú qǐ qī rì yuè。
乱臣贼子归何处,茫茫烟草中原土。luàn chén zéi zi guī hé chù,máng máng yān cǎo zhōng yuán tǔ。
公死于今六百年,忠精赫赫雷行天。gōng sǐ yú jīn liù bǎi nián,zhōng jīng hè hè léi xíng tiān。

发陵州

文天祥

中原似沧海,万顷与云连。zhōng yuán shì cāng hǎi,wàn qǐng yǔ yún lián。
大明朝东出,皎月正在天。dà míng cháo dōng chū,jiǎo yuè zhèng zài tiān。
远树乱如点,桑麻郁苍烟。yuǎn shù luàn rú diǎn,sāng má yù cāng yān。
一雁入高空,千鸦落平田。yī yàn rù gāo kōng,qiān yā luò píng tián。
我行天地中,如蚁磨上旋。wǒ xíng tiān dì zhōng,rú yǐ mó shàng xuán。
雨痕留故衣,霜气袭重毡。yǔ hén liú gù yī,shuāng qì xí zhòng zhān。
健马嘶北风,潜鱼乐深渊。jiàn mǎ sī běi fēng,qián yú lè shēn yuān。
噫哉南方人,回首空自怜。yī zāi nán fāng rén,huí shǒu kōng zì lián。

献州道中

文天祥

三年戎服行,五岭文玉会。sān nián róng fú xíng,wǔ lǐng wén yù huì。
跻攀上崖磴,厉揭涉潇濑。jī pān shàng yá dèng,lì jiē shè xiāo lài。
十步九崎岖,山水何破碎。shí bù jiǔ qí qū,shān shuǐ hé pò suì。
坐令管仲小,自觉伯夷隘。zuò lìng guǎn zhòng xiǎo,zì jué bó yí ài。
乃今来中州,万里如一概。nǎi jīn lái zhōng zhōu,wàn lǐ rú yī gài。
四望登原隰,桑麻蔚旆旆。sì wàng dēng yuán xí,sāng má wèi pèi pèi。
骅骝出清庙,过都真历块。huá liú chū qīng miào,guò dōu zhēn lì kuài。
历历古战场,俯仰生感慨。lì lì gǔ zhàn chǎng,fǔ yǎng shēng gǎn kǎi。
吾常涉重湖,东海际南海。wú cháng shè zhòng hú,dōng hǎi jì nán hǎi。
兹游冠平生,天宇更宏大。zī yóu guān píng shēng,tiān yǔ gèng hóng dà。
心与太虚际,目空九围内。xīn yǔ tài xū jì,mù kōng jiǔ wéi nèi。
男儿不出居,妇人坐帷盖。nán ér bù chū jū,fù rén zuò wéi gài。
反身以自观,须弥纳一芥。fǎn shēn yǐ zì guān,xū mí nà yī jiè。
以此处死生,超然万形内。yǐ cǐ chù sǐ shēng,chāo rán wàn xíng nèi。

保州道中

文天祥

昨日渡滹沱,今日望太行。zuó rì dù hū tuó,jīn rì wàng tài xíng。
白云何渺渺,天地何茫茫。bái yún hé miǎo miǎo,tiān dì hé máng máng。
落叶混西风,黄尘昏夕阳。luò yè hùn xī fēng,huáng chén hūn xī yáng。
牛车过不住,毡屋行相望。niú chē guò bù zhù,zhān wū xíng xiāng wàng。
小儿骑蹇驴,壮士驾乘黄。xiǎo ér qí jiǎn lǘ,zhuàng shì jià chéng huáng。
高低叶万顷,黑白草千行。gāo dī yè wàn qǐng,hēi bái cǎo qiān xíng。
村落有古风,人间无时妆。cūn luò yǒu gǔ fēng,rén jiān wú shí zhuāng。
宋辽旧分界,燕赵古战场。sòng liáo jiù fēn jiè,yàn zhào gǔ zhàn chǎng。
蚩尤乱涿野,共工谪幽邦。chī yóu luàn zhuō yě,gòng gōng zhé yōu bāng。
郭隗致乐毅,荆轲携舞阳。guō kuí zhì lè yì,jīng kē xié wǔ yáng。
臧卢互反覆,安史迭披猖。zāng lú hù fǎn fù,ān shǐ dié pī chāng。
山川一今古,人物几兴亡。shān chuān yī jīn gǔ,rén wù jǐ xīng wáng。
江南占毕生,往来习羊肠。jiāng nán zhàn bì shēng,wǎng lái xí yáng cháng。
天马戴青蝇,电秣驰康庄。tiān mǎ dài qīng yíng,diàn mò chí kāng zhuāng。
适从何有来,如此醉梦乡。shì cóng hé yǒu lái,rú cǐ zuì mèng xiāng。
感时意踟蹰,惜往泪淋浪。gǎn shí yì chí chú,xī wǎng lèi lín làng。
厉阶起玉环,左计由石郎。lì jiē qǐ yù huán,zuǒ jì yóu shí láng。
天地行日月,万代乘景光。tiān dì xíng rì yuè,wàn dài chéng jǐng guāng。
昼夜果可废,春秋诚荒唐。zhòu yè guǒ kě fèi,chūn qiū chéng huāng táng。
吾生直须臾,俯仰际八荒。wú shēng zhí xū yú,fǔ yǎng jì bā huāng。
来者不可见,远游赋彷徨。lái zhě bù kě jiàn,yuǎn yóu fù páng huáng。

保涿州三诗赵太祖墓

文天祥

我行保州塞,御河直其东。wǒ xíng bǎo zhōu sāi,yù hé zhí qí dōng。
山川犹有灵,佳气何郁葱。shān chuān yóu yǒu líng,jiā qì hé yù cōng。
顾我巾车囚,厉气转秋蓬。gù wǒ jīn chē qiú,lì qì zhuǎn qiū péng。
瓣香欲往拜,惆怅临长空。bàn xiāng yù wǎng bài,chóu chàng lín zhǎng kōng。

保涿州三诗赵太祖墓

文天祥

我过梁门城,楼桑在其北。wǒ guò liáng mén chéng,lóu sāng zài qí běi。
玄德已千年,青烟绕故宅。xuán dé yǐ qiān nián,qīng yān rào gù zhái。
道傍为挥泪,徘徊秋风客。dào bàng wèi huī lèi,pái huái qiū fēng kè。
天下卧龙人,多少空抱膝。tiān xià wò lóng rén,duō shǎo kōng bào xī。

保涿州三诗赵太祖墓

文天祥

我瞻涿鹿野,古来战蚩尤。wǒ zhān zhuō lù yě,gǔ lái zhàn chī yóu。
轩辕此立极,玉帛朝诸侯。xuān yuán cǐ lì jí,yù bó cháo zhū hóu。
历历关河雁,随风鸣寒秋。lì lì guān hé yàn,suí fēng míng hán qiū。
迩来三千年,王气行幽州。ěr lái sān qiān nián,wáng qì xíng yōu zhōu。

白沟河

文天祥

昔时张叔夜,统兵赴勤王。xī shí zhāng shū yè,tǒng bīng fù qín wáng。
东都一不守,羸马迁龙荒。dōng dōu yī bù shǒu,léi mǎ qiān lóng huāng。
适过白沟河,裂眦须欲张。shì guò bái gōu hé,liè zì xū yù zhāng。
绝粒不遄死,仰天扼其吭。jué lì bù chuán sǐ,yǎng tiān è qí kēng。
群臣总奄奄,一土垂天光。qún chén zǒng yǎn yǎn,yī tǔ chuí tiān guāng。
读史识其地,抚卷为凄凉。dú shǐ shí qí dì,fǔ juǎn wèi qī liáng。
我生何不辰,异世忽相望。wǒ shēng hé bù chén,yì shì hū xiāng wàng。
皇图遘阳九,天堑满飞堭。huáng tú gòu yáng jiǔ,tiān qiàn mǎn fēi huáng。
引兵诣阙下,捧土障澜狂。yǐn bīng yì quē xià,pěng tǔ zhàng lán kuáng。
出使义不屈,持节还中郎。chū shǐ yì bù qū,chí jié hái zhōng láng。
六飞独南海,金钺将煌煌。liù fēi dú nán hǎi,jīn yuè jiāng huáng huáng。
武侯空威心,出狩惊四方。wǔ hóu kōng wēi xīn,chū shòu jīng sì fāng。
吾属竟为虏,世事吁彼苍。wú shǔ jìng wèi lǔ,shì shì xū bǐ cāng。
思公有奇节,一死何慨慷。sī gōng yǒu qí jié,yī sǐ hé kǎi kāng。
江淮我分地,我欲投沧浪。jiāng huái wǒ fēn dì,wǒ yù tóu cāng làng。
沧浪却不受,中原行路长。cāng làng què bù shòu,zhōng yuán xíng lù zhǎng。
初登项籍宫,次览刘季邦。chū dēng xiàng jí gōng,cì lǎn liú jì bāng。
涉足河与济,回首嵩与恒。shè zú hé yǔ jì,huí shǒu sōng yǔ héng。
下车抚梁门,上马指楼桑。xià chē fǔ liáng mén,shàng mǎ zhǐ lóu sāng。
戴星渡一水,惨淡天微茫。dài xīng dù yī shuǐ,cǎn dàn tiān wēi máng。
行人为我言,宋辽此分疆。xíng rén wèi wǒ yán,sòng liáo cǐ fēn jiāng。
悬知公死处,为公出涕滂。xuán zhī gōng sǐ chù,wèi gōng chū tì pāng。
恨不持束刍,徘徊官道傍。hèn bù chí shù chú,pái huái guān dào bàng。
我死还在燕,烈烈同肝肠。wǒ sǐ hái zài yàn,liè liè tóng gān cháng。
今我为公哀,后来谁我伤。jīn wǒ wèi gōng āi,hòu lái shuí wǒ shāng。
天地垂日月,斯人未云亡。tiān dì chuí rì yuè,sī rén wèi yún wáng。
文武道不坠,我辈终堂堂。wén wǔ dào bù zhuì,wǒ bèi zhōng táng táng。

怀孔明

文天祥

斜谷事不济,将星殒营中。xié gǔ shì bù jì,jiāng xīng yǔn yíng zhōng。
至今出师表,读之泪沾胸。zhì jīn chū shī biǎo,dú zhī lèi zhān xiōng。
汉贼明大义,赤心贯苍穹。hàn zéi míng dà yì,chì xīn guàn cāng qióng。
世以成败论,操懿真英雄。shì yǐ chéng bài lùn,cāo yì zhēn yīng xióng。