古诗词

游集灵观

文天祥

小洞烟霞国,重阳风雨秋。xiǎo dòng yān xiá guó,zhòng yáng fēng yǔ qiū。
欧公嵩岳步,朱子武夷舟。ōu gōng sōng yuè bù,zhū zi wǔ yí zhōu。
香火真吾职,觥筹且此游。xiāng huǒ zhēn wú zhí,gōng chóu qiě cǐ yóu。
龙山马台事,糠秕旧王侯。lóng shān mǎ tái shì,kāng bǐ jiù wáng hóu。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

刘琨

文天祥

中原荡分崩,壮哉刘越石。zhōng yuán dàng fēn bēng,zhuàng zāi liú yuè shí。
连踪起幽并,只手扶晋室。lián zōng qǐ yōu bìng,zhǐ shǒu fú jìn shì。
福华天意乘,匹磾生鬼蜮。fú huá tiān yì chéng,pǐ dī shēng guǐ yù。
公死百世名,天下分南北。gōng sǐ bǎi shì míng,tiān xià fēn nán běi。

祖逖

文天祥

平生祖豫州,白首起大事。píng shēng zǔ yù zhōu,bái shǒu qǐ dà shì。
东门长啸儿,为逊一头地。dōng mén zhǎng xiào ér,wèi xùn yī tóu dì。
何哉戴若思,中道奋螳臂。hé zāi dài ruò sī,zhōng dào fèn táng bì。
豪杰事垂成,今古为短气。háo jié shì chuí chéng,jīn gǔ wèi duǎn qì。

颜杲卿

文天祥

常山义旗奋,范阳哽喉咽。cháng shān yì qí fèn,fàn yáng gěng hóu yàn。
胡雏一狼狈,六飞入西川。hú chú yī láng bèi,liù fēi rù xī chuān。
哥舒降且拜,公舌膏戈鋋。gē shū jiàng qiě bài,gōng shé gāo gē chán。
人世谁不死,公死千万年。rén shì shuí bù sǐ,gōng sǐ qiān wàn nián。

许远

文天祥

起师哭玄元,义气震天地。qǐ shī kū xuán yuán,yì qì zhèn tiān dì。
百战奋雄姿,脔妾士挥泪。bǎi zhàn fèn xióng zī,luán qiè shì huī lèi。
睢阳水东流,双庙垂百世。suī yáng shuǐ dōng liú,shuāng miào chuí bǎi shì。
当时令狐潮,乃为贼游说。dāng shí lìng hú cháo,nǎi wèi zéi yóu shuō。

胡笳曲一拍

文天祥

风尘澒洞昏王室,天地惨惨无颜色。fēng chén hòng dòng hūn wáng shì,tiān dì cǎn cǎn wú yán sè。
而今西北自反胡,西望千山万山赤。ér jīn xī běi zì fǎn hú,xī wàng qiān shān wàn shān chì。
叹息人间万事非,被驱不异犬与鸡。tàn xī rén jiān wàn shì fēi,bèi qū bù yì quǎn yǔ jī。
不知明月为谁好,来岁如今归未归。bù zhī míng yuè wèi shuí hǎo,lái suì rú jīn guī wèi guī。

胡笳曲二拍

文天祥

独立缥缈之飞楼,高视乾坤又何愁。dú lì piāo miǎo zhī fēi lóu,gāo shì qián kūn yòu hé chóu。
江风萧萧云拂地,笛声愤怒哀中流。jiāng fēng xiāo xiāo yún fú dì,dí shēng fèn nù āi zhōng liú。
邻鸡野哭如昨日,昨日晚晴今日黑。lín jī yě kū rú zuó rì,zuó rì wǎn qíng jīn rì hēi。
苍皇已就长途往,欲往城南忘南北。cāng huáng yǐ jiù zhǎng tú wǎng,yù wǎng chéng nán wàng nán běi。

胡笳曲三拍

文天祥

三年奔走空皮骨,三年笛里关山月。sān nián bēn zǒu kōng pí gǔ,sān nián dí lǐ guān shān yuè。
中天月色好谁看,豺狼塞路人烟绝。zhōng tiān yuè sè hǎo shuí kàn,chái láng sāi lù rén yān jué。
寒刮肌肤北风利,牛马毛零缩如猬。hán guā jī fū běi fēng lì,niú mǎ máo líng suō rú wèi。
塞上风云接地阴,咫尺但愁雷雨至。sāi shàng fēng yún jiē dì yīn,zhǐ chǐ dàn chóu léi yǔ zhì。

胡笳曲四拍

文天祥

黄河北岸海西军,翻身向天仰射云。huáng hé běi àn hǎi xī jūn,fān shēn xiàng tiān yǎng shè yún。
胡马长鸣不知数,衣冠南渡多崩奔。hú mǎ zhǎng míng bù zhī shù,yī guān nán dù duō bēng bēn。
山木惨惨天欲雨,前有毒蛇后猛虎。shān mù cǎn cǎn tiān yù yǔ,qián yǒu dú shé hòu měng hǔ。
欲问长安无使来,终日戚戚忍羁旅。yù wèn zhǎng ān wú shǐ lái,zhōng rì qī qī rěn jī lǚ。

胡笳曲五拍

文天祥

北庭数有关中使,飘飘远自流沙至。běi tíng shù yǒu guān zhōng shǐ,piāo piāo yuǎn zì liú shā zhì。
胡人高鼻动成群,仍唱胡歌饮都市。hú rén gāo bí dòng chéng qún,réng chàng hú gē yǐn dōu shì。
中原无书归不得,道路只今多拥隔。zhōng yuán wú shū guī bù dé,dào lù zhǐ jīn duō yōng gé。
身欲奋飞病在床,时独看云泪沾臆。shēn yù fèn fēi bìng zài chuáng,shí dú kàn yún lèi zhān yì。

胡笳曲六拍

文天祥

胡人归来血洗箭,白马将军若雷电。hú rén guī lái xuè xǐ jiàn,bái mǎ jiāng jūn ruò léi diàn。
蛮夷杂种错相干,洛阳宫殿烧焚尽。mán yí zá zhǒng cuò xiāng gàn,luò yáng gōng diàn shāo fén jǐn。
干戈兵革斗未已,魑魅魍魉徒为尔。gàn gē bīng gé dòu wèi yǐ,chī mèi wǎng liǎng tú wèi ěr。
恸哭秋原何处村,千村万落生荆杞。tòng kū qiū yuán hé chù cūn,qiān cūn wàn luò shēng jīng qǐ。

胡笳曲七拍

文天祥

忆昔十五心尚孩,莫怪频频劝酒杯。yì xī shí wǔ xīn shàng hái,mò guài pín pín quàn jiǔ bēi。
孤城此日肠堪断,如何不饮令人哀。gū chéng cǐ rì cháng kān duàn,rú hé bù yǐn lìng rén āi。
一去紫台连朔漠,月出云通雪山白。yī qù zǐ tái lián shuò mò,yuè chū yún tōng xuě shān bái。
九度附书归洛阳,故国三年一消息。jiǔ dù fù shū guī luò yáng,gù guó sān nián yī xiāo xī。

胡笳曲八拍

文天祥

只今年才十六七,风尘荏苒音书绝。zhǐ jīn nián cái shí liù qī,fēng chén rěn rǎn yīn shū jué。
胡骑长驱五六年,弊裘何啻连百结。hú qí zhǎng qū wǔ liù nián,bì qiú hé chì lián bǎi jié。
愁对寒云雪满山,愁看冀北是长安。chóu duì hán yún xuě mǎn shān,chóu kàn jì běi shì zhǎng ān。
此身未知归定处,漂泊西南天地间。cǐ shēn wèi zhī guī dìng chù,piāo pō xī nán tiān dì jiān。

胡笳曲九拍

文天祥

午夜漏声催晓箭,寒尽春生洛阳殿。wǔ yè lòu shēng cuī xiǎo jiàn,hán jǐn chūn shēng luò yáng diàn。
汉主山河锦绣中,可惜春光不相见。hàn zhǔ shān hé jǐn xiù zhōng,kě xī chūn guāng bù xiāng jiàn。
自胡之反持干戈,一生抱恨空咨嗟。zì hú zhī fǎn chí gàn gē,yī shēng bào hèn kōng zī jiē。
我已无家寻弟妹,此身那得更无家。wǒ yǐ wú jiā xún dì mèi,cǐ shēn nà dé gèng wú jiā。
南极一星朝北斗,每依南斗望京华。nán jí yī xīng cháo běi dòu,měi yī nán dòu wàng jīng huá。

胡笳曲十拍

文天祥

今年臈月冻全消,天涯涕泪一身遥。jīn nián là yuè dòng quán xiāo,tiān yá tì lèi yī shēn yáo。
诸将亦自军中至,行人弓箭各在腰。zhū jiāng yì zì jūn zhōng zhì,xíng rén gōng jiàn gè zài yāo。
白马嚼啮黄金勒,三尺角弓两斛力。bái mǎ jué niè huáng jīn lēi,sān chǐ jiǎo gōng liǎng hú lì。
胡雁翅湿高飞难,一箭正坠双飞翼。hú yàn chì shī gāo fēi nán,yī jiàn zhèng zhuì shuāng fēi yì。

胡笳曲十一拍

文天祥

冬至阳生春又来,口虽吟咏心中哀。dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái,kǒu suī yín yǒng xīn zhōng āi。
长笛谁能乱愁思,呼儿且覆掌中杯。zhǎng dí shuí néng luàn chóu sī,hū ér qiě fù zhǎng zhōng bēi。
云白山青万馀里,壁立石城横塞起。yún bái shān qīng wàn yú lǐ,bì lì shí chéng héng sāi qǐ。
元戎小队出郊坰,天寒日暮山谷里。yuán róng xiǎo duì chū jiāo jiōng,tiān hán rì mù shān gǔ lǐ。