古诗词

水龙吟·送人归武夷

王槐建

武夷一片闲云,被风吹落清原顶。wǔ yí yī piàn xián yún,bèi fēng chuī luò qīng yuán dǐng。
溪梅馥馥,飞来相傍,不嫌凄冷。xī méi fù fù,fēi lái xiāng bàng,bù xián qī lěng。
瓦釜争鸣,丝桐一曲,满城倾听。wǎ fǔ zhēng míng,sī tóng yī qū,mǎn chéng qīng tīng。
奈阳春未了,骊驹已驾,桐阴底、梦魂醒。nài yáng chūn wèi le,lí jū yǐ jià,tóng yīn dǐ mèng hún xǐng。
何限吟笺赋笔,甚乡心、分却清兴。hé xiàn yín jiān fù bǐ,shén xiāng xīn fēn què qīng xīng。
鳌峰胜处,遥知风月,属谁管领。áo fēng shèng chù,yáo zhī fēng yuè,shǔ shuí guǎn lǐng。
邂逅何时,无穷事业,有穷光景。xiè hòu hé shí,wú qióng shì yè,yǒu qióng guāng jǐng。
但相期、不负初心,此外分、皆前定。dàn xiāng qī bù fù chū xīn,cǐ wài fēn jiē qián dìng。
猜您喜欢