古诗词

白沟河

文天祥

昔时张叔夜,统兵赴勤王。xī shí zhāng shū yè,tǒng bīng fù qín wáng。
东都一不守,羸马迁龙荒。dōng dōu yī bù shǒu,léi mǎ qiān lóng huāng。
适过白沟河,裂眦须欲张。shì guò bái gōu hé,liè zì xū yù zhāng。
绝粒不遄死,仰天扼其吭。jué lì bù chuán sǐ,yǎng tiān è qí kēng。
群臣总奄奄,一土垂天光。qún chén zǒng yǎn yǎn,yī tǔ chuí tiān guāng。
读史识其地,抚卷为凄凉。dú shǐ shí qí dì,fǔ juǎn wèi qī liáng。
我生何不辰,异世忽相望。wǒ shēng hé bù chén,yì shì hū xiāng wàng。
皇图遘阳九,天堑满飞堭。huáng tú gòu yáng jiǔ,tiān qiàn mǎn fēi huáng。
引兵诣阙下,捧土障澜狂。yǐn bīng yì quē xià,pěng tǔ zhàng lán kuáng。
出使义不屈,持节还中郎。chū shǐ yì bù qū,chí jié hái zhōng láng。
六飞独南海,金钺将煌煌。liù fēi dú nán hǎi,jīn yuè jiāng huáng huáng。
武侯空威心,出狩惊四方。wǔ hóu kōng wēi xīn,chū shòu jīng sì fāng。
吾属竟为虏,世事吁彼苍。wú shǔ jìng wèi lǔ,shì shì xū bǐ cāng。
思公有奇节,一死何慨慷。sī gōng yǒu qí jié,yī sǐ hé kǎi kāng。
江淮我分地,我欲投沧浪。jiāng huái wǒ fēn dì,wǒ yù tóu cāng làng。
沧浪却不受,中原行路长。cāng làng què bù shòu,zhōng yuán xíng lù zhǎng。
初登项籍宫,次览刘季邦。chū dēng xiàng jí gōng,cì lǎn liú jì bāng。
涉足河与济,回首嵩与恒。shè zú hé yǔ jì,huí shǒu sōng yǔ héng。
下车抚梁门,上马指楼桑。xià chē fǔ liáng mén,shàng mǎ zhǐ lóu sāng。
戴星渡一水,惨淡天微茫。dài xīng dù yī shuǐ,cǎn dàn tiān wēi máng。
行人为我言,宋辽此分疆。xíng rén wèi wǒ yán,sòng liáo cǐ fēn jiāng。
悬知公死处,为公出涕滂。xuán zhī gōng sǐ chù,wèi gōng chū tì pāng。
恨不持束刍,徘徊官道傍。hèn bù chí shù chú,pái huái guān dào bàng。
我死还在燕,烈烈同肝肠。wǒ sǐ hái zài yàn,liè liè tóng gān cháng。
今我为公哀,后来谁我伤。jīn wǒ wèi gōng āi,hòu lái shuí wǒ shāng。
天地垂日月,斯人未云亡。tiān dì chuí rì yuè,sī rén wèi yún wáng。
文武道不坠,我辈终堂堂。wén wǔ dào bù zhuì,wǒ bèi zhōng táng táng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

过章贡第七十九

文天祥

崆峒地无轴,江山云雾昏。kōng dòng dì wú zhóu,jiāng shān yún wù hūn。
萍漂忍流涕,故里但空存。píng piāo rěn liú tì,gù lǐ dàn kōng cún。

至吉州第八十

文天祥

挂帆远色外,缅邈怀旧丘。guà fān yuǎn sè wài,miǎn miǎo huái jiù qiū。
江水风萧萧,乌啼满城头。jiāng shuǐ fēng xiāo xiāo,wū tí mǎn chéng tóu。

吉州第八十一

文天祥

泊舟沧江岸,身轻一鸟过。pō zhōu cāng jiāng àn,shēn qīng yī niǎo guò。
请为父老歌,歌长击樽破。qǐng wèi fù lǎo gē,gē zhǎng jī zūn pò。

吉州第八十二

文天祥

戚戚去故里,我生苦飘零。qī qī qù gù lǐ,wǒ shēng kǔ piāo líng。
回身视绿野,但见西岭青。huí shēn shì lǜ yě,dàn jiàn xī lǐng qīng。

过临江第八十三

文天祥

独帆如飞鸿,清江转山急。dú fān rú fēi hóng,qīng jiāng zhuǎn shān jí。
回首白云多,山寒夜中泣。huí shǒu bái yún duō,shān hán yè zhōng qì。

过隆兴第八十四

文天祥

临江久徘徊,再读徐孺碑。lín jiāng jiǔ pái huái,zài dú xú rú bēi。
交游飒向尽,到今耆旧悲。jiāo yóu sà xiàng jǐn,dào jīn qí jiù bēi。

江行第八十五

文天祥

畏途随长江,万里沧茫水。wèi tú suí zhǎng jiāng,wàn lǐ cāng máng shuǐ。
游子去日长,壮心不肯已。yóu zi qù rì zhǎng,zhuàng xīn bù kěn yǐ。

江行第八十六

文天祥

江水东流去,浮云终日行。jiāng shuǐ dōng liú qù,fú yún zhōng rì xíng。
别离经死地,饮啄愧残生。bié lí jīng sǐ dì,yǐn zhuó kuì cán shēng。

江行第八十八

文天祥

连山暗烽燧,川谷血横流。lián shān àn fēng suì,chuān gǔ xuè héng liú。
挥泪临大江,上有行云愁。huī lèi lín dà jiāng,shàng yǒu xíng yún chóu。

江行第八十九

文天祥

朔风飘胡雁,江城带素月。shuò fēng piāo hú yàn,jiāng chéng dài sù yuè。
安得覆八溟,滂沱洗吴越。ān dé fù bā míng,pāng tuó xǐ wú yuè。

北行第九十

文天祥

浮云暮南征,我马向北嘶。fú yún mù nán zhēng,wǒ mǎ xiàng běi sī。
荆棘暗长原,子规昼夜啼。jīng jí àn zhǎng yuán,zi guī zhòu yè tí。

北行第九十一

文天祥

清秋望不极,中原杳茫茫。qīng qiū wàng bù jí,zhōng yuán yǎo máng máng。
游子怅寂寥,下马古战场。yóu zi chàng jì liáo,xià mǎ gǔ zhàn chǎng。

北行第九十二

文天祥

浮云连海岱,寒芜际碣石。fú yún lián hǎi dài,hán wú jì jié shí。
落景惜登临,人烟渺萧瑟。luò jǐng xī dēng lín,rén yān miǎo xiāo sè。

北行第九十三

文天祥

平野入青徐,桑柘叶如雨。píng yě rù qīng xú,sāng zhè yè rú yǔ。
信美无与适,沉思情延伫。xìn měi wú yǔ shì,chén sī qíng yán zhù。

北行第九十四

文天祥

乾坤几反覆,乘凌惜俄顷。qián kūn jǐ fǎn fù,chéng líng xī é qǐng。
怀古视平芜,令人发深省。huái gǔ shì píng wú,lìng rén fā shēn shěng。