古诗词

白沟河

文天祥

昔时张叔夜,统兵赴勤王。xī shí zhāng shū yè,tǒng bīng fù qín wáng。
东都一不守,羸马迁龙荒。dōng dōu yī bù shǒu,léi mǎ qiān lóng huāng。
适过白沟河,裂眦须欲张。shì guò bái gōu hé,liè zì xū yù zhāng。
绝粒不遄死,仰天扼其吭。jué lì bù chuán sǐ,yǎng tiān è qí kēng。
群臣总奄奄,一土垂天光。qún chén zǒng yǎn yǎn,yī tǔ chuí tiān guāng。
读史识其地,抚卷为凄凉。dú shǐ shí qí dì,fǔ juǎn wèi qī liáng。
我生何不辰,异世忽相望。wǒ shēng hé bù chén,yì shì hū xiāng wàng。
皇图遘阳九,天堑满飞堭。huáng tú gòu yáng jiǔ,tiān qiàn mǎn fēi huáng。
引兵诣阙下,捧土障澜狂。yǐn bīng yì quē xià,pěng tǔ zhàng lán kuáng。
出使义不屈,持节还中郎。chū shǐ yì bù qū,chí jié hái zhōng láng。
六飞独南海,金钺将煌煌。liù fēi dú nán hǎi,jīn yuè jiāng huáng huáng。
武侯空威心,出狩惊四方。wǔ hóu kōng wēi xīn,chū shòu jīng sì fāng。
吾属竟为虏,世事吁彼苍。wú shǔ jìng wèi lǔ,shì shì xū bǐ cāng。
思公有奇节,一死何慨慷。sī gōng yǒu qí jié,yī sǐ hé kǎi kāng。
江淮我分地,我欲投沧浪。jiāng huái wǒ fēn dì,wǒ yù tóu cāng làng。
沧浪却不受,中原行路长。cāng làng què bù shòu,zhōng yuán xíng lù zhǎng。
初登项籍宫,次览刘季邦。chū dēng xiàng jí gōng,cì lǎn liú jì bāng。
涉足河与济,回首嵩与恒。shè zú hé yǔ jì,huí shǒu sōng yǔ héng。
下车抚梁门,上马指楼桑。xià chē fǔ liáng mén,shàng mǎ zhǐ lóu sāng。
戴星渡一水,惨淡天微茫。dài xīng dù yī shuǐ,cǎn dàn tiān wēi máng。
行人为我言,宋辽此分疆。xíng rén wèi wǒ yán,sòng liáo cǐ fēn jiāng。
悬知公死处,为公出涕滂。xuán zhī gōng sǐ chù,wèi gōng chū tì pāng。
恨不持束刍,徘徊官道傍。hèn bù chí shù chú,pái huái guān dào bàng。
我死还在燕,烈烈同肝肠。wǒ sǐ hái zài yàn,liè liè tóng gān cháng。
今我为公哀,后来谁我伤。jīn wǒ wèi gōng āi,hòu lái shuí wǒ shāng。
天地垂日月,斯人未云亡。tiān dì chuí rì yuè,sī rén wèi yún wáng。
文武道不坠,我辈终堂堂。wén wǔ dào bù zhuì,wǒ bèi zhōng táng táng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

所怀

文天祥

世途嗟孔棘,行役苦期频。shì tú jiē kǒng jí,xíng yì kǔ qī pín。
良马比君子,清风来故人。liáng mǎ bǐ jūn zi,qīng fēng lái gù rén。
相看千里月,空负一年春。xiāng kàn qiān lǐ yuè,kōng fù yī nián chūn。
便有桃源路,吾当少避秦。biàn yǒu táo yuán lù,wú dāng shǎo bì qín。

自叹

文天祥

草宿披宵露,松餐立晚风。cǎo sù pī xiāo lù,sōng cān lì wǎn fēng。
乱离嗟我在,艰苦有谁同。luàn lí jiē wǒ zài,jiān kǔ yǒu shuí tóng。
祖逖关河志,程婴社稷功。zǔ tì guān hé zhì,chéng yīng shè jì gōng。
身谋百年事,宇宙浩无穷。shēn móu bǎi nián shì,yǔ zhòu hào wú qióng。

元夕

文天祥

南海观元夕,兹游古未曾。nán hǎi guān yuán xī,zī yóu gǔ wèi céng。
人间大竞渡,水上小烧灯。rén jiān dà jìng dù,shuǐ shàng xiǎo shāo dēng。
世事争强弱,人情尚废兴。shì shì zhēng qiáng ruò,rén qíng shàng fèi xīng。
孤臣腔血满,死不愧庐陵。gū chén qiāng xuè mǎn,sǐ bù kuì lú líng。

怀赵清逸

文天祥

崖海真何地,驱来坐战场。yá hǎi zhēn hé dì,qū lái zuò zhàn chǎng。
家人半分合,国事决存亡。jiā rén bàn fēn hé,guó shì jué cún wáng。
一死不足道,百忧何可当。yī sǐ bù zú dào,bǎi yōu hé kě dāng。
故人髯似戟,起舞为君伤。gù rén rán shì jǐ,qǐ wǔ wèi jūn shāng。

南海

文天祥

朅来南海上,人死乱如麻。qiè lái nán hǎi shàng,rén sǐ luàn rú má。
腥浪拍心碎,飙风吹鬓华。xīng làng pāi xīn suì,biāo fēng chuī bìn huá。
一山还一水,无国又无家。yī shān hái yī shuǐ,wú guó yòu wú jiā。
男子千年志,吾生未有涯。nán zi qiān nián zhì,wú shēng wèi yǒu yá。

有感

文天祥

海阔龙深蛰,山空鸟杂鸣。hǎi kuò lóng shēn zhé,shān kōng niǎo zá míng。
花随春共去,云与水俱行。huā suí chūn gòng qù,yún yǔ shuǐ jù xíng。
壮士千年志,征夫万里程。zhuàng shì qiān nián zhì,zhēng fū wàn lǐ chéng。
夜凉看星斗,何处是搀枪。yè liáng kàn xīng dòu,hé chù shì chān qiāng。

张元帅谓予国已亡矣杀身以忠谁复书之予谓商非不亡夷齐自不食周粟人臣自尽其心岂论书与不书张为改容因成一诗

文天祥

高人名若浼,烈士死如归。gāo rén míng ruò měi,liè shì sǐ rú guī。
智灭犹吞炭,商亡正采薇。zhì miè yóu tūn tàn,shāng wáng zhèng cǎi wēi。
岂因徼后福,其肯蹈危机。qǐ yīn jiǎo hòu fú,qí kěn dǎo wēi jī。
万古春秋义,悠悠双泪挥。wàn gǔ chūn qiū yì,yōu yōu shuāng lèi huī。

海上

文天祥

天边青鸟逝,海上白鸥驯。tiān biān qīng niǎo shì,hǎi shàng bái ōu xùn。
王济非痴叔,陶潜岂醉人。wáng jì fēi chī shū,táo qián qǐ zuì rén。
得官须报国,可隐即逃秦。dé guān xū bào guó,kě yǐn jí táo qín。
身事盖棺定,挑灯看剑频。shēn shì gài guān dìng,tiāo dēng kàn jiàn pín。

出广州第一宿

文天祥

越王台下路,搔首叹萍踪。yuè wáng tái xià lù,sāo shǒu tàn píng zōng。
城古都招水,山高易得风。chéng gǔ dōu zhāo shuǐ,shān gāo yì dé fēng。
鼓声残雨后,塔影暮林中。gǔ shēng cán yǔ hòu,tǎ yǐng mù lín zhōng。
一样连营火,山同河不同。yī yàng lián yíng huǒ,shān tóng hé bù tóng。

英德道中

文天祥

海近山如沃,杼深屋半芜。hǎi jìn shān rú wò,zhù shēn wū bàn wú。
乾坤正风雨,轩冕总泥途。qián kūn zhèng fēng yǔ,xuān miǎn zǒng ní tú。
自叹鸢肩薄,谁怜鹤影孤。zì tàn yuān jiān báo,shuí lián hè yǐng gū。
少年狂不醒,夜夜梦伊吾。shǎo nián kuáng bù xǐng,yè yè mèng yī wú。

晚渡

文天祥

青山围万叠,流落此何邦。qīng shān wéi wàn dié,liú luò cǐ hé bāng。
云静龙归海,风清马渡江。yún jìng lóng guī hǎi,fēng qīng mǎ dù jiāng。
汲滩供茗碗,编竹当蓬窗。jí tān gōng míng wǎn,biān zhú dāng péng chuāng。
一井沙头月,羁鸿共影双。yī jǐng shā tóu yuè,jī hóng gòng yǐng shuāng。

和中甫端午韵不依次

文天祥

黄茅古道外,羸马发南州。huáng máo gǔ dào wài,léi mǎ fā nán zhōu。
有客嗤齐鲁,何人念楚囚。yǒu kè chī qí lǔ,hé rén niàn chǔ qiú。
岁年付流水,风雨满沧洲。suì nián fù liú shuǐ,fēng yǔ mǎn cāng zhōu。
手把菖蒲看,黑头非所求。shǒu bǎ chāng pú kàn,hēi tóu fēi suǒ qiú。

又呈中斋

文天祥

风雨羊肠道,飘零万死身。fēng yǔ yáng cháng dào,piāo líng wàn sǐ shēn。
牛儿朝共载,木客夜为邻。niú ér cháo gòng zài,mù kè yè wèi lín。
庾子江南梦,苏郎海上贫。yǔ zi jiāng nán mèng,sū láng hǎi shàng pín。
悠悠看晚渡,谁是济川人。yōu yōu kàn wǎn dù,shuí shì jì chuān rén。

又呈中斋

文天祥

万里论心晚,相看慰乱离。wàn lǐ lùn xīn wǎn,xiāng kàn wèi luàn lí。
丹成俄已化,璧碎尚无缁。dān chéng é yǐ huà,bì suì shàng wú zī。
禾黍西原梦,川原落日悲。hé shǔ xī yuán mèng,chuān yuán luò rì bēi。
斯文今已矣,来世以为期。sī wén jīn yǐ yǐ,lái shì yǐ wèi qī。

竹间

文天祥

倦来聊歇马,随分此青山。juàn lái liáo xiē mǎ,suí fēn cǐ qīng shān。
流水竹千个,清风沙一湾。liú shuǐ zhú qiān gè,qīng fēng shā yī wān。
乾坤醒醉里,身世有无间。qián kūn xǐng zuì lǐ,shēn shì yǒu wú jiān。
客路真希绝,浮生半日闲。kè lù zhēn xī jué,fú shēng bàn rì xián。