古诗词

五月十七夜大雨歌

文天祥

去年五月望,流水满一房。qù nián wǔ yuè wàng,liú shuǐ mǎn yī fáng。
今年后三夕,大雨复没床。jīn nián hòu sān xī,dà yǔ fù méi chuáng。
我辞江海来,中原路茫茫。wǒ cí jiāng hǎi lái,zhōng yuán lù máng máng。
舟楫不复见,车马驰康庄。zhōu jí bù fù jiàn,chē mǎ chí kāng zhuāng。
矧居圜土中,得水犹得浆。shěn jū huán tǔ zhōng,dé shuǐ yóu dé jiāng。
忽如巨石浸,仓卒殊彷徨。hū rú jù shí jìn,cāng zú shū páng huáng。
明星尚未启,大风方发狂。míng xīng shàng wèi qǐ,dà fēng fāng fā kuáng。
叫呼人不应,宛转水中央。jiào hū rén bù yīng,wǎn zhuǎn shuǐ zhōng yāng。
壁下有水穴,群鼠走踉蹡。bì xià yǒu shuǐ xué,qún shǔ zǒu liáng qiāng。
或如鱼泼剌,垫溺无所藏。huò rú yú pō lá,diàn nì wú suǒ cáng。
周身莫如物,患至不得防。zhōu shēn mò rú wù,huàn zhì bù dé fáng。
业为世间人,何处逃祸殃。yè wèi shì jiān rén,hé chù táo huò yāng。
朝来辟沟道,宛如决陂塘。cháo lái pì gōu dào,wǎn rú jué bēi táng。
尽室泥泞涂,化为糜烂场。jǐn shì ní nìng tú,huà wèi mí làn chǎng。
炎蒸迫其上,臭腐薰其傍。yán zhēng pò qí shàng,chòu fǔ xūn qí bàng。
恶气所侵薄,疫疠何可当。è qì suǒ qīn báo,yì lì hé kě dāng。
楚囚欲何之,寝食此一方。chǔ qiú yù hé zhī,qǐn shí cǐ yī fāng。
羁栖无复望,坐待仆且僵。jī qī wú fù wàng,zuò dài pū qiě jiāng。
乾坤莽空阔,何为此凉凉。qián kūn mǎng kōng kuò,hé wèi cǐ liáng liáng。
达人识义命,此事关纲常。dá rén shí yì mìng,cǐ shì guān gāng cháng。
万物方焦枯,皇皇祷穹苍。wàn wù fāng jiāo kū,huáng huáng dǎo qióng cāng。
上帝实好生,夜半下龙章。shàng dì shí hǎo shēng,yè bàn xià lóng zhāng。
但愿天下人,家家足稻粱。dàn yuàn tiān xià rén,jiā jiā zú dào liáng。
我命浑小事,我死庸何伤。wǒ mìng hún xiǎo shì,wǒ sǐ yōng hé shāng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

又送前人琴棋书画四首

文天祥

蔡邕去后右军死,谁是风流入品题。cài yōng qù hòu yòu jūn sǐ,shuí shì fēng liú rù pǐn tí。
只少蛟龙大师字,至今风骨在浯溪。zhǐ shǎo jiāo lóng dà shī zì,zhì jīn fēng gǔ zài wú xī。

又送前人琴棋书画四首

文天祥

欲觅龙眠旧时事,相传此本世间无。yù mì lóng mián jiù shí shì,xiāng chuán cǐ běn shì jiān wú。
黄金不买昭君本,只买严陵归钓图。huáng jīn bù mǎi zhāo jūn běn,zhǐ mǎi yán líng guī diào tú。

寄故人刘方斋

文天祥

溪头浊潦拥鱼虾,笑杀渔翁下钓差。xī tóu zhuó lǎo yōng yú xiā,xiào shā yú wēng xià diào chà。
棹取扁舟湖海去,悠悠心事寄芦花。zhào qǔ biǎn zhōu hú hǎi qù,yōu yōu xīn shì jì lú huā。

出山

文天祥

日日骑马来山中,归时明月长在地。rì rì qí mǎ lái shān zhōng,guī shí míng yuè zhǎng zài dì。
但愿山人一百年,一年三百馀番醉。dàn yuàn shān rén yī bǎi nián,yī nián sān bǎi yú fān zuì。

竹花

文天祥

黄家紫家斗魏姚,夷齐玉立青萧萧。huáng jiā zǐ jiā dòu wèi yáo,yí qí yù lì qīng xiāo xiāo。
便是人间小天地,不特水上作萍漂。biàn shì rén jiān xiǎo tiān dì,bù tè shuǐ shàng zuò píng piāo。

夜归

文天祥

市桥灯火未阑珊,一簇人家树影间。shì qiáo dēng huǒ wèi lán shān,yī cù rén jiā shù yǐng jiān。
想把神仙争羡我,不知我正羡渠闲。xiǎng bǎ shén xiān zhēng xiàn wǒ,bù zhī wǒ zhèng xiàn qú xián。

八月十六日见梅

文天祥

广寒殿里玉楼开,那得孤山处士来。guǎng hán diàn lǐ yù lóu kāi,nà dé gū shān chù shì lái。
半夜西风半身影,梦中骑得雪驴回。bàn yè xī fēng bàn shēn yǐng,mèng zhōng qí dé xuě lǘ huí。

月夜

文天祥

月到中天云划开,断桥幻出玉楼台。yuè dào zhōng tiān yún huà kāi,duàn qiáo huàn chū yù lóu tái。
夜深一鹤掠舟过,疑是坡仙赤壁来。yè shēn yī hè lüè zhōu guò,yí shì pō xiān chì bì lái。

为刘定伯索油蕨

文天祥

我欲登山去采薇,江南秋雨正霏霏。wǒ yù dēng shān qù cǎi wēi,jiāng nán qiū yǔ zhèng fēi fēi。
仙家解有逡巡手,一箸西风落翠微。xiān jiā jiě yǒu qūn xún shǒu,yī zhù xī fēng luò cuì wēi。

新年

文天祥

梅花枕上听司晨,起绾金章候拜亲。méi huā zhěn shàng tīng sī chén,qǐ wǎn jīn zhāng hòu bài qīn。
喜对慈颜看铺鬓,发虽疏脱未如银。xǐ duì cí yán kàn pù bìn,fā suī shū tuō wèi rú yín。

所怀

文天祥

英英香蕙莹朝华,收拾东风作一家。yīng yīng xiāng huì yíng cháo huá,shōu shí dōng fēng zuò yī jiā。
燕语莺啼春又夏,灯花剔尽暗窗斜。yàn yǔ yīng tí chūn yòu xià,dēng huā tī jǐn àn chuāng xié。

山中偶成

文天祥

白鹤飞来牵我衣,东风吹我下渔矶。bái hè fēi lái qiān wǒ yī,dōng fēng chuī wǒ xià yú jī。
当年只为青山误,直草君王一诏归。dāng nián zhǐ wèi qīng shān wù,zhí cǎo jūn wáng yī zhào guī。

赠南安黄梅峰

文天祥

清浅风流圣得知,黄昏归鹤月来时。qīng qiǎn fēng liú shèng dé zhī,huáng hūn guī hè yuè lái shí。
岭头更有高寒处,却是江南第一枝。lǐng tóu gèng yǒu gāo hán chù,què shì jiāng nán dì yī zhī。

又二绝

文天祥

瞿塘隘处真重险,勾漏坡前又一滩。qú táng ài chù zhēn zhòng xiǎn,gōu lòu pō qián yòu yī tān。
世事不容轻易看,翻云覆雨等闲间。shì shì bù róng qīng yì kàn,fān yún fù yǔ děng xián jiān。

又二绝

文天祥

病中忽误通真理,静处专寻入定工。bìng zhōng hū wù tōng zhēn lǐ,jìng chù zhuān xún rù dìng gōng。
雨汗淋头都不管,须臾和气自冲融。yǔ hàn lín tóu dōu bù guǎn,xū yú hé qì zì chōng róng。