古诗词

五月十七夜大雨歌

文天祥

去年五月望,流水满一房。qù nián wǔ yuè wàng,liú shuǐ mǎn yī fáng。
今年后三夕,大雨复没床。jīn nián hòu sān xī,dà yǔ fù méi chuáng。
我辞江海来,中原路茫茫。wǒ cí jiāng hǎi lái,zhōng yuán lù máng máng。
舟楫不复见,车马驰康庄。zhōu jí bù fù jiàn,chē mǎ chí kāng zhuāng。
矧居圜土中,得水犹得浆。shěn jū huán tǔ zhōng,dé shuǐ yóu dé jiāng。
忽如巨石浸,仓卒殊彷徨。hū rú jù shí jìn,cāng zú shū páng huáng。
明星尚未启,大风方发狂。míng xīng shàng wèi qǐ,dà fēng fāng fā kuáng。
叫呼人不应,宛转水中央。jiào hū rén bù yīng,wǎn zhuǎn shuǐ zhōng yāng。
壁下有水穴,群鼠走踉蹡。bì xià yǒu shuǐ xué,qún shǔ zǒu liáng qiāng。
或如鱼泼剌,垫溺无所藏。huò rú yú pō lá,diàn nì wú suǒ cáng。
周身莫如物,患至不得防。zhōu shēn mò rú wù,huàn zhì bù dé fáng。
业为世间人,何处逃祸殃。yè wèi shì jiān rén,hé chù táo huò yāng。
朝来辟沟道,宛如决陂塘。cháo lái pì gōu dào,wǎn rú jué bēi táng。
尽室泥泞涂,化为糜烂场。jǐn shì ní nìng tú,huà wèi mí làn chǎng。
炎蒸迫其上,臭腐薰其傍。yán zhēng pò qí shàng,chòu fǔ xūn qí bàng。
恶气所侵薄,疫疠何可当。è qì suǒ qīn báo,yì lì hé kě dāng。
楚囚欲何之,寝食此一方。chǔ qiú yù hé zhī,qǐn shí cǐ yī fāng。
羁栖无复望,坐待仆且僵。jī qī wú fù wàng,zuò dài pū qiě jiāng。
乾坤莽空阔,何为此凉凉。qián kūn mǎng kōng kuò,hé wèi cǐ liáng liáng。
达人识义命,此事关纲常。dá rén shí yì mìng,cǐ shì guān gāng cháng。
万物方焦枯,皇皇祷穹苍。wàn wù fāng jiāo kū,huáng huáng dǎo qióng cāng。
上帝实好生,夜半下龙章。shàng dì shí hǎo shēng,yè bàn xià lóng zhāng。
但愿天下人,家家足稻粱。dàn yuàn tiān xià rén,jiā jiā zú dào liáng。
我命浑小事,我死庸何伤。wǒ mìng hún xiǎo shì,wǒ sǐ yōng hé shāng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

纪事

文天祥

不拚一死报封疆,忍使湖山牧虎狼。bù pàn yī sǐ bào fēng jiāng,rěn shǐ hú shān mù hǔ láng。
当日本为妻子计,而今何面见三光。dāng rì běn wèi qī zi jì,ér jīn hé miàn jiàn sān guāng。

纪事

文天祥

虎头牌子织金裳,北面三年蚁梦长。hǔ tóu pái zi zhī jīn shang,běi miàn sān nián yǐ mèng zhǎng。
借问一门朱与紫,江南几世谢君王。jiè wèn yī mén zhū yǔ zǐ,jiāng nán jǐ shì xiè jūn wáng。

纪事

文天祥

枭獍何堪共劝酬,衣冠涂炭可胜羞。xiāo jìng hé kān gòng quàn chóu,yī guān tú tàn kě shèng xiū。
袖中若有击贼笏,便使凶渠面血流。xiù zhōng ruò yǒu jī zéi hù,biàn shǐ xiōng qú miàn xuè liú。

纪事

文天祥

麟笔严于首恶书,我将口舌击奸谀。lín bǐ yán yú shǒu è shū,wǒ jiāng kǒu shé jī jiān yú。
虽非周勃安刘手,不愧当年产禄诛。suī fēi zhōu bó ān liú shǒu,bù kuì dāng nián chǎn lù zhū。

信云父

文天祥

东鲁遗黎老子孙,南方心事北方身。dōng lǔ yí lí lǎo zi sūn,nán fāng xīn shì běi fāng shēn。
几多江左腰金客,便把君王作路人。jǐ duō jiāng zuǒ yāo jīn kè,biàn bǎ jūn wáng zuò lù rén。

信云父

文天祥

肯从悟室课儿书,啮雪风流却减渠。kěn cóng wù shì kè ér shū,niè xuě fēng liú què jiǎn qú。
我爱信陵冠带意,任教句法问何如。wǒ ài xìn líng guān dài yì,rèn jiào jù fǎ wèn hé rú。

则堂

文天祥

山河四塞旧瓯金,艺祖高宗实鉴临。shān hé sì sāi jiù ōu jīn,yì zǔ gāo zōng shí jiàn lín。
一日尽将输敌手,何人卖国独甘心。yī rì jǐn jiāng shū dí shǒu,hé rén mài guó dú gān xīn。

则堂

文天祥

中书堂帖下诸城,摇首庭中号独清。zhōng shū táng tiē xià zhū chéng,yáo shǒu tíng zhōng hào dú qīng。
此后方知枢密事,从今北地转相惊。cǐ hòu fāng zhī shū mì shì,cóng jīn běi dì zhuǎn xiāng jīng。

思方将军

文天祥

始兴溪子下江淮,曾为东南再造来。shǐ xīng xī zi xià jiāng huái,céng wèi dōng nán zài zào lái。
如虎如熊今固在,将军何处上金台。rú hǔ rú xióng jīn gù zài,jiāng jūn hé chù shàng jīn tái。

唆都

文天祥

虎牌毡笠号公卿,不直人间一唾轻。hǔ pái zhān lì hào gōng qīng,bù zhí rén jiān yī tuò qīng。
但愿扶桑红日上,江南匹士死犹荣。dàn yuàn fú sāng hóng rì shàng,jiāng nán pǐ shì sǐ yóu róng。

二王

文天祥

一马渡江开晋土,五龙夹日复唐天。yī mǎ dù jiāng kāi jìn tǔ,wǔ lóng jiā rì fù táng tiān。
内家苗裔真隆准,虏运从来无百年。nèi jiā miáo yì zhēn lóng zhǔn,lǔ yùn cóng lái wú bǎi nián。

气概

文天祥

气概如虹俺得知,留吴那肯竖降旗。qì gài rú hóng ǎn dé zhī,liú wú nà kěn shù jiàng qí。
北人不解欺心语,正恐南人作浅窥。běi rén bù jiě qī xīn yǔ,zhèng kǒng nán rén zuò qiǎn kuī。

使北

文天祥

自说家乡古相州,白麻风旨出狂酋。zì shuō jiā xiāng gǔ xiāng zhōu,bái má fēng zhǐ chū kuáng qiú。
中书尽出降元表,北渡黄河衣锦游。zhōng shū jǐn chū jiàng yuán biǎo,běi dù huáng hé yī jǐn yóu。

使北

文天祥

至尊驰表献燕城,肉食那知以死争。zhì zūn chí biǎo xiàn yàn chéng,ròu shí nà zhī yǐ sǐ zhēng。
当代老儒居首揆,殿前陪拜率公卿。dāng dài lǎo rú jū shǒu kuí,diàn qián péi bài lǜ gōng qīng。

使北

文天祥

江南浪子是何官,只当空庐杂剧看。jiāng nán làng zi shì hé guān,zhǐ dāng kōng lú zá jù kàn。
拨取公卿如粪土,沐猴徒自辱衣冠。bō qǔ gōng qīng rú fèn tǔ,mù hóu tú zì rǔ yī guān。