古诗词

八声甘州

辛弃疾

故将军饮罢夜归来,长亭解雕鞍。gù jiāng jūn yǐn bà yè guī lái,zhǎng tíng jiě diāo ān。
恨灞陵醉尉,匆匆未识,桃李无言。hèn bà líng zuì wèi,cōng cōng wèi shí,táo lǐ wú yán。
射虎山横一骑,裂石响惊弦。shè hǔ shān héng yī qí,liè shí xiǎng jīng xián。
落魄封侯事,岁晚田园。luò pò fēng hóu shì,suì wǎn tián yuán。
谁向桑麻杜曲,要短衣匹马,移住南山?看风流慷慨,谈笑过残年。shuí xiàng sāng má dù qū,yào duǎn yī pǐ mǎ,yí zhù nán shān?kàn fēng liú kāng kǎi,tán xiào guò cán nián。
汉开边、功名万里,甚当时健者也曾闲?纱窗外、斜风细雨,一阵轻寒。hàn kāi biān gōng míng wàn lǐ,shén dāng shí jiàn zhě yě céng xián?shā chuāng wài xié fēng xì yǔ,yī zhèn qīng hán。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

江神子·博山道中书王氏壁

辛弃疾

一川松竹任横斜,有人家,被云遮。yī chuān sōng zhú rèn héng xié,yǒu rén jiā,bèi yún zhē。
雪后疏梅,时见两三花。xuě hòu shū méi,shí jiàn liǎng sān huā。
比著桃源溪上路,风景好,不争多。bǐ zhù táo yuán xī shàng lù,fēng jǐng hǎo,bù zhēng duō。
旗亭有酒径须赊,晚寒些,怎禁他。qí tíng yǒu jiǔ jìng xū shē,wǎn hán xiē,zěn jìn tā。
醉里匆匆,归骑自随车。zuì lǐ cōng cōng,guī qí zì suí chē。
白发苍颜吾老矣,只此地,是生涯。bái fā cāng yán wú lǎo yǐ,zhǐ cǐ dì,shì shēng yá。

六幺令·用陆氏事,送玉山令陆德隆侍亲东归吴中

辛弃疾

酒群花队,攀得短辕折。jiǔ qún huā duì,pān dé duǎn yuán zhé。
谁怜故山归梦,千里莼羹滑。shuí lián gù shān guī mèng,qiān lǐ chún gēng huá。
便整松江一棹,点检能言鸭。biàn zhěng sōng jiāng yī zhào,diǎn jiǎn néng yán yā。
故人欢接。gù rén huān jiē。
醉怀霜橘,堕地金圆醒时觉。zuì huái shuāng jú,duò dì jīn yuán xǐng shí jué。
长喜刘郎马上,肯听诗书说。zhǎng xǐ liú láng mǎ shàng,kěn tīng shī shū shuō。
谁对叔子风流,直把曹刘压。shuí duì shū zi fēng liú,zhí bǎ cáo liú yā。
更看君侯事业,不负平生学。gèng kàn jūn hóu shì yè,bù fù píng shēng xué。
离觞愁怯。lí shāng chóu qiè。
送君归后,细写《茶经》煮香雪。sòng jūn guī hòu,xì xiě chá jīng zhǔ xiāng xuě。

六幺令·再用前韵

辛弃疾

倒冠一笑,华发玉簪折。dào guān yī xiào,huá fā yù zān zhé。
《阳关》自来凄断,却怪歌声滑。yáng guān zì lái qī duàn,què guài gē shēng huá。
放浪儿童归舍,莫恼比邻鸭。fàng làng ér tóng guī shě,mò nǎo bǐ lín yā。
水连山接。shuǐ lián shān jiē。
看君归兴,如醉中醒、梦中觉。kàn jūn guī xīng,rú zuì zhōng xǐng mèng zhōng jué。
江上吴侬问我,一一烦君说:“坐客尊酒频空,賸欠真珠压。jiāng shàng wú nóng wèn wǒ,yī yī fán jūn shuō zuò kè zūn jiǔ pín kōng,shèng qiàn zhēn zhū yā。
手把鱼竿未稳,长向沧浪学。shǒu bǎ yú gān wèi wěn,zhǎng xiàng cāng làng xué。
”问愁谁怯。wèn chóu shuí qiè。
可堪杨柳,先作东风满城雪。kě kān yáng liǔ,xiān zuò dōng fēng mǎn chéng xuě。

满庭芳·和洪丞相景伯韵,呈景卢内翰

辛弃疾

急管哀弦,长歌慢舞,连娟十样宫眉。jí guǎn āi xián,zhǎng gē màn wǔ,lián juān shí yàng gōng méi。
不堪红紫,风雨晓来稀。bù kān hóng zǐ,fēng yǔ xiǎo lái xī。
惟有杨花飞絮,依旧是、萍满方池。wéi yǒu yáng huā fēi xù,yī jiù shì píng mǎn fāng chí。
酴醾在,青虬快剪,插遍古铜彝。tú mí zài,qīng qiú kuài jiǎn,chā biàn gǔ tóng yí。
谁将春色去,鸾胶难觅,弦断朱丝。shuí jiāng chūn sè qù,luán jiāo nán mì,xián duàn zhū sī。
恨牡丹多病,也费医治。hèn mǔ dān duō bìng,yě fèi yī zhì。
梦里寻春不见,空肠断、怎得春知。mèng lǐ xún chūn bù jiàn,kōng cháng duàn zěn dé chūn zhī。
休惆怅,一觞一咏,须刻右军碑。xiū chóu chàng,yī shāng yī yǒng,xū kè yòu jūn bēi。

满庭芳·游豫章东湖再用韵

辛弃疾

柳外寻春,花边得句,怪公喜气轩眉。liǔ wài xún chūn,huā biān dé jù,guài gōng xǐ qì xuān méi。
《阳春》《白雪》,清唱古今稀。yáng chūn bái xuě,qīng chàng gǔ jīn xī。
曾是金銮旧客,记凤凰、独绕天池。céng shì jīn luán jiù kè,jì fèng huáng dú rào tiān chí。
挥毫罢,天颜有喜,催赐尚方彝。huī háo bà,tiān yán yǒu xǐ,cuī cì shàng fāng yí。
只今江海上,钧天梦觉,清泪如丝。zhǐ jīn jiāng hǎi shàng,jūn tiān mèng jué,qīng lèi rú sī。
算除非,痛把酒疗花治。suàn chú fēi,tòng bǎ jiǔ liáo huā zhì。
明日五湖佳兴,扁舟去、一笑谁知。míng rì wǔ hú jiā xīng,biǎn zhōu qù yī xiào shuí zhī。
溪堂好,且拚一醉,倚杖读韩碑。xī táng hǎo,qiě pàn yī zuì,yǐ zhàng dú hán bēi。

鹧鸪天·鹅湖寺道中

辛弃疾

一榻清风殿影凉。yī tà qīng fēng diàn yǐng liáng。
涓涓流水响回廊。juān juān liú shuǐ xiǎng huí láng。
千章云木钩辀叫,十里溪风䆉稏香。qiān zhāng yún mù gōu zhōu jiào,shí lǐ xī fēng bà yà xiāng。
冲急雨,趁斜阳。chōng jí yǔ,chèn xié yáng。
山园细路转微茫。shān yuán xì lù zhuǎn wēi máng。
倦途却被行人笑,只为林泉有底忙。juàn tú què bèi xíng rén xiào,zhǐ wèi lín quán yǒu dǐ máng。

鹧鸪天·东阳道中

辛弃疾

扑面征尘去路遥,香篝渐觉水沉销。pū miàn zhēng chén qù lù yáo,xiāng gōu jiàn jué shuǐ chén xiāo。
山无重数周遭碧,花不知名分外娇。shān wú zhòng shù zhōu zāo bì,huā bù zhī míng fēn wài jiāo。
人历历,马萧萧,旌旗又过小红桥。rén lì lì,mǎ xiāo xiāo,jīng qí yòu guò xiǎo hóng qiáo。
愁边剩有相思句,摇断吟鞭碧玉梢。chóu biān shèng yǒu xiāng sī jù,yáo duàn yín biān bì yù shāo。

鹧鸪天·代人赋

辛弃疾

陌上柔桑破嫩芽,东邻蚕种已生些。mò shàng róu sāng pò nèn yá,dōng lín cán zhǒng yǐ shēng xiē。
平冈细草鸣黄犊,斜日寒林点暮鸦。píng gāng xì cǎo míng huáng dú,xié rì hán lín diǎn mù yā。
山远近,路横斜,青旗沽酒有人家。shān yuǎn jìn,lù héng xié,qīng qí gū jiǔ yǒu rén jiā。
城中桃李愁风雨,春在溪头荠菜花。chéng zhōng táo lǐ chóu fēng yǔ,chūn zài xī tóu jì cài huā。

鹧鸪天·鹅湖归,病起作

辛弃疾

着意寻春懒便回。zhe yì xún chūn lǎn biàn huí。
何如信步两三杯。hé rú xìn bù liǎng sān bēi。
山才好处行还倦,诗未成时雨早催。shān cái hǎo chù xíng hái juàn,shī wèi chéng shí yǔ zǎo cuī。
携竹杖,更芒鞋。xié zhú zhàng,gèng máng xié。
朱朱粉粉野蒿开。zhū zhū fěn fěn yě hāo kāi。
谁家寒食归宁女,笑语柔桑陌上来。shuí jiā hán shí guī níng nǚ,xiào yǔ róu sāng mò shàng lái。

鹧鸪天·鹅湖归,病起作

辛弃疾

翠竹千寻上薜萝。cuì zhú qiān xún shàng bì luó。
东湖经雨又增波。dōng hú jīng yǔ yòu zēng bō。
只因买得青山好,却恨归来白发多。zhǐ yīn mǎi dé qīng shān hǎo,què hèn guī lái bái fā duō。
明画烛,洗金荷。míng huà zhú,xǐ jīn hé。
主人起舞客齐歌。zhǔ rén qǐ wǔ kè qí gē。
醉中只恨欢娱少,无奈明朝酒醒何。zuì zhōng zhǐ hèn huān yú shǎo,wú nài míng cháo jiǔ xǐng hé。

蝶恋花·送祐之弟

辛弃疾

衰草斜阳三万顷,不算飘零,天外孤鸿影。shuāi cǎo xié yáng sān wàn qǐng,bù suàn piāo líng,tiān wài gū hóng yǐng。
几许凄凉须痛饮,行人自向江头醒。jǐ xǔ qī liáng xū tòng yǐn,xíng rén zì xiàng jiāng tóu xǐng。
会少离多看两鬓,万缕千丝,何况新来病。huì shǎo lí duō kàn liǎng bìn,wàn lǚ qiān sī,hé kuàng xīn lái bìng。
不是离愁难整顿,被他引惹其他恨!bù shì lí chóu nán zhěng dùn,bèi tā yǐn rě qí tā hèn!

蝶恋花·和杨济翁韵,首句用丘宗卿书中语

辛弃疾

点检笙歌多酿酒。diǎn jiǎn shēng gē duō niàng jiǔ。
蝴蝶西园,暖日明花柳。hú dié xī yuán,nuǎn rì míng huā liǔ。
醉倒东风眠永昼,觉来小院重携手。zuì dào dōng fēng mián yǒng zhòu,jué lái xiǎo yuàn zhòng xié shǒu。
可惜春残风雨又。kě xī chūn cán fēng yǔ yòu。
收拾情怀,闲把诗僝僽。shōu shí qíng huái,xián bǎ shī chán zhòu。
杨柳见人离别后,腰肢近日和他瘦。yáng liǔ jiàn rén lí bié hòu,yāo zhī jìn rì hé tā shòu。

蝶恋花·月下醉书雨岩石浪

辛弃疾

九畹芳菲兰佩好。jiǔ wǎn fāng fēi lán pèi hǎo。
空谷无人,自怨蛾眉巧。kōng gǔ wú rén,zì yuàn é méi qiǎo。
宝瑟泠泠千古调,朱丝弦断知音少。bǎo sè líng líng qiān gǔ diào,zhū sī xián duàn zhī yīn shǎo。
冉冉年华吾自老。rǎn rǎn nián huá wú zì lǎo。
水满汀洲,何处寻芳草。shuǐ mǎn tīng zhōu,hé chù xún fāng cǎo。
唤起湘累歌未了,石龙舞罢松风晓。huàn qǐ xiāng lèi gē wèi le,shí lóng wǔ bà sōng fēng xiǎo。

蝶恋花·席上赠杨济翁侍儿

辛弃疾

小小年华才月半。xiǎo xiǎo nián huá cái yuè bàn。
罗幕春风,幸自无人见。luó mù chūn fēng,xìng zì wú rén jiàn。
刚道羞郎低粉面,旁人瞥见回娇盼。gāng dào xiū láng dī fěn miàn,páng rén piē jiàn huí jiāo pàn。
昨夜西池陪女伴。zuó yè xī chí péi nǚ bàn。
柳困花慵,见说归来晚。liǔ kùn huā yōng,jiàn shuō guī lái wǎn。
劝客持觞浑未惯,未歌先觉花枝颤。quàn kè chí shāng hún wèi guàn,wèi gē xiān jué huā zhī chàn。

临江仙·探梅

辛弃疾

老去惜花心已懒,爱梅犹绕江村。lǎo qù xī huā xīn yǐ lǎn,ài méi yóu rào jiāng cūn。
一枝先破玉溪春。yī zhī xiān pò yù xī chūn。
更无花态度,全是雪精神。gèng wú huā tài dù,quán shì xuě jīng shén。
剩向青山餐秀色,为渠著句清新。shèng xiàng qīng shān cān xiù sè,wèi qú zhù jù qīng xīn。
竹根流水带溪云。zhú gēn liú shuǐ dài xī yún。
醉中浑不记,归路月黄昏。zuì zhōng hún bù jì,guī lù yuè huáng hūn。