古诗词

满庭芳·游豫章东湖再用韵

辛弃疾

柳外寻春,花边得句,怪公喜气轩眉。liǔ wài xún chūn,huā biān dé jù,guài gōng xǐ qì xuān méi。
《阳春》《白雪》,清唱古今稀。yáng chūn bái xuě,qīng chàng gǔ jīn xī。
曾是金銮旧客,记凤凰、独绕天池。céng shì jīn luán jiù kè,jì fèng huáng dú rào tiān chí。
挥毫罢,天颜有喜,催赐尚方彝。huī háo bà,tiān yán yǒu xǐ,cuī cì shàng fāng yí。
只今江海上,钧天梦觉,清泪如丝。zhǐ jīn jiāng hǎi shàng,jūn tiān mèng jué,qīng lèi rú sī。
算除非,痛把酒疗花治。suàn chú fēi,tòng bǎ jiǔ liáo huā zhì。
明日五湖佳兴,扁舟去、一笑谁知。míng rì wǔ hú jiā xīng,biǎn zhōu qù yī xiào shuí zhī。
溪堂好,且拚一醉,倚杖读韩碑。xī táng hǎo,qiě pàn yī zuì,yǐ zhàng dú hán bēi。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

青玉案·元夕

辛弃疾

东风夜放花千树,更吹落、星如雨。dōng fēng yè fàng huā qiān shù,gèng chuī luò xīng rú yǔ。
宝马雕车香满路,凤箫声动,玉壶光转,一夜鱼龙舞。bǎo mǎ diāo chē xiāng mǎn lù,fèng xiāo shēng dòng,yù hú guāng zhuǎn,yī yè yú lóng wǔ。
蛾儿雪柳黄金缕,笑语盈盈暗香去。é ér xuě liǔ huáng jīn lǚ,xiào yǔ yíng yíng àn xiāng qù。
众里寻他千百度,蓦然回首,那人却在,灯火阑珊处。zhòng lǐ xún tā qiān bǎi dù,mò rán huí shǒu,nà rén què zài,dēng huǒ lán shān chù。

西江月·夜行黄沙道中

辛弃疾

明月别枝惊鹊,清风半夜鸣蝉。míng yuè bié zhī jīng què,qīng fēng bàn yè míng chán。
稻花香里说丰年,听取蛙声一片。dào huā xiāng lǐ shuō fēng nián,tīng qǔ wā shēng yī piàn。
七八个星天外,两三点雨山前。qī bā gè xīng tiān wài,liǎng sān diǎn yǔ shān qián。
旧时茅店社林边,路转溪桥忽见。jiù shí máo diàn shè lín biān,lù zhuǎn xī qiáo hū jiàn。

水龙吟·登建康赏心亭

辛弃疾

楚天千里清秋,水随天去秋无际。chǔ tiān qiān lǐ qīng qiū,shuǐ suí tiān qù qiū wú jì。
遥岑远目,献愁供恨,玉簪螺髻。yáo cén yuǎn mù,xiàn chóu gōng hèn,yù zān luó jì。
落日楼头,断鸿声里,江南游子。luò rì lóu tóu,duàn hóng shēng lǐ,jiāng nán yóu zi。
把吴钩看了,栏杆拍遍,无人会、登临意。bǎ wú gōu kàn le,lán gān pāi biàn,wú rén huì dēng lín yì。
休说鲈鱼堪脍,尽西风、季鹰归未?求田问舍,怕应羞见,刘郎才气。xiū shuō lú yú kān kuài,jǐn xī fēng jì yīng guī wèi?qiú tián wèn shě,pà yīng xiū jiàn,liú láng cái qì。
可惜流年,忧愁风雨,树犹如此!倩何人唤取,红巾翠袖,揾英雄泪。kě xī liú nián,yōu chóu fēng yǔ,shù yóu rú cǐ!qiàn hé rén huàn qǔ,hóng jīn cuì xiù,wèn yīng xióng lèi。

丑奴儿近·博山道中效李易安体

辛弃疾

千峰云起,骤雨一霎儿价。qiān fēng yún qǐ,zhòu yǔ yī shà ér jià。
更远树斜阳,风景怎生图画?青旗卖酒,山那畔别有人家。gèng yuǎn shù xié yáng,fēng jǐng zěn shēng tú huà?qīng qí mài jiǔ,shān nà pàn bié yǒu rén jiā。
只消山水光中,无事过这一夏。zhǐ xiāo shān shuǐ guāng zhōng,wú shì guò zhè yī xià。
午醉醒时,松窗竹户,万千潇洒。wǔ zuì xǐng shí,sōng chuāng zhú hù,wàn qiān xiāo sǎ。
野鸟飞来,又是一般闲暇。yě niǎo fēi lái,yòu shì yī bān xián xiá。
却怪白鸥,觑着人欲下未下。què guài bái ōu,qù zhe rén yù xià wèi xià。
旧盟都在,新来莫是,别有说话?jiù méng dōu zài,xīn lái mò shì,bié yǒu shuō huà?

永遇乐·京口北固亭怀古

辛弃疾

千古江山,英雄无觅孙仲谋处。qiān gǔ jiāng shān,yīng xióng wú mì sūn zhòng móu chù。
舞榭歌台,风流总被,雨打风吹去。wǔ xiè gē tái,fēng liú zǒng bèi,yǔ dǎ fēng chuī qù。
斜阳草树,寻常巷陌,人道寄奴曾住。xié yáng cǎo shù,xún cháng xiàng mò,rén dào jì nú céng zhù。
想当年,金戈铁马,气吞万里如虎。xiǎng dāng nián,jīn gē tiě mǎ,qì tūn wàn lǐ rú hǔ。
元嘉草草,封狼居胥,赢得仓皇北顾。yuán jiā cǎo cǎo,fēng láng jū xū,yíng dé cāng huáng běi gù。
四十三年,望中犹记,烽火扬州路。sì shí sān nián,wàng zhōng yóu jì,fēng huǒ yáng zhōu lù。
可堪回首,佛狸祠下,一片神鸦社鼓。kě kān huí shǒu,fú lí cí xià,yī piàn shén yā shè gǔ。
凭谁问:廉颇老矣,尚能饭否?píng shuí wèn lián pǒ lǎo yǐ,shàng néng fàn fǒu?

破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之

辛弃疾

醉里挑灯看剑,梦回吹角连营。zuì lǐ tiāo dēng kàn jiàn,mèng huí chuī jiǎo lián yíng。
八百里分麾下炙,五十弦翻塞外声。bā bǎi lǐ fēn huī xià zhì,wǔ shí xián fān sāi wài shēng。
沙场秋点兵。shā chǎng qiū diǎn bīng。
马作的卢飞快,弓如霹雳弦惊。mǎ zuò de lú fēi kuài,gōng rú pī lì xián jīng。
了却君王天下事,赢得生前身后名。le què jūn wáng tiān xià shì,yíng dé shēng qián shēn hòu míng。
可怜白发生!kě lián bái fā shēng!

八声甘州

辛弃疾

故将军饮罢夜归来,长亭解雕鞍。gù jiāng jūn yǐn bà yè guī lái,zhǎng tíng jiě diāo ān。
恨灞陵醉尉,匆匆未识,桃李无言。hèn bà líng zuì wèi,cōng cōng wèi shí,táo lǐ wú yán。
射虎山横一骑,裂石响惊弦。shè hǔ shān héng yī qí,liè shí xiǎng jīng xián。
落魄封侯事,岁晚田园。luò pò fēng hóu shì,suì wǎn tián yuán。
谁向桑麻杜曲,要短衣匹马,移住南山?看风流慷慨,谈笑过残年。shuí xiàng sāng má dù qū,yào duǎn yī pǐ mǎ,yí zhù nán shān?kàn fēng liú kāng kǎi,tán xiào guò cán nián。
汉开边、功名万里,甚当时健者也曾闲?纱窗外、斜风细雨,一阵轻寒。hàn kāi biān gōng míng wàn lǐ,shén dāng shí jiàn zhě yě céng xián?shā chuāng wài xié fēng xì yǔ,yī zhèn qīng hán。

丑奴儿·书博山道中壁

辛弃疾

少年不识愁滋味,爱上层楼。shǎo nián bù shí chóu zī wèi,ài shàng céng lóu。
爱上层楼,为赋新词强说愁。ài shàng céng lóu,wèi fù xīn cí qiáng shuō chóu。
而今识尽愁滋味,欲说还休。ér jīn shí jǐn chóu zī wèi,yù shuō hái xiū。
欲说还休,却道“天凉好个秋”!yù shuō hái xiū,què dào tiān liáng hǎo gè qiū!

摸鱼儿

辛弃疾

更能消、几番风雨,匆匆春又归去。gèng néng xiāo jǐ fān fēng yǔ,cōng cōng chūn yòu guī qù。
惜春长怕花开早,何况落红无数。xī chūn zhǎng pà huā kāi zǎo,hé kuàng luò hóng wú shù。
春且住,见说道、天涯芳草无归路。chūn qiě zhù,jiàn shuō dào tiān yá fāng cǎo wú guī lù。
怨春不语。yuàn chūn bù yǔ。
算只有殷勤、画檐蛛网,尽日惹飞絮。suàn zhǐ yǒu yīn qín huà yán zhū wǎng,jǐn rì rě fēi xù。
长门事,准拟佳期又误。zhǎng mén shì,zhǔn nǐ jiā qī yòu wù。
蛾眉曾有人妒,千金纵买相如赋,脉脉此情谁诉?君莫舞,君不见、玉环飞燕皆尘土!闲愁最苦,休去倚危栏,斜阳正在,烟柳断肠处。é méi céng yǒu rén dù,qiān jīn zòng mǎi xiāng rú fù,mài mài cǐ qíng shuí sù?jūn mò wǔ,jūn bù jiàn yù huán fēi yàn jiē chén tǔ!xián chóu zuì kǔ,xiū qù yǐ wēi lán,xié yáng zhèng zài,yān liǔ duàn cháng chù。

木兰花慢·滁州送范倅

辛弃疾

老来情味减,对别酒,怯流年。lǎo lái qíng wèi jiǎn,duì bié jiǔ,qiè liú nián。
况屈指中秋,十分好月,不照人圆。kuàng qū zhǐ zhōng qiū,shí fēn hǎo yuè,bù zhào rén yuán。
无情水,都不管,共西风只管送归船。wú qíng shuǐ,dōu bù guǎn,gòng xī fēng zhǐ guǎn sòng guī chuán。
秋晚莼鲈江上,夜深儿女灯前。qiū wǎn chún lú jiāng shàng,yè shēn ér nǚ dēng qián。
征衫,便好去朝天。zhēng shān,biàn hǎo qù cháo tiān。
玉殿正思贤。yù diàn zhèng sī xián。
想夜半承明,留教视草,却遣筹边。xiǎng yè bàn chéng míng,liú jiào shì cǎo,què qiǎn chóu biān。
长安故人问我,道愁肠殢酒只依然。zhǎng ān gù rén wèn wǒ,dào chóu cháng tì jiǔ zhǐ yī rán。
目断秋霄落雁,醉来时响空弦。mù duàn qiū xiāo luò yàn,zuì lái shí xiǎng kōng xián。

贺新郎

辛弃疾

甚矣吾衰矣。shén yǐ wú shuāi yǐ。
怅平生、交游零落,只今馀几!白发空垂三千丈,一笑人间万事。chàng píng shēng jiāo yóu líng luò,zhǐ jīn yú jǐ!bái fā kōng chuí sān qiān zhàng,yī xiào rén jiān wàn shì。
问何物、能令公喜?我见青山多妩媚,料青山见我应如是。wèn hé wù néng lìng gōng xǐ?wǒ jiàn qīng shān duō wǔ mèi,liào qīng shān jiàn wǒ yīng rú shì。
情与貌,略相似。qíng yǔ mào,lüè xiāng shì。
一尊搔首东窗里。yī zūn sāo shǒu dōng chuāng lǐ。
想渊明《停云》诗就,此时风味。xiǎng yuān míng tíng yún shī jiù,cǐ shí fēng wèi。
江左沉酣求名者,岂识浊醪妙理。jiāng zuǒ chén hān qiú míng zhě,qǐ shí zhuó láo miào lǐ。
回首叫、云飞风起。huí shǒu jiào yún fēi fēng qǐ。
不恨古人吾不见,恨古人不见吾狂耳。bù hèn gǔ rén wú bù jiàn,hèn gǔ rén bù jiàn wú kuáng ěr。
知我者,二三子。zhī wǒ zhě,èr sān zi。

贺新郎·同父见和,再用韵答之

辛弃疾

老大那堪说。lǎo dà nà kān shuō。
似而今、元龙臭味,孟公瓜葛。shì ér jīn yuán lóng chòu wèi,mèng gōng guā gé。
我病君来高歌饮,惊散楼头飞雪。wǒ bìng jūn lái gāo gē yǐn,jīng sàn lóu tóu fēi xuě。
笑富贵千钧如发。xiào fù guì qiān jūn rú fā。
硬语盘空谁来听?记当时、只有西窗月。yìng yǔ pán kōng shuí lái tīng?jì dāng shí zhǐ yǒu xī chuāng yuè。
重进酒,换鸣瑟。zhòng jìn jiǔ,huàn míng sè。
事无两样人心别。shì wú liǎng yàng rén xīn bié。
问渠侬:神州毕竟,几番离合?汗血盐车无人顾,千里空收骏骨。wèn qú nóng shén zhōu bì jìng,jǐ fān lí hé?hàn xuè yán chē wú rén gù,qiān lǐ kōng shōu jùn gǔ。
正目断关河路绝。zhèng mù duàn guān hé lù jué。
我最怜君中宵舞,道“男儿到死心如铁”。wǒ zuì lián jūn zhōng xiāo wǔ,dào nán ér dào sǐ xīn rú tiě。
看试手,补天裂。kàn shì shǒu,bǔ tiān liè。

浪淘沙·山寺夜半闻钟

辛弃疾

身世酒杯中,万事皆空。shēn shì jiǔ bēi zhōng,wàn shì jiē kōng。
古来三五个英雄。gǔ lái sān wǔ gè yīng xióng。
雨打风吹何处是,汉殿秦宫。yǔ dǎ fēng chuī hé chù shì,hàn diàn qín gōng。
梦入少年丛,歌舞匆匆。mèng rù shǎo nián cóng,gē wǔ cōng cōng。
老僧夜半误鸣钟。lǎo sēng yè bàn wù míng zhōng。
惊起西窗眠不得,卷地西风。jīng qǐ xī chuāng mián bù dé,juǎn dì xī fēng。

贺新郎·别茂嘉十二弟

辛弃疾

绿树听鹈鴂,更那堪、鹧鸪声住,杜鹃声切。lǜ shù tīng tí jué,gèng nà kān zhè gū shēng zhù,dù juān shēng qiè。
啼到春归无寻处,苦恨芳菲都歇。tí dào chūn guī wú xún chù,kǔ hèn fāng fēi dōu xiē。
算未抵人间离别,马上琵琶关塞黑,更长门、翠辇辞金阙,看燕燕,送归妾。suàn wèi dǐ rén jiān lí bié,mǎ shàng pí pá guān sāi hēi,gèng zhǎng mén cuì niǎn cí jīn quē,kàn yàn yàn,sòng guī qiè。
将军百战身名裂,向河梁、回头万里,故人长绝。jiāng jūn bǎi zhàn shēn míng liè,xiàng hé liáng huí tóu wàn lǐ,gù rén zhǎng jué。
易水萧萧西风冷,满座衣冠似雪。yì shuǐ xiāo xiāo xī fēng lěng,mǎn zuò yī guān shì xuě。
正壮士、悲歌未彻。zhèng zhuàng shì bēi gē wèi chè。
啼鸟还知如许恨,料不啼、清泪长啼血,谁共我,醉明月?tí niǎo hái zhī rú xǔ hèn,liào bù tí qīng lèi zhǎng tí xuè,shuí gòng wǒ,zuì míng yuè?

念奴娇·书东流村壁

辛弃疾

野棠花落,又匆匆过了清明时节。yě táng huā luò,yòu cōng cōng guò le qīng míng shí jié。
刬地东风欺客梦,一枕云屏寒怯。chǎn dì dōng fēng qī kè mèng,yī zhěn yún píng hán qiè。
曲岸持觞,垂杨系马,此地曾轻别。qū àn chí shāng,chuí yáng xì mǎ,cǐ dì céng qīng bié。
楼空人去,旧游飞燕能说。lóu kōng rén qù,jiù yóu fēi yàn néng shuō。
闻道绮陌东头,行人曾见,帘底纤纤月。wén dào qǐ mò dōng tóu,xíng rén céng jiàn,lián dǐ xiān xiān yuè。
旧恨春江流不尽,新恨云山千叠。jiù hèn chūn jiāng liú bù jǐn,xīn hèn yún shān qiān dié。
料得明朝,尊前重见,镜里花难折。liào dé míng cháo,zūn qián zhòng jiàn,jìng lǐ huā nán zhé。
也应惊问,近来多少华发?yě yīng jīng wèn,jìn lái duō shǎo huá fā?
7261234567»