古诗词

八月十四夜

孙复

银汉无声露暗垂,玉蟾初上欲圆时。yín hàn wú shēng lù àn chuí,yù chán chū shàng yù yuán shí。
清樽素瑟宜先赏,明夜阴晴不可知。qīng zūn sù sè yí xiān shǎng,míng yè yīn qíng bù kě zhī。

孙复

宋晋州平阳人,字明复。举进士不第,遂退居泰山,研学《春秋》,世称泰山先生,石介等皆师事之,李迪以弟女妻之。范仲淹、富弼荐其经术,除秘书省校书郎、国子监直讲,召为迩英阁祗候说书。以讲说多异先儒,出为州县佐官。复召入,累迁殿中丞。有《春秋尊王发微》、《孙明复小集》等。 孙复的作品>>

猜您喜欢

中秋月其一

孙复

度度思真赏,幽期邈始还。dù dù sī zhēn shǎng,yōu qī miǎo shǐ hái。
金行分此夜,桂子落何山。jīn xíng fēn cǐ yè,guì zi luò hé shān。
座席清风里,人家灏气间。zuò xí qīng fēng lǐ,rén jiā hào qì jiān。
饮怀与吟兴,彻曙两非闲。yǐn huái yǔ yín xīng,chè shǔ liǎng fēi xián。

蜡烛

孙复

六龙西走入崦嵫,寂寂华堂漏转时。liù lóng xī zǒu rù yān zī,jì jì huá táng lòu zhuǎn shí。
一寸丹心如见用,便为灰烬亦无辞。yī cùn dān xīn rú jiàn yòng,biàn wèi huī jìn yì wú cí。

中秋月其二

孙复

十二度圆皆好看,就中圆极在中秋。shí èr dù yuán jiē hǎo kàn,jiù zhōng yuán jí zài zhōng qiū。
前峰独上还吟玩,高兴多于庾亮楼。qián fēng dú shàng hái yín wán,gāo xīng duō yú yǔ liàng lóu。

又赋十五夜月

孙复

清赏年年恐失期,人人不觉望中衰。qīng shǎng nián nián kǒng shī qī,rén rén bù jué wàng zhōng shuāi。
素娥须信多灵药,长见婵娟似旧时。sù é xū xìn duō líng yào,zhǎng jiàn chán juān shì jiù shí。

论学

孙复

冥观天地何云为,茫茫万物争蕃滋。míng guān tiān dì hé yún wèi,máng máng wàn wù zhēng fān zī。
羽毛鳞介各异趣,披攘攫搏纷相随。yǔ máo lín jiè gè yì qù,pī rǎng jué bó fēn xiāng suí。
人亦其间一物尔,饿食渴饮无休时。rén yì qí jiān yī wù ěr,è shí kě yǐn wú xiū shí。
苟非道义充其腹,何异鸟兽安须眉。gǒu fēi dào yì chōng qí fù,hé yì niǎo shòu ān xū méi。
人生在学勤始至,不勤求至无由期。rén shēng zài xué qín shǐ zhì,bù qín qiú zhì wú yóu qī。
孟轲荀卿扬雄氏,当时未必皆生知。mèng kē xún qīng yáng xióng shì,dāng shí wèi bì jiē shēng zhī。
因其钻仰久不已,遂入圣域争先驰。yīn qí zuān yǎng jiǔ bù yǐ,suì rù shèng yù zhēng xiān chí。
既学便当穷远大,勿事声病淫哇辞。jì xué biàn dāng qióng yuǎn dà,wù shì shēng bìng yín wa cí。
斯文下衰吁已久,勉思驾说扶颠危。sī wén xià shuāi xū yǐ jiǔ,miǎn sī jià shuō fú diān wēi。
击喑驱聋明大道,身与姬孔为藩篱。jī yīn qū lóng míng dà dào,shēn yǔ jī kǒng wèi fān lí。
是非丰悴若不学,慎无空使精神疲。shì fēi fēng cuì ruò bù xué,shèn wú kōng shǐ jīng shén pí。

中秋夜不见月

孙复

长记去年中秋玩月出草堂,冰轮直可鉴毫芒。zhǎng jì qù nián zhōng qiū wán yuè chū cǎo táng,bīng lún zhí kě jiàn háo máng。
是时家酿又新熟,呼童开席罗清觞。shì shí jiā niàng yòu xīn shú,hū tóng kāi xí luó qīng shāng。
纤埃不起零露下,对此陶陶乐未央。xiān āi bù qǐ líng lù xià,duì cǐ táo táo lè wèi yāng。
自顾时逢尧舜世,上下清明无秽荒。zì gù shí féng yáo shùn shì,shàng xià qīng míng wú huì huāng。
吁嗟今夕何不幸,正逢屏翳恣猖狂。xū jiē jīn xī hé bù xìng,zhèng féng píng yì zì chāng kuáng。
浮云左右争拥蔽,爱而不见涕沾裳。fú yún zuǒ yòu zhēng yōng bì,ài ér bù jiàn tì zhān shang。
嫦娥无语缩头何处坐,胡不开口走诉上帝旁。cháng é wú yǔ suō tóu hé chù zuò,hú bù kāi kǒu zǒu sù shàng dì páng。
立召飞廉举其职,驱除拥蔽扬清光。lì zhào fēi lián jǔ qí zhí,qū chú yōng bì yáng qīng guāng。
莹然高照遥天外,免教万国如瞽空伥伥。yíng rán gāo zhào yáo tiān wài,miǎn jiào wàn guó rú gǔ kōng chāng chāng。

中秋歌

孙复

明月一岁中,影圆十二回。míng yuè yī suì zhōng,yǐng yuán shí èr huí。
如何今夕里,争赏罗樽罍。rú hé jīn xī lǐ,zhēng shǎng luó zūn léi。
既爱盈盈色,更上高高台。jì ài yíng yíng sè,gèng shàng gāo gāo tái。
人心莫如此,试为君言哉。rén xīn mò rú cǐ,shì wèi jūn yán zāi。
月者水之精,秋者金之气。yuè zhě shuǐ zhī jīng,qiū zhě jīn zhī qì。
金水性相生,五行分其事。jīn shuǐ xìng xiāng shēng,wǔ xíng fēn qí shì。
则知天地间,相感各以类。zé zhī tiān dì jiān,xiāng gǎn gè yǐ lèi。
水得金还盛,月因秋更清。shuǐ dé jīn hái shèng,yuè yīn qiū gèng qīng。
气类使之然,人谁不有情。qì lèi shǐ zhī rán,rén shuí bù yǒu qíng。
可怜别夜色,一一皆销声。kě lián bié yè sè,yī yī jiē xiāo shēng。
自昔诗家流,吟皆不到此。zì xī shī jiā liú,yín jiē bù dào cǐ。
徒能状光彩,岂解原终始。tú néng zhuàng guāng cǎi,qǐ jiě yuán zhōng shǐ。
冥搜讵有得,燥吻真何以。míng sōu jù yǒu dé,zào wěn zhēn hé yǐ。
请看退翁歌,其的能中矣。qǐng kàn tuì wēng gē,qí de néng zhōng yǐ。