古诗词

送任漕

吴芾

圣主方将大有为,有如二老盍来归。shèng zhǔ fāng jiāng dà yǒu wèi,yǒu rú èr lǎo hé lái guī。
不应飞挽留江表,且使澄清向日畿。bù yīng fēi wǎn liú jiāng biǎo,qiě shǐ chéng qīng xiàng rì jī。
四海英豪从古少,一时耆旧似君稀。sì hǎi yīng háo cóng gǔ shǎo,yī shí qí jiù shì jūn xī。
相将稳入修门去,直上云霄拱太微。xiāng jiāng wěn rù xiū mén qù,zhí shàng yún xiāo gǒng tài wēi。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

二月晦日惜春有感

吴芾

春半年已除,旧闻诗人语。chūn bàn nián yǐ chú,jiù wén shī rén yǔ。
老夫始信之,倍觉伤时序。lǎo fū shǐ xìn zhī,bèi jué shāng shí xù。
方春未来时,屈指朝朝数。fāng chūn wèi lái shí,qū zhǐ cháo cháo shù。
十分拟春来,欲与春为主。shí fēn nǐ chūn lái,yù yǔ chūn wèi zhǔ。
那知事已乖,十日九风雨。nà zhī shì yǐ guāi,shí rì jiǔ fēng yǔ。
纵得暂时晴,应酬纷万绪。zòng dé zàn shí qíng,yīng chóu fēn wàn xù。
举眼看枝头,春事已如许。jǔ yǎn kàn zhī tóu,chūn shì yǐ rú xǔ。
还忆故园花,连年成间阻。hái yì gù yuán huā,lián nián chéng jiān zǔ。
南园亦可人,虽美非吾土。nán yuán yì kě rén,suī měi fēi wú tǔ。
愿天早放归,容我老农圃。yuàn tiān zǎo fàng guī,róng wǒ lǎo nóng pǔ。
月下与风前,对花歌且舞。yuè xià yǔ fēng qián,duì huā gē qiě wǔ。
日日是青春,何必唱金缕。rì rì shì qīng chūn,hé bì chàng jīn lǚ。

送春有感

吴芾

物物俱有情,情尤钟我辈。wù wù jù yǒu qíng,qíng yóu zhōng wǒ bèi。
况复病且衰,白发不相贷。kuàng fù bìng qiě shuāi,bái fā bù xiāng dài。
今日送残春,倍觉生感慨。jīn rì sòng cán chūn,bèi jué shēng gǎn kǎi。
正恐明年春,此身不复在。zhèng kǒng míng nián chūn,cǐ shēn bù fù zài。
忆昔少年时,逢春便倾盖。yì xī shǎo nián shí,féng chūn biàn qīng gài。
五十六年中,相亲复相爱。wǔ shí liù nián zhōng,xiāng qīn fù xiāng ài。
春虽自天来,只在花丛内。chūn suī zì tiān lái,zhǐ zài huā cóng nèi。
常忧地不宽,栽花容有碍。cháng yōu dì bù kuān,zāi huā róng yǒu ài。
买山敢论钱,惟恐力不逮。mǎi shān gǎn lùn qián,wéi kǒng lì bù dǎi。
花开即欲看,花好还须戴。huā kāi jí yù kàn,huā hǎo hái xū dài。
诗必为花吟,酒必与花对。shī bì wèi huā yín,jiǔ bì yǔ huā duì。
醉则卧花间,岂事形骸外。zuì zé wò huā jiān,qǐ shì xíng hái wài。
醒复绕花行,视之过粉黛。xǐng fù rào huā xíng,shì zhī guò fěn dài。
从人笑我狂,我作童儿态。cóng rén xiào wǒ kuáng,wǒ zuò tóng ér tài。
自云尽此身,与春长相会。zì yún jǐn cǐ shēn,yǔ chūn zhǎng xiāng huì。
人事苦相争,花谢春亦退。rén shì kǔ xiāng zhēng,huā xiè chūn yì tuì。
我欲苦留春,春去不少待。wǒ yù kǔ liú chūn,chūn qù bù shǎo dài。
为春搅离肠,寝食俱忘废。wèi chūn jiǎo lí cháng,qǐn shí jù wàng fèi。
悲来不可禁,未免歌慷慨。bēi lái bù kě jìn,wèi miǎn gē kāng kǎi。
我当保馀龄,相见犹可再。wǒ dāng bǎo yú líng,xiāng jiàn yóu kě zài。
若或径溘然,遂成永分背。ruò huò jìng kè rán,suì chéng yǒng fēn bèi。
愿春略踌躇,一樽容我酹。yuàn chūn lüè chóu chú,yī zūn róng wǒ lèi。

忧居杜门久废笔砚兹因卜筑辄有所感不免破戒作数语呈诸亲友

吴芾

平生事幽讨,性与山水便。píng shēng shì yōu tǎo,xìng yǔ shān shuǐ biàn。
晚岁辟三径,颇喜得地偏。wǎn suì pì sān jìng,pǒ xǐ dé dì piān。
远不去桑梓,近与松楸连。yuǎn bù qù sāng zǐ,jìn yǔ sōng qiū lián。
青山枕其后,流水绕其前。qīng shān zhěn qí hòu,liú shuǐ rào qí qián。
群山更簇簇,左右相周旋。qún shān gèng cù cù,zuǒ yòu xiāng zhōu xuán。
栋宇虽未立,气象已足观。dòng yǔ suī wèi lì,qì xiàng yǐ zú guān。
旁人笑我拙,空囊无一钱。páng rén xiào wǒ zhuō,kōng náng wú yī qián。
何苦欲架屋,作此烦恼缘。hé kǔ yù jià wū,zuò cǐ fán nǎo yuán。
我岂不自知,老去将终焉。wǒ qǐ bù zì zhī,lǎo qù jiāng zhōng yān。
游居与寝卧,安可无数椽。yóu jū yǔ qǐn wò,ān kě wú shù chuán。
人生七十稀,自古尝有言。rén shēng qī shí xī,zì gǔ cháng yǒu yán。
我今五十七,髭鬓已皤然。wǒ jīn wǔ shí qī,zī bìn yǐ pó rán。
纵使此身健,前去能几年。zòng shǐ cǐ shēn jiàn,qián qù néng jǐ nián。
仕宦虽龃龉,亦复忝蕃宣。shì huàn suī jǔ yǔ,yì fù tiǎn fān xuān。
向来为亲养,犹或强著鞭。xiàng lái wèi qīn yǎng,yóu huò qiáng zhù biān。
今既成永感,前事都弃捐。jīn jì chéng yǒng gǎn,qián shì dōu qì juān。
傥或未死灭,誓将老林泉。tǎng huò wèi sǐ miè,shì jiāng lǎo lín quán。
遂此卜筑志,闭门日高眠。suì cǐ bo zhù zhì,bì mén rì gāo mián。
栽花满我屋,种竹环我园。zāi huā mǎn wǒ wū,zhǒng zhú huán wǒ yuán。
山上创一堂,湖中具一船。shān shàng chuàng yī táng,hú zhōng jù yī chuán。
从容与亲旧,取次中圣贤。cóng róng yǔ qīn jiù,qǔ cì zhōng shèng xián。
虽无万钟禄,虽无二顷田。suī wú wàn zhōng lù,suī wú èr qǐng tián。
胸中富丘壑,眼界饱风烟。xiōng zhōng fù qiū hè,yǎn jiè bǎo fēng yān。
自足了一世,此外休问天。zì zú le yī shì,cǐ wài xiū wèn tiān。

再和

吴芾

嗟我椎钝姿,处世百不便。jiē wǒ chuí dùn zī,chù shì bǎi bù biàn。
性独爱山水,固非嗜好偏。xìng dú ài shān shuǐ,gù fēi shì hǎo piān。
本来山中人,家与青山连。běn lái shān zhōng rén,jiā yǔ qīng shān lián。
仕宦三十载,尘事虽满前。shì huàn sān shí zài,chén shì suī mǎn qián。
登临兴不减,佳处辄盘旋。dēng lín xīng bù jiǎn,jiā chù zhé pán xuán。
搜奇更探胜,往往穷游观。sōu qí gèng tàn shèng,wǎng wǎng qióng yóu guān。
所恨坐艰窘,苦乏买山钱。suǒ hèn zuò jiān jiǒng,kǔ fá mǎi shān qián。
年来足忧患,杜门绝世缘。nián lái zú yōu huàn,dù mén jué shì yuán。
百念俱不起,此心已休焉。bǎi niàn jù bù qǐ,cǐ xīn yǐ xiū yān。
尚欲对山水,茅茨架短椽。shàng yù duì shān shuǐ,máo cí jià duǎn chuán。
非为求安计,盖守知足言。fēi wèi qiú ān jì,gài shǒu zhī zú yán。
如我百无似,自视仍阙然。rú wǒ bǎi wú shì,zì shì réng quē rán。
馀生亦何幸,获睹中兴年。yú shēng yì hé xìng,huò dǔ zhōng xīng nián。
贤能随任使,熙运逢周宣。xián néng suí rèn shǐ,xī yùn féng zhōu xuān。
退量驽钝姿,老去难加鞭。tuì liàng nú dùn zī,lǎo qù nán jiā biān。
有如不才木,偶未沟中捐。yǒu rú bù cái mù,ǒu wèi gōu zhōng juān。
宁复几寒暑,白骨埋黄泉。níng fù jǐ hán shǔ,bái gǔ mái huáng quán。
且趁此身健,饱食仍醉眠。qiě chèn cǐ shēn jiàn,bǎo shí réng zuì mián。
衣葛谢轩冕,杖藜守丘园。yī gé xiè xuān miǎn,zhàng lí shǒu qiū yuán。
朝蹑登山屐,暮上泛湖船。cháo niè dēng shān jī,mù shàng fàn hú chuán。
保真师古语,乐圣继前贤。bǎo zhēn shī gǔ yǔ,lè shèng jì qián xián。
有妻能执爨,有儿能力田。yǒu qī néng zhí cuàn,yǒu ér néng lì tián。
万事不介意,过眼如云烟。wàn shì bù jiè yì,guò yǎn rú yún yān。
无荣亦无辱,庶以全吾天。wú róng yì wú rǔ,shù yǐ quán wú tiān。

久雨

吴芾

岁旦值庚午,已有旱暵忧。suì dàn zhí gēng wǔ,yǐ yǒu hàn hàn yōu。
甲申与甲子,仍更雨不收。jiǎ shēn yǔ jiǎ zi,réng gèng yǔ bù shōu。
岂惟主夏旱,还虑麦不收。qǐ wéi zhǔ xià hàn,hái lǜ mài bù shōu。
农占吁可畏,使我生春愁。nóng zhàn xū kě wèi,shǐ wǒ shēng chūn chóu。
我今安静退,身外百无求。wǒ jīn ān jìng tuì,shēn wài bǎi wú qiú。
止愿年谷熟,高枕卧林丘。zhǐ yuàn nián gǔ shú,gāo zhěn wò lín qiū。
时时与亲友,尊酒相献酬。shí shí yǔ qīn yǒu,zūn jiǔ xiāng xiàn chóu。
天意今乃尔,一饱未易谋。tiān yì jīn nǎi ěr,yī bǎo wèi yì móu。
众人忧饿死,我能独乐不。zhòng rén yōu è sǐ,wǒ néng dú lè bù。
念此不成寐,中夜涕泗流。niàn cǐ bù chéng mèi,zhōng yè tì sì liú。
无所用吾力,止望天赐休。wú suǒ yòng wú lì,zhǐ wàng tiān cì xiū。
天不绝民命,会见大有秋。tiān bù jué mín mìng,huì jiàn dà yǒu qiū。

送董伯玉造朝改秩

吴芾

之子久言别,今秋忽此来。zhī zi jiǔ yán bié,jīn qiū hū cǐ lái。
访我湖山上,连月相追陪。fǎng wǒ hú shān shàng,lián yuè xiāng zhuī péi。
和诗动盈轴,举酒必尽罍。hé shī dòng yíng zhóu,jǔ jiǔ bì jǐn léi。
使我增眼明,顿觉忘衰颓。shǐ wǒ zēng yǎn míng,dùn jué wàng shuāi tuí。
方将走山谷,乘兴共寻梅。fāng jiāng zǒu shān gǔ,chéng xīng gòng xún méi。
一笑坐花下,覆此黄金杯。yī xiào zuò huā xià,fù cǐ huáng jīn bēi。
俄然告我去,遮路挽不回。é rán gào wǒ qù,zhē lù wǎn bù huí。
匆匆陈祖席,再豁怀抱开。cōng cōng chén zǔ xí,zài huō huái bào kāi。
自古论治道,常患无人才。zì gǔ lùn zhì dào,cháng huàn wú rén cái。
如子虽寒素,万口称贤哉。rú zi suī hán sù,wàn kǒu chēng xián zāi。
时运偶未至,半在困尘埃。shí yùn ǒu wèi zhì,bàn zài kùn chén āi。
从今脱选调,宁复嗟淹回。cóng jīn tuō xuǎn diào,níng fù jiē yān huí。
会见日千里,腾跃如龙媒。huì jiàn rì qiān lǐ,téng yuè rú lóng méi。
愿言更努力,圣主方筑台。yuàn yán gèng nǔ lì,shèng zhǔ fāng zhù tái。

丙戌送春有作

吴芾

三月三十日,春去人尽惜。sān yuè sān shí rì,chūn qù rén jǐn xī。
我独惜春多,欲留春不得。wǒ dú xī chūn duō,yù liú chūn bù dé。
忆昨仕行都,亦屡逢春色。yì zuó shì xíng dōu,yì lǚ féng chūn sè。
王事多鞅掌,常苦无暇隙。wáng shì duō yāng zhǎng,cháng kǔ wú xiá xì。
担上看桃李,负春长叹息。dān shàng kàn táo lǐ,fù chūn zhǎng tàn xī。
每欲早归田,恨不生羽翼。měi yù zǎo guī tián,hèn bù shēng yǔ yì。
及至今得归,亦复少欢适。jí zhì jīn dé guī,yì fù shǎo huān shì。
平生无室庐,方且事工役。píng shēng wú shì lú,fāng qiě shì gōng yì。
老妻病累年,年来觉转剧。lǎo qī bìng lèi nián,nián lái jué zhuǎn jù。
百事总关心,十日九不怿。bǎi shì zǒng guān xīn,shí rì jiǔ bù yì。
把酒对东风,一春能几夕。bǎ jiǔ duì dōng fēng,yī chūn néng jǐ xī。
因念梦幻躯,处世不满百。yīn niàn mèng huàn qū,chù shì bù mǎn bǎi。
今日六十三,已是桑榆迫。jīn rì liù shí sān,yǐ shì sāng yú pò。
纵使到七十,能得几年客。zòng shǐ dào qī shí,néng dé jǐ nián kè。
幸春有旧好,一笑常莫逆。xìng chūn yǒu jiù hǎo,yī xiào cháng mò nì。
今既舍我归,动是经年隔。jīn jì shě wǒ guī,dòng shì jīng nián gé。
聊复倒离樽,与春话胸臆。liáo fù dào lí zūn,yǔ chūn huà xiōng yì。
我方葺园亭,随分足泉石。wǒ fāng qì yuán tíng,suí fēn zú quán shí。
准拟共东君,著此几两屐。zhǔn nǐ gòng dōng jūn,zhù cǐ jǐ liǎng jī。
丁宁春早回,莫使常相忆。dīng níng chūn zǎo huí,mò shǐ cháng xiāng yì。
今宵已拚醉,坐待东方白。jīn xiāo yǐ pàn zuì,zuò dài dōng fāng bái。
明旦各分飞,断肠芳草碧。míng dàn gè fēn fēi,duàn cháng fāng cǎo bì。

和送春诗送陈泽民

吴芾

少年买青春,千金初不惜。shǎo nián mǎi qīng chūn,qiān jīn chū bù xī。
常恐春不留,韶华难再得。cháng kǒng chūn bù liú,sháo huá nán zài dé。
种杏更栽桃,为春添景色。zhǒng xìng gèng zāi táo,wèi chūn tiān jǐng sè。
对酒复当歌,与春亡间隙。duì jiǔ fù dāng gē,yǔ chūn wáng jiān xì。
春去或未来,日探春消息。chūn qù huò wèi lái,rì tàn chūn xiāo xī。
及至春又归,送春恨无翼。jí zhì chūn yòu guī,sòng chūn hèn wú yì。
追随九十日,无日不自适。zhuī suí jiǔ shí rì,wú rì bù zì shì。
胡为把一麾,千里从吏役。hú wèi bǎ yī huī,qiān lǐ cóng lì yì。
当涂古道院,事简非繁剧。dāng tú gǔ dào yuàn,shì jiǎn fēi fán jù。
宴坐对江山,亦足自怡怿。yàn zuò duì jiāng shān,yì zú zì yí yì。
所叹乏游从,无与共良夕。suǒ tàn fá yóu cóng,wú yǔ gòng liáng xī。
陈侯有高标,鸷鸟空累百。chén hóu yǒu gāo biāo,zhì niǎo kōng lèi bǎi。
落笔动成篇,端不在促迫。luò bǐ dòng chéng piān,duān bù zài cù pò。
不意牢落中,乃得此佳客。bù yì láo luò zhōng,nǎi dé cǐ jiā kè。
人事苦参商,天意有顺逆。rén shì kǔ cān shāng,tiān yì yǒu shùn nì。
笑言犹未竟,遽尔成乖隔。xiào yán yóu wèi jìng,jù ěr chéng guāi gé。
虽未唱阳关,别恨已填臆。suī wèi chàng yáng guān,bié hèn yǐ tián yì。
此邦固寂寥,颇亦富水石。cǐ bāng gù jì liáo,pǒ yì fù shuǐ shí。
方拟出郊坰,共试登山屐。fāng nǐ chū jiāo jiōng,gòng shì dēng shān jī。
何事逐春归,不念人相忆。hé shì zhú chūn guī,bù niàn rén xiāng yì。
春事虽已阑,残花尚红白。chūn shì suī yǐ lán,cán huā shàng hóng bái。
且复引离尊,倒此香醪碧。qiě fù yǐn lí zūn,dào cǐ xiāng láo bì。

答客难

吴芾

我治湖上园,占断山水窟。wǒ zhì hú shàng yuán,zhàn duàn shān shuǐ kū。
幽事日相关,颇觉无暇逸。yōu shì rì xiāng guān,pǒ jué wú xiá yì。
有客来相过,云欲救我失。yǒu kè lái xiāng guò,yún yù jiù wǒ shī。
谓我虽爱闲,未得居闲术。wèi wǒ suī ài xián,wèi dé jū xián shù。
众人役利名,公独役景物。zhòng rén yì lì míng,gōng dú yì jǐng wù。
固与众人殊,未免俱汩没。gù yǔ zhòng rén shū,wèi miǎn jù gǔ méi。
孰若淡无营,燕坐一虚室。shú ruò dàn wú yíng,yàn zuò yī xū shì。
百念尽消除,百事付真率。bǎi niàn jǐn xiāo chú,bǎi shì fù zhēn lǜ。
物来则应之,岂可自撄拂。wù lái zé yīng zhī,qǐ kě zì yīng fú。
客言非不忠,我意客未悉。kè yán fēi bù zhōng,wǒ yì kè wèi xī。
万物仗境生,百果因花实。wàn wù zhàng jìng shēng,bǎi guǒ yīn huā shí。
我闻洛阳城,名园浑比迹。wǒ wén luò yáng chéng,míng yuán hún bǐ jì。
至如司马公,朴素世莫及。zhì rú sī mǎ gōng,pǔ sù shì mò jí。
有园号独乐,晚岁亦加葺。yǒu yuán hào dú lè,wǎn suì yì jiā qì。
人心固不同,岂能尽如一。rén xīn gù bù tóng,qǐ néng jǐn rú yī。
顾我病且衰,行年将七十。gù wǒ bìng qiě shuāi,xíng nián jiāng qī shí。
光景去不留,馀龄那可必。guāng jǐng qù bù liú,yú líng nà kě bì。
要当且逍遥,乐此桑榆日。yào dāng qiě xiāo yáo,lè cǐ sāng yú rì。
宁如土木偶,终朝长兀兀。níng rú tǔ mù ǒu,zhōng cháo zhǎng wù wù。
况有佳山水,兹焉久蟠郁。kuàng yǒu jiā shān shuǐ,zī yān jiǔ pán yù。
地灵尽发露,一旦为我出。dì líng jǐn fā lù,yī dàn wèi wǒ chū。
若不一领略,无乃太拘执。ruò bù yī lǐng lüè,wú nǎi tài jū zhí。
何妨几席间,时与相顾揖。hé fáng jǐ xí jiān,shí yǔ xiāng gù yī。
择胜把酒杯,搜奇入诗笔。zé shèng bǎ jiǔ bēi,sōu qí rù shī bǐ。
犹恨景物多,未能尽收拾。yóu hèn jǐng wù duō,wèi néng jǐn shōu shí。
他人视若忙,我心常自佚。tā rén shì ruò máng,wǒ xīn cháng zì yì。
人无所用心,先圣每忿疾。rén wú suǒ yòng xīn,xiān shèng měi fèn jí。
既不学群儿,诧仙仍佞佛。jì bù xué qún ér,chà xiān réng nìng fú。
不有博奕乎,为之犹胜弗。bù yǒu bó yì hū,wèi zhī yóu shèng fú。
客既闻斯言,语塞几若讷。kè jì wén sī yán,yǔ sāi jǐ ruò nè。
因为客书之,聊以志仿佛。yīn wèi kè shū zhī,liáo yǐ zhì fǎng fú。
会须画成图,继取王摩诘。huì xū huà chéng tú,jì qǔ wáng mó jí。

闻同庚不幸有感

吴芾

我生甲申岁,同岁知几人。wǒ shēng jiǎ shēn suì,tóng suì zhī jǐ rén。
十中无一在,使我涕陨巾。shí zhōng wú yī zài,shǐ wǒ tì yǔn jīn。
尝试屈指数,谁登要路津。cháng shì qū zhǐ shù,shuí dēng yào lù jīn。
不过五六辈,踪迹半已陈。bù guò wǔ liù bèi,zōng jì bàn yǐ chén。
其一最先达,进为国大臣。qí yī zuì xiān dá,jìn wèi guó dà chén。
宠荣无与比,近亦以讣闻。chǒng róng wú yǔ bǐ,jìn yì yǐ fù wén。
顾我何为者,本是陇亩民。gù wǒ hé wèi zhě,běn shì lǒng mǔ mín。
持橐已过分,寿更近七旬。chí tuó yǐ guò fēn,shòu gèng jìn qī xún。
独恨苦拘缚,归志不得申。dú hèn kǔ jū fù,guī zhì bù dé shēn。
天复放我归,遂此自由身。tiān fù fàng wǒ guī,suì cǐ zì yóu shēn。
湖山堪寓目,风月足怡神。hú shān kān yù mù,fēng yuè zú yí shén。
有花我共醉,有鸟助我吟。yǒu huā wǒ gòng zuì,yǒu niǎo zhù wǒ yín。
若不自娱乐,开口对芳辰。ruò bù zì yú lè,kāi kǒu duì fāng chén。
却恐泉下客,笑我浪苦辛。què kǒng quán xià kè,xiào wǒ làng kǔ xīn。
虽生亦何益,徒负百年春。suī shēng yì hé yì,tú fù bǎi nián chūn。

和陈天予卜居二首

吴芾

夫子有直气,声名重如山。fū zi yǒu zhí qì,shēng míng zhòng rú shān。
上书遭放逐,去国知几年。shàng shū zāo fàng zhú,qù guó zhī jǐ nián。
伤弓念投林,失水思潜渊。shāng gōng niàn tóu lín,shī shuǐ sī qián yuān。
但期归里社,问舍仍求田。dàn qī guī lǐ shè,wèn shě réng qiú tián。
迨兹是卜筑,占胜郊野间。dài zī shì bo zhù,zhàn shèng jiāo yě jiān。
梅竹映左右,溪山绕后前。méi zhú yìng zuǒ yòu,xī shān rào hòu qián。
且欣轮奂美,碧瓦生青烟。qiě xīn lún huàn měi,bì wǎ shēng qīng yān。
莫叹经营苦,绿鬓成华颠。mò tàn jīng yíng kǔ,lǜ bìn chéng huá diān。
君虽欲退处,天岂容久闲。jūn suī yù tuì chù,tiān qǐ róng jiǔ xián。
会起佐明主,四海俱晏然。huì qǐ zuǒ míng zhǔ,sì hǎi jù yàn rán。

和陈天予卜居二首

吴芾

我亦初卜筑,止有湖与山。wǒ yì chū bo zhù,zhǐ yǒu hú yǔ shān。
一区未易就,首尾八九年。yī qū wèi yì jiù,shǒu wěi bā jiǔ nián。
种竹已成林,积水已成渊。zhǒng zhú yǐ chéng lín,jī shuǐ yǐ chéng yuān。
我始得栖息,守此桑麻田。wǒ shǐ dé qī xī,shǒu cǐ sāng má tián。
羡君治第敏,不出数月间。xiàn jūn zhì dì mǐn,bù chū shù yuè jiān。
落成写胸臆,遥寄到我前。luò chéng xiě xiōng yì,yáo jì dào wǒ qián。
佳句粲珠玉,妙画梯云烟。jiā jù càn zhū yù,miào huà tī yún yān。
我见为君动,喜甚殆欲颠。wǒ jiàn wèi jūn dòng,xǐ shén dài yù diān。
第恨隔山岳,无由相伴闲。dì hèn gé shān yuè,wú yóu xiāng bàn xián。
何时一会面,尊酒共陶然。hé shí yī huì miàn,zūn jiǔ gòng táo rán。

湖山遣兴

吴芾

我在小西湖,浩渺仍清旷。wǒ zài xiǎo xī hú,hào miǎo réng qīng kuàng。
大旱未尝枯,久雨亦不涨。dà hàn wèi cháng kū,jiǔ yǔ yì bù zhǎng。
灌溉数千顷,无欠亦无长。guàn gài shù qiān qǐng,wú qiàn yì wú zhǎng。
中有十里荷,花开密相傍。zhōng yǒu shí lǐ hé,huā kāi mì xiāng bàng。
疑若水仙游,波间张供帐。yí ruò shuǐ xiān yóu,bō jiān zhāng gōng zhàng。
既列万红妆,复陈千彩仗。jì liè wàn hóng zhuāng,fù chén qiān cǎi zhàng。
风细月明时,天香互飘荡。fēng xì yuè míng shí,tiān xiāng hù piāo dàng。
纵有老画师,丹青难髣像。zòng yǒu lǎo huà shī,dān qīng nán fǎng xiàng。
我心如死灰,万事俱废忘。wǒ xīn rú sǐ huī,wàn shì jù fèi wàng。
独于此留情,曾不忘一饷。dú yú cǐ liú qíng,céng bù wàng yī xiǎng。
日日绕岸行,踏破屐几緉。rì rì rào àn xíng,tà pò jī jǐ liǎng。
无以寄幽怀,诛茅聊小创。wú yǐ jì yōu huái,zhū máo liáo xiǎo chuàng。
开窗面湖光,纳此无尽藏。kāi chuāng miàn hú guāng,nà cǐ wú jǐn cáng。
冀得日临赋,少效陶元亮。jì dé rì lín fù,shǎo xiào táo yuán liàng。
用以偿素心,庶不孤雅尚。yòng yǐ cháng sù xīn,shù bù gū yǎ shàng。
每自谓生前,足可供酬唱。měi zì wèi shēng qián,zú kě gōng chóu chàng。
偶未脱世缘,一出成牵强。ǒu wèi tuō shì yuán,yī chū chéng qiān qiáng。
红尘四十年,白发三千丈。hóng chén sì shí nián,bái fā sān qiān zhàng。
劳力复劳心,时时婴拙恙。láo lì fù láo xīn,shí shí yīng zhuō yàng。
梦寝到湖边,恨无缩地杖。mèng qǐn dào hú biān,hèn wú suō dì zhàng。
迨今始归休,挂冠老湖上。dài jīn shǐ guī xiū,guà guān lǎo hú shàng。
坐看水中天,依然涵万象。zuò kàn shuǐ zhōng tiān,yī rán hán wàn xiàng。
近树与远山,倒引还弥望。jìn shù yǔ yuǎn shān,dào yǐn hái mí wàng。
惊湍泻两闸,飞瀑来千嶂。jīng tuān xiè liǎng zhá,fēi pù lái qiān zhàng。
沙头鸥鹭集,水面龟鱼漾。shā tóu ōu lù jí,shuǐ miàn guī yú yàng。
似认旧主人,有意来相向。shì rèn jiù zhǔ rén,yǒu yì lái xiāng xiàng。
时方夏初临,雨霁天风扬。shí fāng xià chū lín,yǔ jì tiān fēng yáng。
日影烘微云,水纹生细浪。rì yǐng hōng wēi yún,shuǐ wén shēng xì làng。
徘徊至夕阳,迤逦扁舟放。pái huái zhì xī yáng,yí lǐ biǎn zhōu fàng。
恍觉此身轻,有如在昆阆。huǎng jué cǐ shēn qīng,yǒu rú zài kūn láng。
我病虽不饮,亦为倾家酿。wǒ bìng suī bù yǐn,yì wèi qīng jiā niàng。
酒酣逸兴来,怀抱益舒畅。jiǔ hān yì xīng lái,huái bào yì shū chàng。
嗟我本寒儒,百种无一样。jiē wǒ běn hán rú,bǎi zhǒng wú yī yàng。
晚有田与园,所得已过当。wǎn yǒu tián yǔ yuán,suǒ dé yǐ guò dāng。
今更享此湖,重惭逾分量。jīn gèng xiǎng cǐ hú,zhòng cán yú fēn liàng。
是岂人之力,无乃天所贶。shì qǐ rén zhī lì,wú nǎi tiān suǒ kuàng。
惟是顽钝姿,年衰多俗状。wéi shì wán dùn zī,nián shuāi duō sú zhuàng。
尘痕满衣襟,揽镜空感怆。chén hén mǎn yī jīn,lǎn jìng kōng gǎn chuàng。
要当尽洗濯,见我本来相。yào dāng jǐn xǐ zhuó,jiàn wǒ běn lái xiāng。
心迹喜双清,从人诧官况。xīn jì xǐ shuāng qīng,cóng rén chà guān kuàng。

纪梦

吴芾

平生好山水,至老心不移。píng shēng hǎo shān shuǐ,zhì lǎo xīn bù yí。
每闻有佳处,欲见唯恐迟。měi wén yǒu jiā chù,yù jiàn wéi kǒng chí。
相去虽云远,不惮脚力疲。xiāng qù suī yún yuǎn,bù dàn jiǎo lì pí。
纵不能得到,夜梦必见之。zòng bù néng dé dào,yè mèng bì jiàn zhī。
晚岁卜筑地,一半在翠微。wǎn suì bo zhù dì,yī bàn zài cuì wēi。
山水既俱胜,景物还相宜。shān shuǐ jì jù shèng,jǐng wù hái xiāng yí。
旁人来睹此,已自心目怡。páng rén lái dǔ cǐ,yǐ zì xīn mù yí。
若乃梦中见,则又远过斯。ruò nǎi mèng zhōng jiàn,zé yòu yuǎn guò sī。
高山与流水,到处皆崛奇。gāo shān yǔ liú shuǐ,dào chù jiē jué qí。
其间有楼观,金碧仍相辉。qí jiān yǒu lóu guān,jīn bì réng xiāng huī。
幽深极险怪,皆世所未窥。yōu shēn jí xiǎn guài,jiē shì suǒ wèi kuī。
谓必神仙窟,非世所得知。wèi bì shén xiān kū,fēi shì suǒ dé zhī。
不谓我凡骨,乃获来游嬉。bù wèi wǒ fán gǔ,nǎi huò lái yóu xī。
恍然若惊觉,有如天上归。huǎng rán ruò jīng jué,yǒu rú tiān shàng guī。
是岂造物者,不与人相违。shì qǐ zào wù zhě,bù yǔ rén xiāng wéi。
知我有雅好,特以此见贻。zhī wǒ yǒu yǎ hǎo,tè yǐ cǐ jiàn yí。
嗟我今老矣,万事都弃遗。jiē wǒ jīn lǎo yǐ,wàn shì dōu qì yí。
犹有山水债,未能忘梦思。yóu yǒu shān shuǐ zhài,wèi néng wàng mèng sī。
他日或蝉蜕,百态不愿为。tā rì huò chán tuì,bǎi tài bù yuàn wèi。
只愿海山去,赴我赤松期。zhǐ yuàn hǎi shān qù,fù wǒ chì sōng qī。

机简堂自隐静归为万年主人访余林下相与道旧因以述怀

吴芾

吾乡本仙窟,石井尤奇特。wú xiāng běn xiān kū,shí jǐng yóu qí tè。
民物生其间,古来盖千亿。mín wù shēng qí jiān,gǔ lái gài qiān yì。
惟师与我家,所居共阡陌。wéi shī yǔ wǒ jiā,suǒ jū gòng qiān mò。
少小初无殊,长乃分儒释。shǎo xiǎo chū wú shū,zhǎng nǎi fēn rú shì。
术业虽不同,于道俱有得。shù yè suī bù tóng,yú dào jù yǒu dé。
师为方外游,声价已籍籍。shī wèi fāng wài yóu,shēng jià yǐ jí jí。
象教久衰微,赖师振业席。xiàng jiào jiǔ shuāi wēi,lài shī zhèn yè xí。
炉鞴与钳锤,信有弥天力。lú bèi yǔ qián chuí,xìn yǒu mí tiān lì。
果续佛慧命,作大善知识。guǒ xù fú huì mìng,zuò dà shàn zhī shí。
我虽登禁涂,无功亦无德。wǒ suī dēng jìn tú,wú gōng yì wú dé。
但有忧国心,徒劳竟何益。dàn yǒu yōu guó xīn,tú láo jìng hé yì。
挂冠归林下,面亦无惭色。guà guān guī lín xià,miàn yì wú cán sè。
知心独有师,相视笑莫逆。zhī xīn dú yǒu shī,xiāng shì xiào mò nì。
每思共谈玄,倾倒此胸臆。měi sī gòng tán xuán,qīng dào cǐ xiōng yì。
江浙遥相望,恨不生羽翼。jiāng zhè yáo xiāng wàng,hèn bù shēng yǔ yì。
昨朝忽惠然,得得访泉石。zuó cháo hū huì rán,dé dé fǎng quán shí。
一见双眼明,欢喜几折屐。yī jiàn shuāng yǎn míng,huān xǐ jǐ zhé jī。
第念我与师,彼此头颅白。dì niàn wǒ yǔ shī,bǐ cǐ tóu lú bái。
世路方艰难,老去合休息。shì lù fāng jiān nán,lǎo qù hé xiū xī。
师既归故乡,不应复他适。shī jì guī gù xiāng,bù yīng fù tā shì。
愿言却世缘,来伴我幽寂。yuàn yán què shì yuán,lái bàn wǒ yōu jì。
相看成二老,永为闾里式。xiāng kàn chéng èr lǎo,yǒng wèi lǘ lǐ shì。