古诗词

答客难

吴芾

我治湖上园,占断山水窟。wǒ zhì hú shàng yuán,zhàn duàn shān shuǐ kū。
幽事日相关,颇觉无暇逸。yōu shì rì xiāng guān,pǒ jué wú xiá yì。
有客来相过,云欲救我失。yǒu kè lái xiāng guò,yún yù jiù wǒ shī。
谓我虽爱闲,未得居闲术。wèi wǒ suī ài xián,wèi dé jū xián shù。
众人役利名,公独役景物。zhòng rén yì lì míng,gōng dú yì jǐng wù。
固与众人殊,未免俱汩没。gù yǔ zhòng rén shū,wèi miǎn jù gǔ méi。
孰若淡无营,燕坐一虚室。shú ruò dàn wú yíng,yàn zuò yī xū shì。
百念尽消除,百事付真率。bǎi niàn jǐn xiāo chú,bǎi shì fù zhēn lǜ。
物来则应之,岂可自撄拂。wù lái zé yīng zhī,qǐ kě zì yīng fú。
客言非不忠,我意客未悉。kè yán fēi bù zhōng,wǒ yì kè wèi xī。
万物仗境生,百果因花实。wàn wù zhàng jìng shēng,bǎi guǒ yīn huā shí。
我闻洛阳城,名园浑比迹。wǒ wén luò yáng chéng,míng yuán hún bǐ jì。
至如司马公,朴素世莫及。zhì rú sī mǎ gōng,pǔ sù shì mò jí。
有园号独乐,晚岁亦加葺。yǒu yuán hào dú lè,wǎn suì yì jiā qì。
人心固不同,岂能尽如一。rén xīn gù bù tóng,qǐ néng jǐn rú yī。
顾我病且衰,行年将七十。gù wǒ bìng qiě shuāi,xíng nián jiāng qī shí。
光景去不留,馀龄那可必。guāng jǐng qù bù liú,yú líng nà kě bì。
要当且逍遥,乐此桑榆日。yào dāng qiě xiāo yáo,lè cǐ sāng yú rì。
宁如土木偶,终朝长兀兀。níng rú tǔ mù ǒu,zhōng cháo zhǎng wù wù。
况有佳山水,兹焉久蟠郁。kuàng yǒu jiā shān shuǐ,zī yān jiǔ pán yù。
地灵尽发露,一旦为我出。dì líng jǐn fā lù,yī dàn wèi wǒ chū。
若不一领略,无乃太拘执。ruò bù yī lǐng lüè,wú nǎi tài jū zhí。
何妨几席间,时与相顾揖。hé fáng jǐ xí jiān,shí yǔ xiāng gù yī。
择胜把酒杯,搜奇入诗笔。zé shèng bǎ jiǔ bēi,sōu qí rù shī bǐ。
犹恨景物多,未能尽收拾。yóu hèn jǐng wù duō,wèi néng jǐn shōu shí。
他人视若忙,我心常自佚。tā rén shì ruò máng,wǒ xīn cháng zì yì。
人无所用心,先圣每忿疾。rén wú suǒ yòng xīn,xiān shèng měi fèn jí。
既不学群儿,诧仙仍佞佛。jì bù xué qún ér,chà xiān réng nìng fú。
不有博奕乎,为之犹胜弗。bù yǒu bó yì hū,wèi zhī yóu shèng fú。
客既闻斯言,语塞几若讷。kè jì wén sī yán,yǔ sāi jǐ ruò nè。
因为客书之,聊以志仿佛。yīn wèi kè shū zhī,liáo yǐ zhì fǎng fú。
会须画成图,继取王摩诘。huì xū huà chéng tú,jì qǔ wáng mó jí。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

挽周希舜二首

吴芾

倾盖如前日,分携忽累年。qīng gài rú qián rì,fēn xié hū lèi nián。
我方来旧治,公已辟新阡。wǒ fāng lái jiù zhì,gōng yǐ pì xīn qiān。
宿草荒三径,寒云惨一川。sù cǎo huāng sān jìng,hán yún cǎn yī chuān。
善人无复见,回首已茫然。shàn rén wú fù jiàn,huí shǒu yǐ máng rán。

挽梁尚书二首

吴芾

早岁膺宸眷,回翔老禁涂。zǎo suì yīng chén juàn,huí xiáng lǎo jìn tú。
三持周版籍,九佩汉铜符。sān chí zhōu bǎn jí,jiǔ pèi hàn tóng fú。
度量包千顷,声名满八区。dù liàng bāo qiān qǐng,shēng míng mǎn bā qū。
谁知成奄忽,陈迹付龟趺。shuí zhī chéng yǎn hū,chén jì fù guī fū。

挽梁尚书二首

吴芾

身在名卿数,人怀长者风。shēn zài míng qīng shù,rén huái zhǎng zhě fēng。
爱民馀善政,富国著休功。ài mín yú shàn zhèng,fù guó zhù xiū gōng。
扬历周中外,哀荣极始终。yáng lì zhōu zhōng wài,āi róng jí shǐ zhōng。
芝兰方竞秀,流庆看无穷。zhī lán fāng jìng xiù,liú qìng kàn wú qióng。

挽吴尚书三首

吴芾

奇才从古少,厚德独公全。qí cái cóng gǔ shǎo,hòu dé dú gōng quán。
克己强为善,虚心乐荐贤。kè jǐ qiáng wèi shàn,xū xīn lè jiàn xián。
立朝忠贯日,谋国力回天。lì cháo zhōng guàn rì,móu guó lì huí tiān。
阅世虽多故,胸中固湛然。yuè shì suī duō gù,xiōng zhōng gù zhàn rán。

挽吴尚书三首

吴芾

晚岁登台省,频年侍殿墀。wǎn suì dēng tái shěng,pín nián shì diàn chí。
从容如素宦,卓荦冠明时。cóng róng rú sù huàn,zhuó luò guān míng shí。
人冀终图任,天胡不憗遗。rén jì zhōng tú rèn,tiān hú bù yìn yí。
流芳知未艾,家有宁馨儿。liú fāng zhī wèi ài,jiā yǒu níng xīn ér。

挽吴尚书三首

吴芾

公守东阳郡,于今已十年。gōng shǒu dōng yáng jùn,yú jīn yǐ shí nián。
人犹诵遗爱,政不愧前贤。rén yóu sòng yí ài,zhèng bù kuì qián xián。
清议当时重,休声后代传。qīng yì dāng shí zhòng,xiū shēng hòu dài chuán。
我来叨郡佐,怅望隔重泉。wǒ lái dāo jùn zuǒ,chàng wàng gé zhòng quán。

挽楼枢密二首

吴芾

耆旧凋零久,惟公作世程。qí jiù diāo líng jiǔ,wéi gōng zuò shì chéng。
险夷全一节,终始保荣名。xiǎn yí quán yī jié,zhōng shǐ bǎo róng míng。
二府勋庸著,三州政绩成。èr fǔ xūn yōng zhù,sān zhōu zhèng jì chéng。
十连方倚重,何遽掩佳城。shí lián fāng yǐ zhòng,hé jù yǎn jiā chéng。

挽楼枢密二首

吴芾

忆昔登龙日,从容接胜游。yì xī dēng lóng rì,cóng róng jiē shèng yóu。
轩窗临绿野,尊俎俯清流。xuān chuāng lín lǜ yě,zūn zǔ fǔ qīng liú。
尚欲荣花坞,那知负钓舟。shàng yù róng huā wù,nà zhī fù diào zhōu。
新阡何处是,极目暮云愁。xīn qiān hé chù shì,jí mù mù yún chóu。

挽周季卿

吴芾

一时推旷达,末俗少如公。yī shí tuī kuàng dá,mò sú shǎo rú gōng。
自得高人趣,居多长者风。zì dé gāo rén qù,jū duō zhǎng zhě fēng。
生涯书卷里,世事酒杯中。shēng yá shū juǎn lǐ,shì shì jiǔ bēi zhōng。
瞑目应无憾,传家有阿戎。míng mù yīng wú hàn,chuán jiā yǒu ā róng。

挽陈兖仲

吴芾

慷慨平群盗,能为众所难。kāng kǎi píng qún dào,néng wèi zhòng suǒ nán。
身虽淹武弁,志不负儒冠。shēn suī yān wǔ biàn,zhì bù fù rú guān。
义概千钧重,心田万顷宽。yì gài qiān jūn zhòng,xīn tián wàn qǐng kuān。
故山方适意,清梦忽惊残。gù shān fāng shì yì,qīng mèng hū jīng cán。

挽朱枢言

吴芾

持心常近厚,遇事不辞难。chí xīn cháng jìn hòu,yù shì bù cí nán。
早岁曾攀桂,中年更握兰。zǎo suì céng pān guì,zhōng nián gèng wò lán。
盛名驰海内,素望耸朝端。shèng míng chí hǎi nèi,sù wàng sǒng cháo duān。
尚有清芬在,流光永后观。shàng yǒu qīng fēn zài,liú guāng yǒng hòu guān。

挽姚君二首

吴芾

处世心无愧,持身德有常。chù shì xīn wú kuì,chí shēn dé yǒu cháng。
施恩周里闬,植福遍僧坊。shī ēn zhōu lǐ hàn,zhí fú biàn sēng fāng。
入户书盈室,开樽客满堂。rù hù shū yíng shì,kāi zūn kè mǎn táng。
清芬传后叶,看取桂枝芳。qīng fēn chuán hòu yè,kàn qǔ guì zhī fāng。

挽姚君二首

吴芾

晚得田园趣,平居乐有馀。wǎn dé tián yuán qù,píng jū lè yǒu yú。
好贤闻善道,奉佛契真如。hǎo xián wén shàn dào,fèng fú qì zhēn rú。
往事歌谣在,浮生梦幻虚。wǎng shì gē yáo zài,fú shēng mèng huàn xū。
我惭居垩室,无路挽灵车。wǒ cán jū è shì,wú lù wǎn líng chē。

挽胡经仲二首

吴芾

千载微言绝,夫君妙独传。qiān zài wēi yán jué,fū jūn miào dú chuán。
钩深探阃奥,养浩塞天渊。gōu shēn tàn kǔn ào,yǎng hào sāi tiān yuān。
忧世心虽切,归田志颇坚。yōu shì xīn suī qiè,guī tián zhì pǒ jiān。
斯文今已矣,空复诵遗编。sī wén jīn yǐ yǐ,kōng fù sòng yí biān。

挽胡经仲二首

吴芾

相距一百里,相从四十年。xiāng jù yī bǎi lǐ,xiāng cóng sì shí nián。
话言穷理窟,酬唱足诗篇。huà yán qióng lǐ kū,chóu chàng zú shī piān。
我始归三径,公胡掩九泉。wǒ shǐ guī sān jìng,gōng hú yǎn jiǔ quán。
无由论旧事,尚拟志新阡。wú yóu lùn jiù shì,shàng nǐ zhì xīn qiān。
1061«2345678»