古诗词

答客难

吴芾

我治湖上园,占断山水窟。wǒ zhì hú shàng yuán,zhàn duàn shān shuǐ kū。
幽事日相关,颇觉无暇逸。yōu shì rì xiāng guān,pǒ jué wú xiá yì。
有客来相过,云欲救我失。yǒu kè lái xiāng guò,yún yù jiù wǒ shī。
谓我虽爱闲,未得居闲术。wèi wǒ suī ài xián,wèi dé jū xián shù。
众人役利名,公独役景物。zhòng rén yì lì míng,gōng dú yì jǐng wù。
固与众人殊,未免俱汩没。gù yǔ zhòng rén shū,wèi miǎn jù gǔ méi。
孰若淡无营,燕坐一虚室。shú ruò dàn wú yíng,yàn zuò yī xū shì。
百念尽消除,百事付真率。bǎi niàn jǐn xiāo chú,bǎi shì fù zhēn lǜ。
物来则应之,岂可自撄拂。wù lái zé yīng zhī,qǐ kě zì yīng fú。
客言非不忠,我意客未悉。kè yán fēi bù zhōng,wǒ yì kè wèi xī。
万物仗境生,百果因花实。wàn wù zhàng jìng shēng,bǎi guǒ yīn huā shí。
我闻洛阳城,名园浑比迹。wǒ wén luò yáng chéng,míng yuán hún bǐ jì。
至如司马公,朴素世莫及。zhì rú sī mǎ gōng,pǔ sù shì mò jí。
有园号独乐,晚岁亦加葺。yǒu yuán hào dú lè,wǎn suì yì jiā qì。
人心固不同,岂能尽如一。rén xīn gù bù tóng,qǐ néng jǐn rú yī。
顾我病且衰,行年将七十。gù wǒ bìng qiě shuāi,xíng nián jiāng qī shí。
光景去不留,馀龄那可必。guāng jǐng qù bù liú,yú líng nà kě bì。
要当且逍遥,乐此桑榆日。yào dāng qiě xiāo yáo,lè cǐ sāng yú rì。
宁如土木偶,终朝长兀兀。níng rú tǔ mù ǒu,zhōng cháo zhǎng wù wù。
况有佳山水,兹焉久蟠郁。kuàng yǒu jiā shān shuǐ,zī yān jiǔ pán yù。
地灵尽发露,一旦为我出。dì líng jǐn fā lù,yī dàn wèi wǒ chū。
若不一领略,无乃太拘执。ruò bù yī lǐng lüè,wú nǎi tài jū zhí。
何妨几席间,时与相顾揖。hé fáng jǐ xí jiān,shí yǔ xiāng gù yī。
择胜把酒杯,搜奇入诗笔。zé shèng bǎ jiǔ bēi,sōu qí rù shī bǐ。
犹恨景物多,未能尽收拾。yóu hèn jǐng wù duō,wèi néng jǐn shōu shí。
他人视若忙,我心常自佚。tā rén shì ruò máng,wǒ xīn cháng zì yì。
人无所用心,先圣每忿疾。rén wú suǒ yòng xīn,xiān shèng měi fèn jí。
既不学群儿,诧仙仍佞佛。jì bù xué qún ér,chà xiān réng nìng fú。
不有博奕乎,为之犹胜弗。bù yǒu bó yì hū,wèi zhī yóu shèng fú。
客既闻斯言,语塞几若讷。kè jì wén sī yán,yǔ sāi jǐ ruò nè。
因为客书之,聊以志仿佛。yīn wèi kè shū zhī,liáo yǐ zhì fǎng fú。
会须画成图,继取王摩诘。huì xū huà chéng tú,jì qǔ wáng mó jí。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

登景星岩

吴芾

道满三千界,潮音未许缄。dào mǎn sān qiān jiè,cháo yīn wèi xǔ jiān。
何为狮子座,却上景星岩。hé wèi shī zi zuò,què shàng jǐng xīng yán。
天近云随步,林深翠滴衫。tiān jìn yún suí bù,lín shēn cuì dī shān。
我来宁惮远,端欲洗尘凡。wǒ lái níng dàn yuǎn,duān yù xǐ chén fán。

二十八日出郊劝农陈泽民见示佳作因次来韵

吴芾

雨多晴少恐妨农,相劝欣逢日出东。yǔ duō qíng shǎo kǒng fáng nóng,xiāng quàn xīn féng rì chū dōng。
烟蔼已收霄汉外,江山如在画图中。yān ǎi yǐ shōu xiāo hàn wài,jiāng shān rú zài huà tú zhōng。
相看且喜头俱白,一醉休辞颊暂红。xiāng kàn qiě xǐ tóu jù bái,yī zuì xiū cí jiá zàn hóng。
万事要从勤苦得,莫言丰歉在天公。wàn shì yào cóng qín kǔ dé,mò yán fēng qiàn zài tiān gōng。

同日和黄繁昌韵

吴芾

乘闲聊复出城游,所喜相从尽胜流。chéng xián liáo fù chū chéng yóu,suǒ xǐ xiāng cóng jǐn shèng liú。
已对江山销客恨,更添花卉解人愁。yǐ duì jiāng shān xiāo kè hèn,gèng tiān huā huì jiě rén chóu。
须知世事浑如梦,还念人生尽若浮。xū zhī shì shì hún rú mèng,hái niàn rén shēng jǐn ruò fú。
君若更辞花下醉,问君能有几春秋。jūn ruò gèng cí huā xià zuì,wèn jūn néng yǒu jǐ chūn qiū。

同日登青山偶作

吴芾

公馀不惮陟崔嵬,三到谢公池上来。gōng yú bù dàn zhì cuī wéi,sān dào xiè gōng chí shàng lái。
下视众山俱培塿,俯窥尘世尽氛埃。xià shì zhòng shān jù péi lǒu,fǔ kuī chén shì jǐn fēn āi。
松生清籁醒人耳,花褪残红堕酒杯。sōng shēng qīng lài xǐng rén ěr,huā tuì cán hóng duò jiǔ bēi。
喜与诸君同胜赏,莫辞一醉少徘徊。xǐ yǔ zhū jūn tóng shèng shǎng,mò cí yī zuì shǎo pái huái。

和李相之劝农

吴芾

忧民无语对东君,一雨滂?慰望云。yōu mín wú yǔ duì dōng jūn,yī yǔ pāng tuó wèi wàng yún。
宣化但期施实惠,劝耕宁复事虚文。xuān huà dàn qī shī shí huì,quàn gēng níng fù shì xū wén。
已看野老扶藜去,应有幽人植杖耘。yǐ kàn yě lǎo fú lí qù,yīng yǒu yōu rén zhí zhàng yún。
千里农桑知帝力,自惭滥把竹符分。qiān lǐ nóng sāng zhī dì lì,zì cán làn bǎ zhú fú fēn。

送任漕

吴芾

圣主方将大有为,有如二老盍来归。shèng zhǔ fāng jiāng dà yǒu wèi,yǒu rú èr lǎo hé lái guī。
不应飞挽留江表,且使澄清向日畿。bù yīng fēi wǎn liú jiāng biǎo,qiě shǐ chéng qīng xiàng rì jī。
四海英豪从古少,一时耆旧似君稀。sì hǎi yīng háo cóng gǔ shǎo,yī shí qí jiù shì jūn xī。
相将稳入修门去,直上云霄拱太微。xiāng jiāng wěn rù xiū mén qù,zhí shàng yún xiāo gǒng tài wēi。

送鲁漕四首

吴芾

高人本爱水云乡,揽辔登车未免忙。gāo rén běn ài shuǐ yún xiāng,lǎn pèi dēng chē wèi miǎn máng。
连岁已陪徐孺子,今年更访贺知章。lián suì yǐ péi xú rú zi,jīn nián gèng fǎng hè zhī zhāng。
近家上冢情何限,寻壑经丘兴更长。jìn jiā shàng zhǒng qíng hé xiàn,xún hè jīng qiū xīng gèng zhǎng。
只恐便归清禁去,稽山未必得徜徉。zhǐ kǒng biàn guī qīng jìn qù,jī shān wèi bì dé cháng yáng。

送鲁漕四首

吴芾

聚散无期自古来,偶然相值且徘徊。jù sàn wú qī zì gǔ lái,ǒu rán xiāng zhí qiě pái huái。
百年能得几回醉,三世肯辞平等杯。bǎi nián néng dé jǐ huí zuì,sān shì kěn cí píng děng bēi。
晚岁谁如君激烈,高情应念我衰颓。wǎn suì shuí rú jūn jī liè,gāo qíng yīng niàn wǒ shuāi tuí。
亦知分袂无多日,怀抱何妨更尽开。yì zhī fēn mèi wú duō rì,huái bào hé fáng gèng jǐn kāi。

送鲁漕四首

吴芾

自别频惊岁月迁,又来此地奉周旋。zì bié pín jīng suì yuè qiān,yòu lái cǐ dì fèng zhōu xuán。
虽欣同会成三老,却恨相从未一年。suī xīn tóng huì chéng sān lǎo,què hèn xiāng cóng wèi yī nián。
君已促装行诣阙,我方投绂欲归田。jūn yǐ cù zhuāng xíng yì quē,wǒ fāng tóu fú yù guī tián。
须知出处从今异,一醉休辞拍酒船。xū zhī chū chù cóng jīn yì,yī zuì xiū cí pāi jiǔ chuán。

送鲁漕四首

吴芾

不贪燕寝日凝香,只要归休深处藏。bù tān yàn qǐn rì níng xiāng,zhǐ yào guī xiū shēn chù cáng。
大火已流秋尚暑,商飙微动夜初凉。dà huǒ yǐ liú qiū shàng shǔ,shāng biāo wēi dòng yè chū liáng。
身縻官事老不止,心著家山梦更长。shēn mí guān shì lǎo bù zhǐ,xīn zhù jiā shān mèng gèng zhǎng。
颇羡浙东新使者,如今衣锦更还乡。pǒ xiàn zhè dōng xīn shǐ zhě,rú jīn yī jǐn gèng hái xiāng。

送黄仲秉舍人赴湖南漕

吴芾

巧伪由来苦乱真,独持正论竦簪绅。qiǎo wěi yóu lái kǔ luàn zhēn,dú chí zhèng lùn sǒng zān shēn。
身心赢得为君子,学术宁将杀世人。shēn xīn yíng dé wèi jūn zi,xué shù níng jiāng shā shì rén。
已向廷中伸此道,更来湖外济斯民。yǐ xiàng tíng zhōng shēn cǐ dào,gèng lái hú wài jì sī mín。
愿言恢作经纶业,会有功名遇合辰。yuàn yán huī zuò jīng lún yè,huì yǒu gōng míng yù hé chén。

鲁漕按行诸郡以所得江山之秀形之篇章灿然成轴出以相示卒卒未能尽和且作数语以报来辱

吴芾

十分秋色满江天,准拟游观快目前。shí fēn qiū sè mǎn jiāng tiān,zhǔn nǐ yóu guān kuài mù qián。
愧我把麾成束缚,羡君揽辔得盘旋。kuì wǒ bǎ huī chéng shù fù,xiàn jūn lǎn pèi dé pán xuán。
平时已富琼瑶什,行处还多锦绣篇。píng shí yǐ fù qióng yáo shén,xíng chù hái duō jǐn xiù piān。
何计获陪轺传去,肯将吟笔写山川。hé jì huò péi yáo chuán qù,kěn jiāng yín bǐ xiě shān chuān。

前日小诗并呈鲁漕

吴芾

华发萧萧我与君,未能免俗尚驰奔。huá fā xiāo xiāo wǒ yǔ jūn,wèi néng miǎn sú shàng chí bēn。
相看已是成三老,得暇何妨共一樽。xiāng kàn yǐ shì chéng sān lǎo,dé xiá hé fáng gòng yī zūn。
我欲丐闲归故里,君行趣召入修门。wǒ yù gài xián guī gù lǐ,jūn xíng qù zhào rù xiū mén。
亦知聚首无多日,且把交情更细论。yì zhī jù shǒu wú duō rì,qiě bǎ jiāo qíng gèng xì lùn。

和鲁漕节中见示

吴芾

天时又是一番新,顾我犹为逆旅人。tiān shí yòu shì yī fān xīn,gù wǒ yóu wèi nì lǚ rén。
诗酒情怀聊自遣,山林志愿几时伸。shī jiǔ qíng huái liáo zì qiǎn,shān lín zhì yuàn jǐ shí shēn。
羡君职事有馀暇,赠我篇章不厌频。xiàn jūn zhí shì yǒu yú xiá,zèng wǒ piān zhāng bù yàn pín。
一读洒然忘鄙吝,浑胜笑语得相亲。yī dú sǎ rán wàng bǐ lìn,hún shèng xiào yǔ dé xiāng qīn。

陈时中法台得郡而归喜而成诗

吴芾

去岁秋风话别离,今秋俄报有归期。qù suì qiū fēng huà bié lí,jīn qiū é bào yǒu guī qī。
自应冠豸登三院,何遽凭熊把一麾。zì yīng guān zhì dēng sān yuàn,hé jù píng xióng bǎ yī huī。
治行伫为千里最,才猷已是九重知。zhì xíng zhù wèi qiān lǐ zuì,cái yóu yǐ shì jiǔ zhòng zhī。
莫辞小憩留仙隐,伴我花前倒玉卮。mò cí xiǎo qì liú xiān yǐn,bàn wǒ huā qián dào yù zhī。
1061«3456789»