古诗词

和林大任劝耕

吴芾

壮哉溢目还盈耳,千骑出城歌吹起。zhuàng zāi yì mù hái yíng ěr,qiān qí chū chéng gē chuī qǐ。
野人一睹快争先,奔走欢呼几折趾。yě rén yī dǔ kuài zhēng xiān,bēn zǒu huān hū jǐ zhé zhǐ。
往年戎马偶出郊,田间弥望皆荒茅。wǎng nián róng mǎ ǒu chū jiāo,tián jiān mí wàng jiē huāng máo。
使君笃意劝农课,尽使惰游如所教。shǐ jūn dǔ yì quàn nóng kè,jǐn shǐ duò yóu rú suǒ jiào。
麦欲连云桑蔽野,此心犹恐孤民社。mài yù lián yún sāng bì yě,cǐ xīn yóu kǒng gū mín shè。
要将治绩迈龚黄,不但文辞超贾马。yào jiāng zhì jì mài gōng huáng,bù dàn wén cí chāo jiǎ mǎ。
编民击壤自欣欢,尽道年来百虑宽。biān mín jī rǎng zì xīn huān,jǐn dào nián lái bǎi lǜ kuān。
承流宣化得贤帅,湛恩沾溉何漫漫。chéng liú xuān huà dé xián shuài,zhàn ēn zhān gài hé màn màn。
不愧剖符仍受玉,善政已为千里福。bù kuì pōu fú réng shòu yù,shàn zhèng yǐ wèi qiān lǐ fú。
年丰谷贱复何忧,向也穷民今亦足。nián fēng gǔ jiàn fù hé yōu,xiàng yě qióng mín jīn yì zú。
固知博施非屯膏,况能好善如干旄。gù zhī bó shī fēi tún gāo,kuàng néng hǎo shàn rú gàn máo。
宾僚倘有公辅器,宁辞解赠腰间刀。bīn liáo tǎng yǒu gōng fǔ qì,níng cí jiě zèng yāo jiān dāo。
有客有客歌贤业,词烂春葩光炜烨。yǒu kè yǒu kè gē xián yè,cí làn chūn pā guāng wěi yè。
一时酬唱已清新,四坐朋从更和叶。yī shí chóu chàng yǐ qīng xīn,sì zuò péng cóng gèng hé yè。
酒酣谐笑应云云,元白李杜疑前身。jiǔ hān xié xiào yīng yún yún,yuán bái lǐ dù yí qián shēn。
想当挥毫落纸时,笔端往往俱有神。xiǎng dāng huī háo luò zhǐ shí,bǐ duān wǎng wǎng jù yǒu shén。
我来触绪未暇给,首睹明珠千百粒。wǒ lái chù xù wèi xiá gěi,shǒu dǔ míng zhū qiān bǎi lì。
豁然两眼顿增明,更觉慢心无自入。huō rán liǎng yǎn dùn zēng míng,gèng jué màn xīn wú zì rù。
已幸从今日往还,况复赋诗宾客间。yǐ xìng cóng jīn rì wǎng hái,kuàng fù fù shī bīn kè jiān。
只恐使君丹诏下,擢归青琐点朝班。zhǐ kǒng shǐ jūn dān zhào xià,zhuó guī qīng suǒ diǎn cháo bān。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

挽何内翰二首

吴芾

老去交游半浅深,高山流水独知音。lǎo qù jiāo yóu bàn qiǎn shēn,gāo shān liú shuǐ dú zhī yīn。
分携苦未经寒暑,转盼那知隔古今。fēn xié kǔ wèi jīng hán shǔ,zhuǎn pàn nà zhī gé gǔ jīn。
联事尚怀时把酒,同朝犹记共论心。lián shì shàng huái shí bǎ jiǔ,tóng cháo yóu jì gòng lùn xīn。
无因执绋西山路,空对东风泪满襟。wú yīn zhí fú xī shān lù,kōng duì dōng fēng lèi mǎn jīn。

挽孟仲安二首

吴芾

琴剑纵横迹已陈,凛然英气尚如存。qín jiàn zòng héng jì yǐ chén,lǐn rán yīng qì shàng rú cún。
向来忠义全乡社,老去诗书付子孙。xiàng lái zhōng yì quán xiāng shè,lǎo qù shī shū fù zi sūn。
正好林泉穷胜事,那知风月负清樽。zhèng hǎo lín quán qióng shèng shì,nà zhī fēng yuè fù qīng zūn。
他年阴德留馀庆,会见簪绅萃一门。tā nián yīn dé liú yú qìng,huì jiàn zān shēn cuì yī mén。

挽孟仲安二首

吴芾

义薄云天气吐虹,平生心事许谁同。yì báo yún tiān qì tǔ hóng,píng shēng xīn shì xǔ shuí tóng。
从容破贼无遗策,清白传家有祖风。cóng róng pò zéi wú yí cè,qīng bái chuán jiā yǒu zǔ fēng。
共意骞腾千里外,谁知萧瑟九原中。gòng yì qiān téng qiān lǐ wài,shuí zhī xiāo sè jiǔ yuán zhōng。
百年已矣馀芳在,庭下行看发桂丛。bǎi nián yǐ yǐ yú fāng zài,tíng xià xíng kàn fā guì cóng。

挽程朝议二首

吴芾

兵革连年苦乱离,江东耆旧日衰微。bīng gé lián nián kǔ luàn lí,jiāng dōng qí jiù rì shuāi wēi。
身兼五福如公少,眼见重孙自古稀。shēn jiān wǔ fú rú gōng shǎo,yǎn jiàn zhòng sūn zì gǔ xī。
未厌案头翻贝叶,方荣堂上戏斑衣。wèi yàn àn tóu fān bèi yè,fāng róng táng shàng xì bān yī。
东风忽破南柯梦,回首音容涕泪挥。dōng fēng hū pò nán kē mèng,huí shǒu yīn róng tì lèi huī。

挽程朝议二首

吴芾

忆昔安舆到郡时,使君欢迓镇江湄。yì xī ān yú dào jùn shí,shǐ jūn huān yà zhèn jiāng méi。
万人踊跃瞻耆艾,千里歌谣美孝慈。wàn rén yǒng yuè zhān qí ài,qiān lǐ gē yáo měi xiào cí。
盛德所钟门阀在,平生无愧鬼神知。shèng dé suǒ zhōng mén fá zài,píng shēng wú kuì guǐ shén zhī。
佳城一闭成千古,徒有阴风拂穗帏。jiā chéng yī bì chéng qiān gǔ,tú yǒu yīn fēng fú suì wéi。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

处处是红蕖,分明似画图。chù chù shì hóng qú,fēn míng shì huà tú。
匆匆看不尽,归对小西湖。cōng cōng kàn bù jǐn,guī duì xiǎo xī hú。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

官舍似邮传,宦游如路岐。guān shě shì yóu chuán,huàn yóu rú lù qí。
吾年行七十,安用苦奔驰。wú nián xíng qī shí,ān yòng kǔ bēn chí。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

触目尽陂塘,山光接水光。chù mù jǐn bēi táng,shān guāng jiē shuǐ guāng。
近来仍雨足,莫道是山乡。jìn lái réng yǔ zú,mò dào shì shān xiāng。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

方困长涂滑,俄逢赫日明。fāng kùn zhǎng tú huá,é féng hè rì míng。
只忧开太早,却恐雨还生。zhǐ yōu kāi tài zǎo,què kǒng yǔ hái shēng。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

沙虚防败岸,舟小怯惊湍。shā xū fáng bài àn,zhōu xiǎo qiè jīng tuān。
行路难如此,争如野处安。xíng lù nán rú cǐ,zhēng rú yě chù ān。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

剧暑当三伏,新凉似九秋。jù shǔ dāng sān fú,xīn liáng shì jiǔ qiū。
日光还欲吐,云影未全收。rì guāng hái yù tǔ,yún yǐng wèi quán shōu。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

中夜不能眠,颇疑天有雨。zhōng yè bù néng mián,pǒ yí tiān yǒu yǔ。
寒燠自古然,不应冷如许。hán yù zì gǔ rán,bù yīng lěng rú xǔ。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

自江至吾庐,七日喜及半。zì jiāng zhì wú lú,qī rì xǐ jí bàn。
却恐席未温,又过江南岸。què kǒng xí wèi wēn,yòu guò jiāng nán àn。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

村径迷南北,晨兴乃错行。cūn jìng mí nán běi,chén xīng nǎi cuò xíng。
悟来还已远,却悔早贪程。wù lái hái yǐ yuǎn,què huǐ zǎo tān chéng。

蒙恩易镇豫章丐假还乡途中偶成十七首

吴芾

崇阁瞰方池,池边绿树围。chóng gé kàn fāng chí,chí biān lǜ shù wéi。
披襟临水坐,宁复畏炎威。pī jīn lín shuǐ zuò,níng fù wèi yán wēi。