古诗词

赠云谷道士

胡仲弓

身形如野鹤,飞去每离群。shēn xíng rú yě hè,fēi qù měi lí qún。
玉磬随缘定,金丹与众分。yù qìng suí yuán dìng,jīn dān yǔ zhòng fēn。
渴摇花上露,卧枕谷中云。kě yáo huā shàng lù,wò zhěn gǔ zhōng yún。
传得九仙诀,修真好似君。chuán dé jiǔ xiān jué,xiū zhēn hǎo shì jūn。

胡仲弓

胡仲弓,宋朝诗人。公元一二六六年前后在世]字希圣,清源人,胡仲参之弟。生卒年均不详,约宋度宗咸淳二年前后在世。登进士第为会稽令,老母适至,而已是黜。自后浪迹江湖以终。仲弓工诗,著有苇航漫游稿四卷,《四库总目》传于世。 胡仲弓的作品>>

猜您喜欢

霸王庙

胡仲弓

慄悍攻城大不仁,拔山力尽误终身。lì hàn gōng chéng dà bù rén,bá shān lì jǐn wù zhōng shēn。
当初不学古兵法,到了翻成霸罪人。dāng chū bù xué gǔ bīng fǎ,dào le fān chéng bà zuì rén。
未造汉时知有汉,岂堪秦后又生秦。wèi zào hàn shí zhī yǒu hàn,qǐ kān qín hòu yòu shēng qín。
咄嗟气象今何在,千古空留土木神。duō jiē qì xiàng jīn hé zài,qiān gǔ kōng liú tǔ mù shén。

张巡庙

胡仲弓

说着睢阳胆已倾,单师曾此控孤城。shuō zhe suī yáng dǎn yǐ qīng,dān shī céng cǐ kòng gū chéng。
一身肯作偷生计,千古长留不死名。yī shēn kěn zuò tōu shēng jì,qiān gǔ zhǎng liú bù sǐ míng。
庙飨毋忘艰食日,庭松犹学战时声。miào xiǎng wú wàng jiān shí rì,tíng sōng yóu xué zhàn shí shēng。
祠前碑记无寻处,赖有唐书为发明。cí qián bēi jì wú xún chù,lài yǒu táng shū wèi fā míng。

夜饮颐斋以灯前细雨檐花落为韵分得前字又得花字赋二首其二

胡仲弓

万仞骚台立海涯,堂堂笔阵走龙蛇。wàn rèn sāo tái lì hǎi yá,táng táng bǐ zhèn zǒu lóng shé。
唤回蝴蝶三更梦,吟落荼蘼一架花。huàn huí hú dié sān gèng mèng,yín luò tú mí yī jià huā。
座上风流追靖节,酒边豪放逼刘叉。zuò shàng fēng liú zhuī jìng jié,jiǔ biān háo fàng bī liú chā。
幅巾危坐清源□,小待山阴渐熟瓜。fú jīn wēi zuò qīng yuán,xiǎo dài shān yīn jiàn shú guā。

赠神籁谈天

胡仲弓

曾将甲子问群生,来向人间说五行。céng jiāng jiǎ zi wèn qún shēng,lái xiàng rén jiān shuō wǔ xíng。
眼底精神虽晦昧,胸中造化却分明。yǎn dǐ jīng shén suī huì mèi,xiōng zhōng zào huà què fēn míng。
指推宝历八千数,时弄玉箫三四声。zhǐ tuī bǎo lì bā qiān shù,shí nòng yù xiāo sān sì shēng。
袖里百篇题品尽,何曾识得一公卿。xiù lǐ bǎi piān tí pǐn jǐn,hé céng shí dé yī gōng qīng。

次韵赋海棠

胡仲弓

万树嫣红压锦城,此花宜雨又宜晴。wàn shù yān hóng yā jǐn chéng,cǐ huā yí yǔ yòu yí qíng。
睡中银烛层层照,醉后朱唇晕晕轻。shuì zhōng yín zhú céng céng zhào,zuì hòu zhū chún yūn yūn qīng。
携酒独来苏学士,逸诗笑杀杜先生。xié jiǔ dú lái sū xué shì,yì shī xiào shā dù xiān shēng。
雪儿檀板休教唱,见说娇羞不耐惊。xuě ér tán bǎn xiū jiào chàng,jiàn shuō jiāo xiū bù nài jīng。

次麓湖韵送王用和归省侍

胡仲弓

因访诗宗特特来,子猷兴尽转船回。yīn fǎng shī zōng tè tè lái,zi yóu xīng jǐn zhuǎn chuán huí。
故园松竹元无恙,新本芝兰更欠栽。gù yuán sōng zhú yuán wú yàng,xīn běn zhī lán gèng qiàn zāi。
杰句多于贫后出,好怀长是醉时开。jié jù duō yú pín hòu chū,hǎo huái zhǎng shì zuì shí kāi。
白云只在青山外,归去堂前学老莱。bái yún zhǐ zài qīng shān wài,guī qù táng qián xué lǎo lái。

次林明府清源洞壁间韵

胡仲弓

解带临风卧看山,梦魂飞不到人间。jiě dài lín fēng wò kàn shān,mèng hún fēi bù dào rén jiān。
云蒸空翠和衣湿,石漱泉声透骨寒。yún zhēng kōng cuì hé yī shī,shí shù quán shēng tòu gǔ hán。
解语灵禽如有诉,倦飞野鹤自知还。jiě yǔ líng qín rú yǒu sù,juàn fēi yě hè zì zhī hái。
吟诗尽道隐居好,能几人来肯弃官。yín shī jǐn dào yǐn jū hǎo,néng jǐ rén lái kěn qì guān。

再和抱拙清源洞韵

胡仲弓

泉声一路和吟声,可是山云未放晴。quán shēng yī lù hé yín shēng,kě shì shān yún wèi fàng qíng。
倦客难攀千丈壁,游仙空负十年盟。juàn kè nán pān qiān zhàng bì,yóu xiān kōng fù shí nián méng。
草庐不信无龙卧,松径微闻有鹤鸣。cǎo lú bù xìn wú lóng wò,sōng jìng wēi wén yǒu hè míng。
此举羡君高著脚,山肴野䔩荐杯羹。cǐ jǔ xiàn jūn gāo zhù jiǎo,shān yáo yě jiàn bēi gēng。

和杜友游清源洞韵

胡仲弓

涉险何如过虎牢,白云堆里著身高。shè xiǎn hé rú guò hǔ láo,bái yún duī lǐ zhù shēn gāo。
登临我欲招元亮,谈笑时能接李翱。dēng lín wǒ yù zhāo yuán liàng,tán xiào shí néng jiē lǐ áo。
人境下看犹粟粒,洞天西去有蟠桃。rén jìng xià kàn yóu sù lì,dòng tiān xī qù yǒu pán táo。
学仙恐是虚无说,且向峰头跨六鳌。xué xiān kǒng shì xū wú shuō,qiě xiàng fēng tóu kuà liù áo。

己酉上元诗同日立春

胡仲弓

又是京华见上元,一番灯火夺春寒。yòu shì jīng huá jiàn shàng yuán,yī fān dēng huǒ duó chūn hán。
花蛾巧剪禁风扑,彩燕新裁带月看。huā é qiǎo jiǎn jìn fēng pū,cǎi yàn xīn cái dài yuè kàn。
客里无家愁对酒,吟边索句夜凭栏。kè lǐ wú jiā chóu duì jiǔ,yín biān suǒ jù yè píng lán。
寄言云雨休相妒,天下人人欲纵观。jì yán yún yǔ xiū xiāng dù,tiān xià rén rén yù zòng guān。

和李希膺春日醉吟

胡仲弓

节物催人白发新,放怀不减少年春。jié wù cuī rén bái fā xīn,fàng huái bù jiǎn shǎo nián chūn。
叵罗酌酒犹堪醉,古锦为囊未是贫。pǒ luó zhuó jiǔ yóu kān zuì,gǔ jǐn wèi náng wèi shì pín。
清坐相看情不恶,淡交至久味方真。qīng zuò xiāng kàn qíng bù è,dàn jiāo zhì jiǔ wèi fāng zhēn。
妓围笑指红楼去,寂寞穷吟胡楚宾。jì wéi xiào zhǐ hóng lóu qù,jì mò qióng yín hú chǔ bīn。

和壁间韵

胡仲弓

万仞冈边去路长,道人采药试丹方。wàn rèn gāng biān qù lù zhǎng,dào rén cǎi yào shì dān fāng。
弈枰谁解争高著,仙乐时闻按大凉。yì píng shuí jiě zhēng gāo zhù,xiān lè shí wén àn dà liáng。
日落塔头云气紫,雨馀山脚藓痕苍。rì luò tǎ tóu yún qì zǐ,yǔ yú shān jiǎo xiǎn hén cāng。
年深洞古无尘迹,惟有先皇御墨香。nián shēn dòng gǔ wú chén jì,wéi yǒu xiān huáng yù mò xiāng。

寄鲈乡主人

胡仲弓

天北天南独雁飞,别君动是隔年期。tiān běi tiān nán dú yàn fēi,bié jūn dòng shì gé nián qī。
尺书久欠鲈乡便,寸步难邀马足驰。chǐ shū jiǔ qiàn lú xiāng biàn,cùn bù nán yāo mǎ zú chí。
池草惊回春梦句,梅花开到岁寒枝。chí cǎo jīng huí chūn mèng jù,méi huā kāi dào suì hán zhī。
江湖诸老凋零尽,从此逢人懒说诗。jiāng hú zhū lǎo diāo líng jǐn,cóng cǐ féng rén lǎn shuō shī。

送赵汝楫分教建安

胡仲弓

又领皋比走建安,青衿喜色上眉端。yòu lǐng gāo bǐ zǒu jiàn ān,qīng jīn xǐ sè shàng méi duān。
诗因老去难言别,毡到春来不觉寒。shī yīn lǎo qù nán yán bié,zhān dào chūn lái bù jué hán。
当日紫阳传授学,他年粉省校雠官。dāng rì zǐ yáng chuán shòu xué,tā nián fěn shěng xiào chóu guān。
圣门岂必肯私淑,莫把规随一例看。shèng mén qǐ bì kěn sī shū,mò bǎ guī suí yī lì kàn。

题金粟洞

胡仲弓

谁信东南有此山,几回蜡屐只空还。shuí xìn dōng nán yǒu cǐ shān,jǐ huí là jī zhǐ kōng hái。
乾坤超出浮尘外,世界深藏粒粟间。qián kūn chāo chū fú chén wài,shì jiè shēn cáng lì sù jiān。
鹤不归来华表在,犀从飞去紫云闲。hè bù guī lái huá biǎo zài,xī cóng fēi qù zǐ yún xián。
扪萝直上凌霄塔,见说微垣手可攀。mén luó zhí shàng líng xiāo tǎ,jiàn shuō wēi yuán shǒu kě pān。