古诗词

岑公洞

陈邕

武陵种桃人,香山茹芝老。wǔ líng zhǒng táo rén,xiāng shān rú zhī lǎo。
世变百战酣,仙境一蹴倒。shì biàn bǎi zhàn hān,xiān jìng yī cù dào。
炀虐浮于秦,海宇争飞䎂。yáng nüè fú yú qín,hǎi yǔ zhēng fēi bǎo。
人间别有天,海上应无岛。rén jiān bié yǒu tiān,hǎi shàng yīng wú dǎo。
我行经南浦,奇迹事幽讨。wǒ xíng jīng nán pǔ,qí jì shì yōu tǎo。
出门霜落木,呼渡江空潦。chū mén shuāng luò mù,hū dù jiāng kōng lǎo。
莫言不能饮,笑起同醉倒。mò yán bù néng yǐn,xiào qǐ tóng zuì dào。
何以侑我觞,泉音玉琴操。hé yǐ yòu wǒ shāng,quán yīn yù qín cāo。

陈邕

陈邕,安和父,衡山(今属湖南)人。孝宗淳熙八年(一一八一)进士。光宗绍熙五年(一一九四)除秘书省正字。宁宗庆元二年(一一九六)进校书郎,添差通判江州。事见《南宋馆阁录》卷八、九。今录诗三首。 陈邕的作品>>

猜您喜欢

泮林释奠偶缘摄事遂获充员窃观礼文乐奏之盛不胜欣叹辄成小诗奉呈僚友

陈邕

春丁逢上日方中,涓吉修诚荐泮宫。chūn dīng féng shàng rì fāng zhōng,juān jí xiū chéng jiàn pàn gōng。
奠璧采璘诚可格,代庖越俎数徒充。diàn bì cǎi lín chéng kě gé,dài páo yuè zǔ shù tú chōng。
八音合奏东南少,一道相传今古同。bā yīn hé zòu dōng nán shǎo,yī dào xiāng chuán jīn gǔ tóng。
我辈因文须识本,浴沂好咏舞雩风。wǒ bèi yīn wén xū shí běn,yù yí hǎo yǒng wǔ yú fēng。

二月晦游东屯拜少陵像

陈邕

飞飞鸣枭啄金屋,孔雀饮泉牛抵触。fēi fēi míng xiāo zhuó jīn wū,kǒng què yǐn quán niú dǐ chù。
杜鹃喜免百巢嗔,鹪鹩强息一枝足。dù juān xǐ miǎn bǎi cháo chēn,jiāo liáo qiáng xī yī zhī zú。
烛天光焰几许长,日眩东极升朝阳。zhú tiān guāng yàn jǐ xǔ zhǎng,rì xuàn dōng jí shēng cháo yáng。
世人谩作诗老看,肩拍吕葛心羲皇。shì rén mán zuò shī lǎo kàn,jiān pāi lǚ gé xīn xī huáng。
玉珂金钥裁通籍,锦水铜梁俄浪迹。yù kē jīn yào cái tōng jí,jǐn shuǐ tóng liáng é làng jì。
两河磔裂甲欲洗,四壁呻吟饭无吃。liǎng hé zhé liè jiǎ yù xǐ,sì bì shēn yín fàn wú chī。
萍漂蓬转客夔门,栖迟瀼西复东屯。píng piāo péng zhuǎn kè kuí mén,qī chí ráng xī fù dōng tún。
群峰竦壁水萦带,有怪膴膴如周原。qún fēng sǒng bì shuǐ yíng dài,yǒu guài hū hū rú zhōu yuán。
纵横豺虎深稂莠,熊儿执耒骥子耨。zòng héng chái hǔ shēn láng yǒu,xióng ér zhí lěi jì zi nòu。
除芒落杵未流匙,问有长安消息否。chú máng luò chǔ wèi liú shi,wèn yǒu zhǎng ān xiāo xī fǒu。
峡云巴月困冥搜,去醉洞庭湘浦秋。xiá yún bā yuè kùn míng sōu,qù zuì dòng tíng xiāng pǔ qiū。
溪山留得金石响,定应骑气时神游。xī shān liú dé jīn shí xiǎng,dìng yīng qí qì shí shén yóu。
扪参历井甘飞辙,端为穿花听鸟设。mén cān lì jǐng gān fēi zhé,duān wèi chuān huā tīng niǎo shè。
簿书丛里掣舟来,风雨声中与春别。bù shū cóng lǐ chè zhōu lái,fēng yǔ shēng zhōng yǔ chūn bié。
仰窥层阁俯平川,想见杜曲桑麻田。yǎng kuī céng gé fǔ píng chuān,xiǎng jiàn dù qū sāng má tián。
更起鸣酬傥可待,一弹指顷三千年。gèng qǐ míng chóu tǎng kě dài,yī dàn zhǐ qǐng sān qiān nián。