古诗词

朱柏岩约南归

张至龙

忍闻秋管悲,犹未定归期。rěn wén qiū guǎn bēi,yóu wèi dìng guī qī。
吟咏穷边长,艰难老后知。yín yǒng qióng biān zhǎng,jiān nán lǎo hòu zhī。
水寒鱼上少,月闰雁来迟。shuǐ hán yú shàng shǎo,yuè rùn yàn lái chí。
不作膏粱梦,长令一剑随。bù zuò gāo liáng mèng,zhǎng lìng yī jiàn suí。

张至龙

张至龙,字季灵,号雪林,建安(今福建建瓯)人。与朱继芳同岁(《登东山怀朱静佳》“借箸数同庚”),生平嗜诗,未赴试。年五十左右时,由其友陈起从积稿中选十之一为摘稿。理宗宝祐三年(一二五五),因其子耕老请学诗,又由陈起从摘稿中拈律绝各数首以授,名为《雪林删馀》。今存《雪林删馀》一卷。事见本集自序、《两宋名贤小集》卷三四二。 张至龙诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》为底本,参校清颜氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称读画本)。新辑集外诗附于卷末。 张至龙的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

张至龙

荷叶笼头学道情,花妆那似妾妆清。hé yè lóng tóu xué dào qíng,huā zhuāng nà shì qiè zhuāng qīng。
双双头白犹交颈,翻笑鸳鸯不老成。shuāng shuāng tóu bái yóu jiāo jǐng,fān xiào yuān yāng bù lǎo chéng。

采莲曲

张至龙

拗落圆房响钏金,背人细数子藏深。ǎo luò yuán fáng xiǎng chuàn jīn,bèi rén xì shù zi cáng shēn。
不嫌到手多尖刺,只怕伤人有苦心。bù xián dào shǒu duō jiān cì,zhǐ pà shāng rén yǒu kǔ xīn。

登东山怀朱静佳

张至龙

布石行山涧,云封竹洞名。bù shí xíng shān jiàn,yún fēng zhú dòng míng。
照池传古貌,借箸数同庚。zhào chí chuán gǔ mào,jiè zhù shù tóng gēng。
禽斗巢几覆,蛛闲网半成。qín dòu cháo jǐ fù,zhū xián wǎng bàn chéng。
冬深犹见菊,还忆晋渊明。dōng shēn yóu jiàn jú,hái yì jìn yuān míng。

送镜山僧游雪峰

张至龙

海风迎铁锡,半是水为程。hǎi fēng yíng tiě xī,bàn shì shuǐ wèi chéng。
故国往来熟,空门宿食清。gù guó wǎng lái shú,kōng mén sù shí qīng。
旧房云借住,早路月同行。jiù fáng yún jiè zhù,zǎo lù yuè tóng xíng。
象骨最高处,师今履似平。xiàng gǔ zuì gāo chù,shī jīn lǚ shì píng。

齐云寺

张至龙

雨疏分点下,略彴界横塘。yǔ shū fēn diǎn xià,lüè zhuó jiè héng táng。
接竹通生水,搴萝补坏墙。jiē zhú tōng shēng shuǐ,qiān luó bǔ huài qiáng。
字涂窗眼黑,香染佛衣黄。zì tú chuāng yǎn hēi,xiāng rǎn fú yī huáng。
未晚萤先出,萧然两画廊。wèi wǎn yíng xiān chū,xiāo rán liǎng huà láng。

李梅涧雪夜留饮

张至龙

拥炉收案牍,市远隔諠哗。yōng lú shōu àn dú,shì yuǎn gé xuān huā。
妓唱新填曲,僮分旋碾茶。jì chàng xīn tián qū,tóng fēn xuán niǎn chá。
花枝承雪重,烛焰受风斜。huā zhī chéng xuě zhòng,zhú yàn shòu fēng xié。
僦屋为官舍,更深酒更赊。jiù wū wèi guān shě,gèng shēn jiǔ gèng shē。

喜杨琴隐至

张至龙

世涂多不平,择地度吾生。shì tú duō bù píng,zé dì dù wú shēng。
风静花迟落,云移月倒行。fēng jìng huā chí luò,yún yí yuè dào xíng。
自抄闲作改,客借古琴评。zì chāo xián zuò gǎi,kè jiè gǔ qín píng。
凡事虚空里,何劳苦著情。fán shì xū kōng lǐ,hé láo kǔ zhù qíng。

寄宝林僧

张至龙

磨折英雄辈,无停日月梭。mó zhé yīng xióng bèi,wú tíng rì yuè suō。
达人愁梦少,明主直言多。dá rén chóu mèng shǎo,míng zhǔ zhí yán duō。
药试单方验,碑评近本讹。yào shì dān fāng yàn,bēi píng jìn běn é。
吟成无爱者,寄与病僧哦。yín chéng wú ài zhě,jì yǔ bìng sēng ó。

峡口

张至龙

峡深犹有路,泉远不知源。xiá shēn yóu yǒu lù,quán yuǎn bù zhī yuán。
禽学乡谈语,山填野烧痕。qín xué xiāng tán yǔ,shān tián yě shāo hén。
晚风樵笛坞,春日酒旗村。wǎn fēng qiáo dí wù,chūn rì jiǔ qí cūn。
茆舍人耕罢,凫雏浴水浑。máo shě rén gēng bà,fú chú yù shuǐ hún。

简胜上人

张至龙

林深岚气重,一犬吠寒烟。lín shēn lán qì zhòng,yī quǎn fèi hán yān。
高思天云外,新房柏树边。gāo sī tiān yún wài,xīn fáng bǎi shù biān。
爱蒲寻石种,惜茗滤泉煎。ài pú xún shí zhǒng,xī míng lǜ quán jiān。
昔创如来殿,老于师一年。xī chuàng rú lái diàn,lǎo yú shī yī nián。

紫微阁赠凌丹士

张至龙

风林叶叶带新寒,匕箸齑盐客味酸。fēng lín yè yè dài xīn hán,bǐ zhù jī yán kè wèi suān。
兔抱粟眠传道石,鹿衔花上拜章坛。tù bào sù mián chuán dào shí,lù xián huā shàng bài zhāng tán。
沿崖取水和冰嚼,扫壁题诗当画看。yán yá qǔ shuǐ hé bīng jué,sǎo bì tí shī dāng huà kàn。
尽日玄房无俗话,山钟敲月上阑干。jǐn rì xuán fáng wú sú huà,shān zhōng qiāo yuè shàng lán gàn。

寄胡竹洲

张至龙

野菜生根土亦香,寒林晴久漏春阳。yě cài shēng gēn tǔ yì xiāng,hán lín qíng jiǔ lòu chūn yáng。
山临古画开当户,蜗学名书篆满墙。shān lín gǔ huà kāi dāng hù,wō xué míng shū zhuàn mǎn qiáng。
密竹旋删嫌碍月,青柑迟摘待经霜。mì zhú xuán shān xián ài yuè,qīng gān chí zhāi dài jīng shuāng。
儿童闲取池头水,剜破琉璃绿一方。ér tóng xián qǔ chí tóu shuǐ,wān pò liú lí lǜ yī fāng。

题白沙驿

张至龙

雾裹峰头薄似巾,路逢水后误行人。wù guǒ fēng tóu báo shì jīn,lù féng shuǐ hòu wù xíng rén。
山泉酿酒力偏重,石铫煎茶味最真。shān quán niàng jiǔ lì piān zhòng,shí diào jiān chá wèi zuì zhēn。
燕不传家犹教子,梅才有肉便生仁。yàn bù chuán jiā yóu jiào zi,méi cái yǒu ròu biàn shēng rén。
枕边学梦人方悟,未到钟声梦更频。zhěn biān xué mèng rén fāng wù,wèi dào zhōng shēng mèng gèng pín。

赠刘介庵

张至龙

一心忧道不开眉,懒扣黄扉谒故知。yī xīn yōu dào bù kāi méi,lǎn kòu huáng fēi yè gù zhī。
有累只因难弃鹤,无疑何用苦求龟。yǒu lèi zhǐ yīn nán qì hè,wú yí hé yòng kǔ qiú guī。
常厨饮食夷齐辈,晚笔文章汉魏时。cháng chú yǐn shí yí qí bèi,wǎn bǐ wén zhāng hàn wèi shí。
冷笑富家钱塞屋,兰亭谁更有真碑。lěng xiào fù jiā qián sāi wū,lán tíng shuí gèng yǒu zhēn bēi。

横峰感事

张至龙

石角多情挽布衣,候虫送响出林微。shí jiǎo duō qíng wǎn bù yī,hòu chóng sòng xiǎng chū lín wēi。
文章首面趋时好,字学偏傍徇俗非。wén zhāng shǒu miàn qū shí hǎo,zì xué piān bàng xùn sú fēi。
绿水被风吹作白,密花因雨打教稀。lǜ shuǐ bèi fēng chuī zuò bái,mì huā yīn yǔ dǎ jiào xī。
归鸦路熟知巢近,直望松林尽翅飞。guī yā lù shú zhī cháo jìn,zhí wàng sōng lín jǐn chì fēi。
6812345