古诗词

奉和宫使内翰佳什

郭仲荀

老来乞得奉祠宫,退食何妨不自公。lǎo lái qǐ dé fèng cí gōng,tuì shí hé fáng bù zì gōng。
任使世情分冷暖,无劳品秩论穹崇。rèn shǐ shì qíng fēn lěng nuǎn,wú láo pǐn zhì lùn qióng chóng。
功名至此休看镜,战伐于今喜挂弓。gōng míng zhì cǐ xiū kàn jìng,zhàn fá yú jīn xǐ guà gōng。
梨枣具陈呼稚子,笙歌闲作乐衰翁。lí zǎo jù chén hū zhì zi,shēng gē xián zuò lè shuāi wēng。
芳菲莫负三春赏,聚散难逢一笑同。fāng fēi mò fù sān chūn shǎng,jù sàn nán féng yī xiào tóng。
小圃栽培粗伦理,频须把酒殢东风。xiǎo pǔ zāi péi cū lún lǐ,pín xū bǎ jiǔ tì dōng fēng。

郭仲荀

郭仲荀,为检校少保,知明州(同上书卷六八)。五年,为检校少傅,提举太平观(同上书卷八八)。九年,迁太尉,充东京同留守(同上书卷一二六)。十年,知镇江府(同上书卷一三五)。十五年,卒于台州(同上书卷一八五)。今录诗三首。 郭仲荀的作品>>

猜您喜欢

题张子正观察溪风亭

郭仲荀

广岸流波远,清飙襟袖开。guǎng àn liú bō yuǎn,qīng biāo jīn xiù kāi。
登临忘畏景,宴息绝纤埃。dēng lín wàng wèi jǐng,yàn xī jué xiān āi。
逐渡轻云去,零空细雨来。zhú dù qīng yún qù,líng kōng xì yǔ lái。
斯亭不受暑,归客意裴回。sī tíng bù shòu shǔ,guī kè yì péi huí。

窃观太守内翰尚书佳什因以元韵述怀

郭仲荀

蚤学诗书愧不成,慨然投笔就功名。zǎo xué shī shū kuì bù chéng,kǎi rán tóu bǐ jiù gōng míng。
少年征逐临穷塞,晚岁优游寓赤城。shǎo nián zhēng zhú lín qióng sāi,wǎn suì yōu yóu yù chì chéng。
世路炎凉何足校,宦途宠辱固堪惊。shì lù yán liáng hé zú xiào,huàn tú chǒng rǔ gù kān jīng。
祠庭得请君恩重,退老江山佚性情。cí tíng dé qǐng jūn ēn zhòng,tuì lǎo jiāng shān yì xìng qíng。