古诗词

送三兄出宰常山

苏泂

官次淹时久,才华应世须。guān cì yān shí jiǔ,cái huá yīng shì xū。
及瓜逢六月,行李过三衢。jí guā féng liù yuè,xíng lǐ guò sān qú。
迓吏江边少,赍装驿外都。yà lì jiāng biān shǎo,jī zhuāng yì wài dōu。
潮经渔浦夜,樯泊富阳晡。cháo jīng yú pǔ yè,qiáng pō fù yáng bū。
柳障飞云合,花溪落照孤。liǔ zhàng fēi yún hé,huā xī luò zhào gū。
别情初岛溆,行色半菰蒲。bié qíng chū dǎo xù,xíng sè bàn gū pú。
后日思家否,兼旬到县无。hòu rì sī jiā fǒu,jiān xún dào xiàn wú。
衙新夸彩栋,俗厚省鸣枹。yá xīn kuā cǎi dòng,sú hòu shěng míng bāo。
陆走通闽蜀,川浮赴越吴。lù zǒu tōng mǐn shǔ,chuān fú fù yuè wú。
往来纷雁鹜,富贵几金珠。wǎng lái fēn yàn wù,fù guì jǐ jīn zhū。
故老知名父,诸公拜画图。gù lǎo zhī míng fù,zhū gōng bài huà tú。
琴声追旧宓,谣咏溢今苏。qín shēng zhuī jiù mì,yáo yǒng yì jīn sū。
驯听桑间雉,欢瞻屋上乌。xùn tīng sāng jiān zhì,huān zhān wū shàng wū。
源流从孔氏,操履是颜徒。yuán liú cóng kǒng shì,cāo lǚ shì yán tú。
卓鲁方如许,龚黄盍念夫。zhuó lǔ fāng rú xǔ,gōng huáng hé niàn fū。
吾侪甘龃龉,仕路不崎岖。wú chái gān jǔ yǔ,shì lù bù qí qū。
霜叶看青绶,秋蓬类白须。shuāng yè kàn qīng shòu,qiū péng lèi bái xū。
但令民若子,何恤吏如奴。dàn lìng mín ruò zi,hé xù lì rú nú。
宰相曾传业,郎官此问途。zǎi xiāng céng chuán yè,láng guān cǐ wèn tú。
入朝端继轨,负郭款营租。rù cháo duān jì guǐ,fù guō kuǎn yíng zū。
女大宜招婿,儿单切教渠。nǚ dà yí zhāo xù,ér dān qiè jiào qú。
箕裘绵代远,门户更谁扶。jī qiú mián dài yuǎn,mén hù gèng shuí fú。
乃伯偏怜我,尊兄况友于。nǎi bó piān lián wǒ,zūn xiōng kuàng yǒu yú。
中年嗟契阔,少小事差殊。zhōng nián jiē qì kuò,shǎo xiǎo shì chà shū。
木拱人难作,庭怀鲤共趋。mù gǒng rén nán zuò,tíng huái lǐ gòng qū。
鹏程方衮衮,愚意独区区。péng chéng fāng gǔn gǔn,yú yì dú qū qū。
日者门关隔,兹行郡国迂。rì zhě mén guān gé,zī xíng jùn guó yū。
吟风谁属和,饮月欠相呼。yín fēng shuí shǔ hé,yǐn yuè qiàn xiāng hū。
一室甘岑寂,回舟思郁纡。yī shì gān cén jì,huí zhōu sī yù yū。
傥归存懒拙,应与钓耕俱。tǎng guī cún lǎn zhuō,yīng yǔ diào gēng jù。

苏泂

苏泂,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为《泠然斋诗集》八卷。 苏泂诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校有关史籍。新辑集外诗附于卷末。 苏泂的作品>>

猜您喜欢

遣兴

苏泂

曲径萦纡入翠林,无人风自落来禽。qū jìng yíng yū rù cuì lín,wú rén fēng zì luò lái qín。
山中不记今为晋,一刻清闲直万金。shān zhōng bù jì jīn wèi jìn,yī kè qīng xián zhí wàn jīn。

雨中海棠花放简冯元咨

苏泂

天涯万里春风晚,曾上西楼看此花。tiān yá wàn lǐ chūn fēng wǎn,céng shàng xī lóu kàn cǐ huā。
今日东南无处觅,矮筇来问蜀人家。jīn rì dōng nán wú chù mì,ǎi qióng lái wèn shǔ rén jiā。

海棠花放简冯元咨二首

苏泂

游丝无赖小庭空,梦想君家合树红。yóu sī wú lài xiǎo tíng kōng,mèng xiǎng jūn jiā hé shù hóng。
曾向西川亲画得,举家终日看屏风。céng xiàng xī chuān qīn huà dé,jǔ jiā zhōng rì kàn píng fēng。

海棠花放简冯元咨二首

苏泂

坡仙不作黄州去,更把嫣红向阿谁。pō xiān bù zuò huáng zhōu qù,gèng bǎ yān hóng xiàng ā shuí。
后夜秦庄照华烛,几时冯圃折高枝。hòu yè qín zhuāng zhào huá zhú,jǐ shí féng pǔ zhé gāo zhī。

赠韩雪蓬

苏泂

平生未信简斋诗,一见韩君更不疑。píng shēng wèi xìn jiǎn zhāi shī,yī jiàn hán jūn gèng bù yí。
六月掀篷问溪雪,眼明开遍两三枝。liù yuè xiān péng wèn xī xuě,yǎn míng kāi biàn liǎng sān zhī。

春谷

苏泂

寒谷春生物物均,薰然和气特相亲。hán gǔ chūn shēng wù wù jūn,xūn rán hé qì tè xiāng qīn。
十年屡作开花赏,重费吹嘘是此人。shí nián lǚ zuò kāi huā shǎng,zhòng fèi chuī xū shì cǐ rén。

红梅

苏泂

游仙一曲梦初回,依旧江南鼎鼐才。yóu xiān yī qū mèng chū huí,yī jiù jiāng nán dǐng nài cái。
岁晚应嫌太孤寂,未妨随俗引三杯。suì wǎn yīng xián tài gū jì,wèi fáng suí sú yǐn sān bēi。

红梅

苏泂

天与清高孰我过,岁寒只合老岩阿。tiān yǔ qīng gāo shú wǒ guò,suì hán zhǐ hé lǎo yán ā。
无端自学闲桃杏,只恐情多事亦多。wú duān zì xué xián táo xìng,zhǐ kǒng qíng duō shì yì duō。

红梅

苏泂

等观非白亦非红,开落那知色自空。děng guān fēi bái yì fēi hóng,kāi luò nà zhī sè zì kōng。
落叶成阴花又子,几将心事托东风。luò yè chéng yīn huā yòu zi,jǐ jiāng xīn shì tuō dōng fēng。

红梅

苏泂

空墙碧水芳菲处,泣尽胭脂恨不销。kōng qiáng bì shuǐ fāng fēi chù,qì jǐn yān zhī hèn bù xiāo。
不遣二妃陪舜葬,故应泪沁雪枝条。bù qiǎn èr fēi péi shùn zàng,gù yīng lèi qìn xuě zhī tiáo。

绿萼梅

苏泂

弃得丹成卸羽衣,更餐日彩弄晨曦。qì dé dān chéng xiè yǔ yī,gèng cān rì cǎi nòng chén xī。
九疑魂断归无计,自倚湘筠醉几时。jiǔ yí hún duàn guī wú jì,zì yǐ xiāng yún zuì jǐ shí。

绿萼梅

苏泂

水仙分御六铢衣,云作中单翠作蕤。shuǐ xiān fēn yù liù zhū yī,yún zuò zhōng dān cuì zuò ruí。
占断芳园无两树,月明倒影浸愁漪。zhàn duàn fāng yuán wú liǎng shù,yuè míng dào yǐng jìn chóu yī。

次韵詹仲信梅花

苏泂

莫教一片复随波,月底风前许细哦。mò jiào yī piàn fù suí bō,yuè dǐ fēng qián xǔ xì ó。
花与吾人本无负,吾人自负此花多。huā yǔ wú rén běn wú fù,wú rén zì fù cǐ huā duō。

次韵邢季允梅花

苏泂

怀想西湖一树冰,有谁人似此花清。huái xiǎng xī hú yī shù bīng,yǒu shuí rén shì cǐ huā qīng。
何当共泛波微绿,更得同看月正盈。hé dāng gòng fàn bō wēi lǜ,gèng dé tóng kàn yuè zhèng yíng。

和黄观复梅句

苏泂

梅花骨相本通仙,何况苔枝缀玉鸾。méi huā gǔ xiāng běn tōng xiān,hé kuàng tái zhī zhuì yù luán。
如著官袍更潇洒,不应将作女人看。rú zhù guān páo gèng xiāo sǎ,bù yīng jiāng zuò nǚ rén kàn。