古诗词

范武子挽词

许及之

呜呼吾武子,天乎夺何速。wū hū wú wǔ zi,tiān hū duó hé sù。
潇洒锦绣肠,秀润琅玕腹。xiāo sǎ jǐn xiù cháng,xiù rùn láng gān fù。
出口论世事,好语惊拙目。chū kǒu lùn shì shì,hǎo yǔ jīng zhuō mù。
孝友式里闾,急难骇僮仆。xiào yǒu shì lǐ lǘ,jí nán hài tóng pū。
曩于建业都,共庀主人属。nǎng yú jiàn yè dōu,gòng pǐ zhǔ rén shǔ。
但不同姓氏,何翅如手足。dàn bù tóng xìng shì,hé chì rú shǒu zú。
一日不晤对,尺简频往复。yī rì bù wù duì,chǐ jiǎn pín wǎng fù。
中夜怀清姿,有梦堕修竹。zhōng yè huái qīng zī,yǒu mèng duò xiū zhú。
时予悼伉俪,感尔念鳏独。shí yǔ dào kàng lì,gǎn ěr niàn guān dú。
别去几岁华,亦闻悲壶俶。bié qù jǐ suì huá,yì wén bēi hú chù。
同病心相怜,异县情愈笃。tóng bìng xīn xiāng lián,yì xiàn qíng yù dǔ。
我欲托以妹,子不鄙其族。wǒ yù tuō yǐ mèi,zi bù bǐ qí zú。
两穷忽相值,一家有馀睦。liǎng qióng hū xiāng zhí,yī jiā yǒu yú mù。
去作建安县,振彼七闽俗。qù zuò jiàn ān xiàn,zhèn bǐ qī mǐn sú。
岂不化彊梗,元不用鞭扑。qǐ bù huà jiàng gěng,yuán bù yòng biān pū。
邑人歌载途,当路荐联牍。yì rén gē zài tú,dāng lù jiàn lián dú。
彼守何坚忍,于民能迫促。bǐ shǒu hé jiān rěn,yú mín néng pò cù。
二年甘不考,百谪宁忍辱。èr nián gān bù kǎo,bǎi zhé níng rěn rǔ。
子方困吏鞅,妹忽沦鬼录。zi fāng kùn lì yāng,mèi hū lún guǐ lù。
入户悲方缠,出门湿如束。rù hù bēi fāng chán,chū mén shī rú shù。
骏足不受羁,盐车宜折轴。jùn zú bù shòu jī,yán chē yí zhé zhóu。
讣来忽收书,痛甚不容读。fù lái hū shōu shū,tòng shén bù róng dú。
未令吾母知,可闻尔母哭。wèi lìng wú mǔ zhī,kě wén ěr mǔ kū。
人生会有终,汝死冤乎毒。rén shēng huì yǒu zhōng,rǔ sǐ yuān hū dú。
吁嗟先大夫,艰难脱荒服。xū jiē xiān dà fū,jiān nán tuō huāng fú。
衣钵自桐乡,生涯去巴蜀。yī bō zì tóng xiāng,shēng yá qù bā shǔ。
清德诚可种,石田不能粟。qīng dé chéng kě zhǒng,shí tián bù néng sù。
尔母今在堂,何以供水菽。ěr mǔ jīn zài táng,hé yǐ gōng shuǐ shū。
尔弟独当户,何以资耕筑。ěr dì dú dāng hù,hé yǐ zī gēng zhù。
三儿须教训,一女待鞠育。sān ér xū jiào xùn,yī nǚ dài jū yù。
自愧贫多累,未能分薄禄。zì kuì pín duō lèi,wèi néng fēn báo lù。
近拟乞州麾,因用致家塾。jìn nǐ qǐ zhōu huī,yīn yòng zhì jiā shú。
此愿未吾遂,有身莫渠赎。cǐ yuàn wèi wú suì,yǒu shēn mò qú shú。
所居读书岩,旁依紫逻曲。suǒ jū dú shū yán,páng yī zǐ luó qū。
忆昔曾同登,相期共结屋。yì xī céng tóng dēng,xiāng qī gòng jié wū。
今晨何为者,昨梦不可续。jīn chén hé wèi zhě,zuó mèng bù kě xù。
平生乐哉丘,终焉埋此玉。píng shēng lè zāi qiū,zhōng yān mái cǐ yù。
虽遣奠刍陈,不及墓草宿。suī qiǎn diàn chú chén,bù jí mù cǎo sù。
呜呼吾武子,临风泪盈掬。wū hū wú wǔ zi,lín fēng lèi yíng jū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

南省帘外唱和五首

许及之

句读江西独亢宗,笔裨造化蚤论功。jù dú jiāng xī dú kàng zōng,bǐ bì zào huà zǎo lùn gōng。
相逢客已传河尹,未见天教忆戴公。xiāng féng kè yǐ chuán hé yǐn,wèi jiàn tiān jiào yì dài gōng。
欻讶鞭鸾仙尚散,犹怜小草味能同。chuā yà biān luán xiān shàng sàn,yóu lián xiǎo cǎo wèi néng tóng。
明朝遣客方公事,醉墨何妨落暮鸿。míng cháo qiǎn kè fāng gōng shì,zuì mò hé fáng luò mù hóng。

南省帘外唱和五首

许及之

寒似西来不立宗,酒兵屡敌故难功。hán shì xī lái bù lì zōng,jiǔ bīng lǚ dí gù nán gōng。
诗成染笔能忙事,勘罢糊名也自公。shī chéng rǎn bǐ néng máng shì,kān bà hú míng yě zì gōng。
细雨烧灯惊节过,清尊华发与君同。xì yǔ shāo dēng jīng jié guò,qīng zūn huá fā yǔ jūn tóng。
故园花讯新来少,欲问平安无过鸿。gù yuán huā xùn xīn lái shǎo,yù wèn píng ān wú guò hóng。

南省帘外唱和五首

许及之

画史何人更姓吴,梁园重与续成图。huà shǐ hé rén gèng xìng wú,liáng yuán zhòng yǔ xù chéng tú。
晴泥正好一犁雨,归思还先六幅蒲。qíng ní zhèng hǎo yī lí yǔ,guī sī hái xiān liù fú pú。
院锁馀寒春力峭,书残午后客情孤。yuàn suǒ yú hán chūn lì qiào,shū cán wǔ hòu kè qíng gū。
新诗剩喜相料理,已觉胸中隘五湖。xīn shī shèng xǐ xiāng liào lǐ,yǐ jué xiōng zhōng ài wǔ hú。

南省帘外唱和五首

许及之

桃李枝头锁冱寒,天工一笑发嫣然。táo lǐ zhī tóu suǒ hù hán,tiān gōng yī xiào fā yān rán。
唤回雪苑阳春脚,幻出琼壶小有天。huàn huí xuě yuàn yáng chūn jiǎo,huàn chū qióng hú xiǎo yǒu tiān。
欻看南图羊角上,恍思西抹阿婆年。chuā kàn nán tú yáng jiǎo shàng,huǎng sī xī mǒ ā pó nián。
政须点勘频呵护,准拟开函近御筵。zhèng xū diǎn kān pín hē hù,zhǔn nǐ kāi hán jìn yù yán。

南省帘外唱和五首

许及之

不因呵手轴书帘,颛帝司寒盍解严。bù yīn hē shǒu zhóu shū lián,zhuān dì sī hán hé jiě yán。
已放官梅撩杜老,更堪园柳忆陶潜。yǐ fàng guān méi liāo dù lǎo,gèng kān yuán liǔ yì táo qián。
定无裁鉴追王谢,敢别妍媸摈嫫盐。dìng wú cái jiàn zhuī wáng xiè,gǎn bié yán chī bìn mó yán。
尔许空餐已知愧,底须自喜作沾沾。ěr xǔ kōng cān yǐ zhī kuì,dǐ xū zì xǐ zuò zhān zhān。

次韵留守刘观文鹿鸣之什

许及之

一时天府姓名登,三载文翁礼俗型。yī shí tiān fǔ xìng míng dēng,sān zài wén wēng lǐ sú xíng。
已著衮衣亲劝驾,更施燕席共谈经。yǐ zhù gǔn yī qīn quàn jià,gèng shī yàn xí gòng tán jīng。
杏园路逐三春暖,星汉槎通八月灵。xìng yuán lù zhú sān chūn nuǎn,xīng hàn chá tōng bā yuè líng。
圣策若询黄发老,为言轻重系朝廷。shèng cè ruò xún huáng fā lǎo,wèi yán qīng zhòng xì cháo tíng。

刘正言讲筵视职初直玉堂见案上所和高紫微阳字诗宠和二章见示因用韵答以一首深愧短拙

许及之

措世规模岂小康,八荒寿域万年觞。cuò shì guī mó qǐ xiǎo kāng,bā huāng shòu yù wàn nián shāng。
谏行膏泽苕溪水,讲劝渊源养浩堂。jiàn xíng gāo zé sháo xī shuǐ,jiǎng quàn yuān yuán yǎng hào táng。
遇合共欣鱼纵壑,阔希真见凤朝阳。yù hé gòng xīn yú zòng hè,kuò xī zhēn jiàn fèng cháo yáng。
檐花细雨金銮直,预卜为霖喜色黄。yán huā xì yǔ jīn luán zhí,yù bo wèi lín xǐ sè huáng。

次韵常之岁晚督才叔诗课

许及之

流年舍我疾于飞,受岁于予孰敢违。liú nián shě wǒ jí yú fēi,shòu suì yú yǔ shú gǎn wéi。
有愧渊明新觉是,自怜伯玉旧知非。yǒu kuì yuān míng xīn jué shì,zì lián bó yù jiù zhī fēi。
盍簪烈炬昏骑马,博簺相欢夜倒衣。hé zān liè jù hūn qí mǎ,bó sài xiāng huān yè dào yī。
岂复少年豪气事,诗坛聊为解坚围。qǐ fù shǎo nián háo qì shì,shī tán liáo wèi jiě jiān wéi。

次韵卢次夔直学投赠二首卢之父有师法方训长孙铸而次夔近绎子屈致教参孙发蒙

许及之

大难过访忆曾酬,谒入徒惭刺字留。dà nán guò fǎng yì céng chóu,yè rù tú cán cì zì liú。
惠我新诗堪照夜,喜君逸气正横秋。huì wǒ xīn shī kān zhào yè,xǐ jūn yì qì zhèng héng qiū。
时哉好去陈三策,老者那能画一筹。shí zāi hǎo qù chén sān cè,lǎo zhě nà néng huà yī chóu。
暇日太丘如共款,忘炊肯更作糜不。xiá rì tài qiū rú gòng kuǎn,wàng chuī kěn gèng zuò mí bù。

次韵卢次夔直学投赠二首卢之父有师法方训长孙铸而次夔近绎子屈致教参孙发蒙

许及之

老眼青灯字字愁,犹能宅胜复栖幽。lǎo yǎn qīng dēng zì zì chóu,yóu néng zhái shèng fù qī yōu。
要追野叟田夫辈,愿作渔乡橘里侯。yào zhuī yě sǒu tián fū bèi,yuàn zuò yú xiāng jú lǐ hóu。
蚤取科名辞举业,来陪散吏入诗流。zǎo qǔ kē míng cí jǔ yè,lái péi sàn lì rù shī liú。
小孙勤苦童蒙训,未解知名杜若洲。xiǎo sūn qín kǔ tóng méng xùn,wèi jiě zhī míng dù ruò zhōu。

约转庵

许及之

半夜月明晨起风,不眠附火鬓搔蓬。bàn yè yuè míng chén qǐ fēng,bù mián fù huǒ bìn sāo péng。
窗虚洒急疑霰集,閤暖香微知菊丛。chuāng xū sǎ jí yí xiàn jí,gé nuǎn xiāng wēi zhī jú cóng。
便拟南枝开摘索,只愁卯酒醉冬烘。biàn nǐ nán zhī kāi zhāi suǒ,zhǐ chóu mǎo jiǔ zuì dōng hōng。
行吟真爱亭前路,梅蕊已如椒子红。xíng yín zhēn ài tíng qián lù,méi ruǐ yǐ rú jiāo zi hóng。

百七丈和篇有尽道温柔别有乡谁知绛阙水茫茫之句意有属也再用韵奉酬

许及之

仙凡从昔各为乡,弱水蓬莱隔混茫。xiān fán cóng xī gè wèi xiāng,ruò shuǐ péng lái gé hùn máng。
不见麻姑呈狡狯,空教贺老号清狂。bù jiàn má gū chéng jiǎo kuài,kōng jiào hè lǎo hào qīng kuáng。
两奁心事无人共,万点花飞有底忙。liǎng lián xīn shì wú rén gòng,wàn diǎn huā fēi yǒu dǐ máng。
说与东风须作主,莫教痴白妒娇黄。shuō yǔ dōng fēng xū zuò zhǔ,mò jiào chī bái dù jiāo huáng。

百七丈和篇有尽道温柔别有乡谁知绛阙水茫茫之句意有属也再用韵奉酬

许及之

休厌黄鹂百啭声,诗翁亦是不平鸣。xiū yàn huáng lí bǎi zhuàn shēng,shī wēng yì shì bù píng míng。
中年怀抱愁离别,暇日亲朋好会并。zhōng nián huái bào chóu lí bié,xiá rì qīn péng hǎo huì bìng。
踏损落红无锦袜,吟成白雪有朱英。tà sǔn luò hóng wú jǐn wà,yín chéng bái xuě yǒu zhū yīng。
栏杆徙倚空三叹,雨后斜阳写不成。lán gān xǐ yǐ kōng sān tàn,yǔ hòu xié yáng xiě bù chéng。

百七丈寒食扁舟之盟遽寒姚黄恐成轻负辄赋二篇复以酴醾为约

许及之

闲中直指醉为乡,寒食扁舟竟渺茫。xián zhōng zhí zhǐ zuì wèi xiāng,hán shí biǎn zhōu jìng miǎo máng。
可惜海棠随雨过,犹怜粉蝶伴醒狂。kě xī hǎi táng suí yǔ guò,yóu lián fěn dié bàn xǐng kuáng。
游人静后西山好,春事深来老圃忙。yóu rén jìng hòu xī shān hǎo,chūn shì shēn lái lǎo pǔ máng。
未必烦公频折简,花时还是负姚黄。wèi bì fán gōng pín zhé jiǎn,huā shí hái shì fù yáo huáng。

百七丈寒食扁舟之盟遽寒姚黄恐成轻负辄赋二篇复以酴醾为约

许及之

连夕惊雷非恶声,池塘閤閤几蛙鸣。lián xī jīng léi fēi è shēng,chí táng gé gé jǐ wā míng。
春程尚有三之一,乐事那能四者并。chūn chéng shàng yǒu sān zhī yī,lè shì nà néng sì zhě bìng。
养得苔钱都满砌,足为花地藉残英。yǎng dé tái qián dōu mǎn qì,zú wèi huā dì jí cán yīng。
闻闲不惜冲泥过,架上酴醾玉已成。wén xián bù xī chōng ní guò,jià shàng tú mí yù yǐ chéng。