古诗词

范武子挽词

许及之

呜呼吾武子,天乎夺何速。wū hū wú wǔ zi,tiān hū duó hé sù。
潇洒锦绣肠,秀润琅玕腹。xiāo sǎ jǐn xiù cháng,xiù rùn láng gān fù。
出口论世事,好语惊拙目。chū kǒu lùn shì shì,hǎo yǔ jīng zhuō mù。
孝友式里闾,急难骇僮仆。xiào yǒu shì lǐ lǘ,jí nán hài tóng pū。
曩于建业都,共庀主人属。nǎng yú jiàn yè dōu,gòng pǐ zhǔ rén shǔ。
但不同姓氏,何翅如手足。dàn bù tóng xìng shì,hé chì rú shǒu zú。
一日不晤对,尺简频往复。yī rì bù wù duì,chǐ jiǎn pín wǎng fù。
中夜怀清姿,有梦堕修竹。zhōng yè huái qīng zī,yǒu mèng duò xiū zhú。
时予悼伉俪,感尔念鳏独。shí yǔ dào kàng lì,gǎn ěr niàn guān dú。
别去几岁华,亦闻悲壶俶。bié qù jǐ suì huá,yì wén bēi hú chù。
同病心相怜,异县情愈笃。tóng bìng xīn xiāng lián,yì xiàn qíng yù dǔ。
我欲托以妹,子不鄙其族。wǒ yù tuō yǐ mèi,zi bù bǐ qí zú。
两穷忽相值,一家有馀睦。liǎng qióng hū xiāng zhí,yī jiā yǒu yú mù。
去作建安县,振彼七闽俗。qù zuò jiàn ān xiàn,zhèn bǐ qī mǐn sú。
岂不化彊梗,元不用鞭扑。qǐ bù huà jiàng gěng,yuán bù yòng biān pū。
邑人歌载途,当路荐联牍。yì rén gē zài tú,dāng lù jiàn lián dú。
彼守何坚忍,于民能迫促。bǐ shǒu hé jiān rěn,yú mín néng pò cù。
二年甘不考,百谪宁忍辱。èr nián gān bù kǎo,bǎi zhé níng rěn rǔ。
子方困吏鞅,妹忽沦鬼录。zi fāng kùn lì yāng,mèi hū lún guǐ lù。
入户悲方缠,出门湿如束。rù hù bēi fāng chán,chū mén shī rú shù。
骏足不受羁,盐车宜折轴。jùn zú bù shòu jī,yán chē yí zhé zhóu。
讣来忽收书,痛甚不容读。fù lái hū shōu shū,tòng shén bù róng dú。
未令吾母知,可闻尔母哭。wèi lìng wú mǔ zhī,kě wén ěr mǔ kū。
人生会有终,汝死冤乎毒。rén shēng huì yǒu zhōng,rǔ sǐ yuān hū dú。
吁嗟先大夫,艰难脱荒服。xū jiē xiān dà fū,jiān nán tuō huāng fú。
衣钵自桐乡,生涯去巴蜀。yī bō zì tóng xiāng,shēng yá qù bā shǔ。
清德诚可种,石田不能粟。qīng dé chéng kě zhǒng,shí tián bù néng sù。
尔母今在堂,何以供水菽。ěr mǔ jīn zài táng,hé yǐ gōng shuǐ shū。
尔弟独当户,何以资耕筑。ěr dì dú dāng hù,hé yǐ zī gēng zhù。
三儿须教训,一女待鞠育。sān ér xū jiào xùn,yī nǚ dài jū yù。
自愧贫多累,未能分薄禄。zì kuì pín duō lèi,wèi néng fēn báo lù。
近拟乞州麾,因用致家塾。jìn nǐ qǐ zhōu huī,yīn yòng zhì jiā shú。
此愿未吾遂,有身莫渠赎。cǐ yuàn wèi wú suì,yǒu shēn mò qú shú。
所居读书岩,旁依紫逻曲。suǒ jū dú shū yán,páng yī zǐ luó qū。
忆昔曾同登,相期共结屋。yì xī céng tóng dēng,xiāng qī gòng jié wū。
今晨何为者,昨梦不可续。jīn chén hé wèi zhě,zuó mèng bù kě xù。
平生乐哉丘,终焉埋此玉。píng shēng lè zāi qiū,zhōng yān mái cǐ yù。
虽遣奠刍陈,不及墓草宿。suī qiǎn diàn chú chén,bù jí mù cǎo sù。
呜呼吾武子,临风泪盈掬。wū hū wú wǔ zi,lín fēng lèi yíng jū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

酬沈仲归

许及之

田家渴雨望云峰,掣电驱雷起蛰龙。tián jiā kě yǔ wàng yún fēng,chè diàn qū léi qǐ zhé lóng。
喜极三农俱合爪,争扶百拜各抛筇。xǐ jí sān nóng jù hé zhǎo,zhēng fú bǎi bài gè pāo qióng。
先生不用愁经笥,老子惟须办饮钟。xiān shēng bù yòng chóu jīng sì,lǎo zi wéi xū bàn yǐn zhōng。
换韵题诗应有句,何人起舞为予容。huàn yùn tí shī yīng yǒu jù,hé rén qǐ wǔ wèi yǔ róng。

次韵酬梅南寿旧曾和予梅花词

许及之

衣钵欧梅无别峰,天悭发处妙屠龙。yī bō ōu méi wú bié fēng,tiān qiān fā chù miào tú lóng。
琼瑶有句传商鼎,金石留声在蜀筇。qióng yáo yǒu jù chuán shāng dǐng,jīn shí liú shēng zài shǔ qióng。
三叹少曾赓俚曲,五音全得列编钟。sān tàn shǎo céng gēng lǐ qū,wǔ yīn quán dé liè biān zhōng。
末章压倒君馀事,不道承家有愧容。mò zhāng yā dào jūn yú shì,bù dào chéng jiā yǒu kuì róng。

自和

许及之

净尽繁红但碧峰,药栏犹有绿盘龙。jìng jǐn fán hóng dàn bì fēng,yào lán yóu yǒu lǜ pán lóng。
风光何限供吟笔,霜鬓尽添宜老筇。fēng guāng hé xiàn gōng yín bǐ,shuāng bìn jǐn tiān yí lǎo qióng。
岂必愁来方酌酒,底须句到始撞钟。qǐ bì chóu lái fāng zhuó jiǔ,dǐ xū jù dào shǐ zhuàng zhōng。
闲中作乐真吾事,多谢天工久见容。xián zhōng zuò lè zhēn wú shì,duō xiè tiān gōng jiǔ jiàn róng。

用韵酬常之才叔

许及之

西山爽气挟莲峰,碍眼何尝恕箨龙。xī shān shuǎng qì xié lián fēng,ài yǎn hé cháng shù tuò lóng。
近种猫头未成竹,拟求人面替扶筇。jìn zhǒng māo tóu wèi chéng zhú,nǐ qiú rén miàn tì fú qióng。
春归意绪愁千斛,病起情悰酒一钟。chūn guī yì xù chóu qiān hú,bìng qǐ qíng cóng jiǔ yī zhōng。
莫话朝鸡萌妄想,形骸老丑若为容。mò huà cháo jī méng wàng xiǎng,xíng hái lǎo chǒu ruò wèi róng。

酬翁常之次韵

许及之

云间声价仰高峰,今向诗中识士龙。yún jiān shēng jià yǎng gāo fēng,jīn xiàng shī zhōng shí shì lóng。
传诵废餐惟阁笔,行吟须杖转思筇。chuán sòng fèi cān wéi gé bǐ,xíng yín xū zhàng zhuǎn sī qióng。
晚欣乡里才华盛,故是江山秀气钟。wǎn xīn xiāng lǐ cái huá shèng,gù shì jiāng shān xiù qì zhōng。
竹院过从烦答似,坐来起敬有羞容。zhú yuàn guò cóng fán dá shì,zuò lái qǐ jìng yǒu xiū róng。

再酬梅南寿

许及之

看云注日爱奇峰,撼壁鱼梭欲化龙。kàn yún zhù rì ài qí fēng,hàn bì yú suō yù huà lóng。
凤沼催诗欣在手,骊珠夺目急扶筇。fèng zhǎo cuī shī xīn zài shǒu,lí zhū duó mù jí fú qióng。
老惭尚窃祠庭禄,闲觉惊闻夜漏钟。lǎo cán shàng qiè cí tíng lù,xián jué jīng wén yè lòu zhōng。
报答一春无好语,更怜同社曲优容。bào dá yī chūn wú hǎo yǔ,gèng lián tóng shè qū yōu róng。

用韵酬常之

许及之

老惭匿影爱岚峰,已愧家声昔二龙。lǎo cán nì yǐng ài lán fēng,yǐ kuì jiā shēng xī èr lóng。
凿井得泉思种橘,寻河知路记因筇。záo jǐng dé quán sī zhǒng jú,xún hé zhī lù jì yīn qióng。
加餐漫说囊中法,应俗多违饭后钟。jiā cān màn shuō náng zhōng fǎ,yīng sú duō wéi fàn hòu zhōng。
同社朋来欣已诺,何时倒屣却从容。tóng shè péng lái xīn yǐ nuò,hé shí dào xǐ què cóng róng。

叠用韵酬常之

许及之

迢迢起顿两三峰,石窟门边有断龙。tiáo tiáo qǐ dùn liǎng sān fēng,shí kū mén biān yǒu duàn lóng。
致爽君能豪拄笏,策疲我愧老支筇。zhì shuǎng jūn néng háo zhǔ hù,cè pí wǒ kuì lǎo zhī qióng。
论诗句句谐唐律,举酒时时敌汉钟。lùn shī jù jù xié táng lǜ,jǔ jiǔ shí shí dí hàn zhōng。
谢客分留馀物色,可能无意更形容。xiè kè fēn liú yú wù sè,kě néng wú yì gèng xíng róng。

用韵酬侯居甫

许及之

玉树风前映玉峰,吾家安得此乘龙。yù shù fēng qián yìng yù fēng,wú jiā ān dé cǐ chéng lóng。
书林未照青藜杖,甥馆肯陪高节筇。shū lín wèi zhào qīng lí zhàng,shēng guǎn kěn péi gāo jié qióng。
归棹喜闻明月载,哦诗想带夕阳钟。guī zhào xǐ wén míng yuè zài,ó shī xiǎng dài xī yáng zhōng。
从今社里添光宠,咳唾珠玑有仲容。cóng jīn shè lǐ tiān guāng chǒng,ké tuò zhū jī yǒu zhòng róng。

再用韵酬居甫

许及之

凌云健笔耸云峰,夺得标归信是龙。líng yún jiàn bǐ sǒng yún fēng,duó dé biāo guī xìn shì lóng。
官似梅仙非素隐,山经谢屣伴栖筇。guān shì méi xiān fēi sù yǐn,shān jīng xiè xǐ bàn qī qióng。
柳边待起明光草,花外要闻长乐钟。liǔ biān dài qǐ míng guāng cǎo,huā wài yào wén zhǎng lè zhōng。
暂肯闻闲入诗社,来篇三复叹南容。zàn kěn wén xián rù shī shè,lái piān sān fù tàn nán róng。

酬郑千之

许及之

契托尊公千佛名,思瞻生气属丹青。qì tuō zūn gōng qiān fú míng,sī zhān shēng qì shǔ dān qīng。
爱君克肖充眉宇,将母通家过里亭。ài jūn kè xiào chōng méi yǔ,jiāng mǔ tōng jiā guò lǐ tíng。
难韵更能陪我和,苦吟想见彻邻听。nán yùn gèng néng péi wǒ hé,kǔ yín xiǎng jiàn chè lín tīng。
勉传衣钵穷年计,入学元非一仲丁。miǎn chuán yī bō qióng nián jì,rù xué yuán fēi yī zhòng dīng。

自和

许及之

扰扰人生漫百营,思量蒲柳岂长青。rǎo rǎo rén shēng màn bǎi yíng,sī liàng pú liǔ qǐ zhǎng qīng。
四时代谢真邮传,百岁光阴寄客亭。sì shí dài xiè zhēn yóu chuán,bǎi suì guāng yīn jì kè tíng。
眼底浮华非我有,静中真乐要人听。yǎn dǐ fú huá fēi wǒ yǒu,jìng zhōng zhēn lè yào rén tīng。
故吾不惜全还我,二十三前是白丁。gù wú bù xī quán hái wǒ,èr shí sān qián shì bái dīng。

和居甫仍喜其得雄

许及之

归巢倦翼底须营,家近容成取次青。guī cháo juàn yì dǐ xū yíng,jiā jìn róng chéng qǔ cì qīng。
笑我崎岖山上路,羡君潇洒竹间亭。xiào wǒ qí qū shān shàng lù,xiàn jūn xiāo sǎ zhú jiān tíng。
弄璋已觉门阑喜,引玉尤惊里巷听。nòng zhāng yǐ jué mén lán xǐ,yǐn yù yóu jīng lǐ xiàng tīng。
得子且欣容易养,庚壬乙丙况藏丁。dé zi qiě xīn róng yì yǎng,gēng rén yǐ bǐng kuàng cáng dīng。

德久寄南游诗卷内和丁字韵凡九因次韵寄酬

许及之

三径虽荒可更营,归来因得课樵青。sān jìng suī huāng kě gèng yíng,guī lái yīn dé kè qiáo qīng。
岩栖宁著高低屐,世路怕过长短亭。yán qī níng zhù gāo dī jī,shì lù pà guò zhǎng duǎn tíng。
厚禄故人新枉句,高山流水旧知听。hòu lù gù rén xīn wǎng jù,gāo shān liú shuǐ jiù zhī tīng。
案头展卷勤收拾,却恐天官敕六丁。àn tóu zhǎn juǎn qín shōu shí,què kǒng tiān guān chì liù dīng。

酬常之

许及之

连朝晴霁有何营,静对修篁照眼青。lián cháo qíng jì yǒu hé yíng,jìng duì xiū huáng zhào yǎn qīng。
旌节花迎门外客,发扬荷傍水边亭。jīng jié huā yíng mén wài kè,fā yáng hé bàng shuǐ biān tíng。
双呼鸠语元无据,一个蝉声已可听。shuāng hū jiū yǔ yuán wú jù,yī gè chán shēng yǐ kě tīng。
鹊鹊飞来还送喜,吉丁新句遣家丁。què què fēi lái hái sòng xǐ,jí dīng xīn jù qiǎn jiā dīng。