古诗词

邵廷评供职未阅月乞为淮南检法官以归赋长句见志次韵为饯

许及之

圣朝亦知贱士丑,尚许追随牛马走。shèng cháo yì zhī jiàn shì chǒu,shàng xǔ zhuī suí niú mǎ zǒu。
圄空幸免殚拙心,材散那能呈好手。yǔ kōng xìng miǎn dān zhuō xīn,cái sàn nà néng chéng hǎo shǒu。
万里来归尘扑面,一梦惊回柳生肘。wàn lǐ lái guī chén pū miàn,yī mèng jīng huí liǔ shēng zhǒu。
同僚末至得斯人,眼底轮囷曾有否。tóng liáo mò zhì dé sī rén,yǎn dǐ lún qūn céng yǒu fǒu。
青云直上气如虹,要津立登槎犯斗。qīng yún zhí shàng qì rú hóng,yào jīn lì dēng chá fàn dòu。
惠文安得事仁尧,吏酷自应嗤小苟。huì wén ān dé shì rén yáo,lì kù zì yīng chī xiǎo gǒu。
相从几何突未黔,掉头归去依岩薮。xiāng cóng jǐ hé tū wèi qián,diào tóu guī qù yī yán sǒu。
拄笏聊看罨画山,岸巾且饮淮南酒。zhǔ hù liáo kàn yǎn huà shān,àn jīn qiě yǐn huái nán jiǔ。
夫君自是皎洁姿,不用沧浪濯缨垢。fū jūn zì shì jiǎo jié zī,bù yòng cāng làng zhuó yīng gòu。
正恐功名自逼人,更向王畿重结绶。zhèng kǒng gōng míng zì bī rén,gèng xiàng wáng jī zhòng jié shòu。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

芝泉

许及之

人但千筒汲,谁知一线通。rén dàn qiān tǒng jí,shuí zhī yī xiàn tōng。
泉今人惜重,走卒与儿童。quán jīn rén xī zhòng,zǒu zú yǔ ér tóng。

薝卜涧

许及之

结实黄金包,开花寒水玉。jié shí huáng jīn bāo,kāi huā hán shuǐ yù。
香色俱可怜,采涧勿盈掬。xiāng sè jù kě lián,cǎi jiàn wù yíng jū。

濠上

许及之

观鱼要水清,爱鱼嫌芰剌。guān yú yào shuǐ qīng,ài yú xián jì lá。
能了濠上乐,处世何必避。néng le háo shàng lè,chù shì hé bì bì。

鱼台

许及之

忍口嫌去乙,蓄池怜所丁。rěn kǒu xián qù yǐ,xù chí lián suǒ dīng。
故应濠上乐,不羡此湖醒。gù yīng háo shàng lè,bù xiàn cǐ hú xǐng。

盘矶

许及之

新月当沈钩,香芹抵垂饵。xīn yuè dāng shěn gōu,xiāng qín dǐ chuí ěr。
矶上坐移时,水清鱼自戏。jī shàng zuò yí shí,shuǐ qīng yú zì xì。

鸂鶒濑

许及之

打鸭惊鸳起,忘鸥得鶒驯。dǎ yā jīng yuān qǐ,wàng ōu dé chì xùn。
世间能去我,物外总输人。shì jiān néng qù wǒ,wù wài zǒng shū rén。

芡曲

许及之

湖边谁摘芡,轻度藕花风。hú biān shuí zhāi qiàn,qīng dù ǒu huā fēng。
贪得鸿头去,惊他雁序空。tān dé hóng tóu qù,jīng tā yàn xù kōng。

菱湾

许及之

根随波共蔓,花更水相亲。gēn suí bō gòng màn,huā gèng shuǐ xiāng qīn。
鱼跃翻成出,微光解照人。yú yuè fān chéng chū,wēi guāng jiě zhào rén。

柳桥

许及之

眉展愁难画,腰纤怯系书。méi zhǎn chóu nán huà,yāo xiān qiè xì shū。
过时低拂袖,谁遣飒轻裾。guò shí dī fú xiù,shuí qiǎn sà qīng jū。

兑桥步洪韵

许及之

桥上所经过,秋成正乐郊。qiáo shàng suǒ jīng guò,qiū chéng zhèng lè jiāo。
儿童惊衮绣,丞相只衡茅。ér tóng jīng gǔn xiù,chéng xiāng zhǐ héng máo。

墨沼

许及之

积功墨成池,增价蒲为扇。jī gōng mò chéng chí,zēng jià pú wèi shàn。
不作新样脚,一洗憔悴面。bù zuò xīn yàng jiǎo,yī xǐ qiáo cuì miàn。

龟巢

许及之

藏六自为巢,巢莲岁久交。cáng liù zì wèi cháo,cháo lián suì jiǔ jiāo。
支床犹耐辱,曳尾敢辞嘲。zhī chuáng yóu nài rǔ,yè wěi gǎn cí cháo。

梦窟

许及之

枕上蘧蘧梦,胸中拍拍春。zhěn shàng qú qú mèng,xiōng zhōng pāi pāi chūn。
从它身化蝶,谁复蝶为身。cóng tā shēn huà dié,shuí fù dié wèi shēn。

题柴桑园孤松

许及之

耻封秦爵五,逃辱若逃暑。chǐ fēng qín jué wǔ,táo rǔ ruò táo shǔ。
孤立柴桑园,出群谁敢伍。gū lì chái sāng yuán,chū qún shuí gǎn wǔ。

咏槐

许及之

槐绿复槐绿,时来人自忙。huái lǜ fù huái lǜ,shí lái rén zì máng。
处阴聊避影,岁月去堂堂。chù yīn liáo bì yǐng,suì yuè qù táng táng。