古诗词

邵廷评供职未阅月乞为淮南检法官以归赋长句见志次韵为饯

许及之

圣朝亦知贱士丑,尚许追随牛马走。shèng cháo yì zhī jiàn shì chǒu,shàng xǔ zhuī suí niú mǎ zǒu。
圄空幸免殚拙心,材散那能呈好手。yǔ kōng xìng miǎn dān zhuō xīn,cái sàn nà néng chéng hǎo shǒu。
万里来归尘扑面,一梦惊回柳生肘。wàn lǐ lái guī chén pū miàn,yī mèng jīng huí liǔ shēng zhǒu。
同僚末至得斯人,眼底轮囷曾有否。tóng liáo mò zhì dé sī rén,yǎn dǐ lún qūn céng yǒu fǒu。
青云直上气如虹,要津立登槎犯斗。qīng yún zhí shàng qì rú hóng,yào jīn lì dēng chá fàn dòu。
惠文安得事仁尧,吏酷自应嗤小苟。huì wén ān dé shì rén yáo,lì kù zì yīng chī xiǎo gǒu。
相从几何突未黔,掉头归去依岩薮。xiāng cóng jǐ hé tū wèi qián,diào tóu guī qù yī yán sǒu。
拄笏聊看罨画山,岸巾且饮淮南酒。zhǔ hù liáo kàn yǎn huà shān,àn jīn qiě yǐn huái nán jiǔ。
夫君自是皎洁姿,不用沧浪濯缨垢。fū jūn zì shì jiǎo jié zī,bù yòng cāng làng zhuó yīng gòu。
正恐功名自逼人,更向王畿重结绶。zhèng kǒng gōng míng zì bī rén,gèng xiàng wáng jī zhòng jié shòu。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

竹屋

许及之

爱苔无爱竹,戒勿长儿孙。ài tái wú ài zhú,jiè wù zhǎng ér sūn。
竹屋偏宜雪,何妨种满园。zhú wū piān yí xuě,hé fáng zhǒng mǎn yuán。

人面竹

许及之

共识此君面,谁知面目真。gòng shí cǐ jūn miàn,shuí zhī miàn mù zhēn。
清风犹立懦,奇节仰先民。qīng fēng yóu lì nuò,qí jié yǎng xiān mín。

猫头竹

许及之

迸穴穿篱出,狸奴知几头。bèng xué chuān lí chū,lí nú zhī jǐ tóu。
真能参玉版,足可当珍羞。zhēn néng cān yù bǎn,zú kě dāng zhēn xiū。

慈竹

许及之

母子惟慈孝,心胸无棘荆。mǔ zi wéi cí xiào,xīn xiōng wú jí jīng。
斑衣供稚子,深觉负平生。bān yī gōng zhì zi,shēn jué fù píng shēng。

木竹

许及之

品殊名亦殊,此君随藻鉴。pǐn shū míng yì shū,cǐ jūn suí zǎo jiàn。
盘洲有木竹,收拾无一欠。pán zhōu yǒu mù zhú,shōu shí wú yī qiàn。

斑竹

许及之

自得湘江种,禽栖不敢弹。zì dé xiāng jiāng zhǒng,qín qī bù gǎn dàn。
怕摇枝上露,犹是泪琅玕。pà yáo zhī shàng lù,yóu shì lèi láng gān。

方竹

许及之

峭节虚容物,清标直中绳。qiào jié xū róng wù,qīng biāo zhí zhōng shéng。
杖有削圆厄,提携先模棱。zhàng yǒu xuē yuán è,tí xié xiān mó léng。

石竹

许及之

干无筇九节,叶类柳三眠。gàn wú qióng jiǔ jié,yè lèi liǔ sān mián。
介若此君操,不因霜雪蔫。jiè ruò cǐ jūn cāo,bù yīn shuāng xuě niān。

题笋

许及之

阿戎胜此君,解颐须折角。ā róng shèng cǐ jūn,jiě yí xū zhé jiǎo。
玉版得细参,渭川成浪谑。yù bǎn dé xì cān,wèi chuān chéng làng xuè。

割棕

许及之

赤身犹干固,秃节尚毛垂。chì shēn yóu gàn gù,tū jié shàng máo chuí。
木也乃如此,人焉胡可窥。mù yě nǎi rú cǐ,rén yān hú kě kuī。

绿苔

许及之

土衣圆绿孕,屐齿孔方留。tǔ yī yuán lǜ yùn,jī chǐ kǒng fāng liú。
莫扫钱留地,应嫌薏苡秋。mò sǎo qián liú dì,yīng xián yì yǐ qiū。

芦花

许及之

见鹢恬徐退,看鸢喜讵飞。jiàn yì tián xú tuì,kàn yuān xǐ jù fēi。
飞芦欲何适,绕绿打红围。fēi lú yù hé shì,rào lǜ dǎ hóng wéi。

食蕨

许及之

掇芽无掘根,掘根芽必空。duō yá wú jué gēn,jué gēn yá bì kōng。
乌糯亦彊名,安得隳农功。wū nuò yì jiàng míng,ān dé huī nóng gōng。

仙茅

许及之

旌阳仙去后,服饵有仙茅。jīng yáng xiān qù hòu,fú ěr yǒu xiān máo。
绝笑拖肠鼠,餐馀不系庖。jué xiào tuō cháng shǔ,cān yú bù xì páo。

黄精

许及之

白发终烦扫,黄精莫认花。bái fā zhōng fán sǎo,huáng jīng mò rèn huā。
叶疑新竹箭,根类老姜芽。yè yí xīn zhú jiàn,gēn lèi lǎo jiāng yá。