古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

许及之

银箸有生香,叶排元紫房。yín zhù yǒu shēng xiāng,yè pái yuán zǐ fáng。
更名歌九畹,课效万金方。gèng míng gē jiǔ wǎn,kè xiào wàn jīn fāng。

对花果子

许及之

野华复结实,同在一枝上。yě huá fù jié shí,tóng zài yī zhī shàng。
了知色即空,聊作因果相。le zhī sè jí kōng,liáo zuò yīn guǒ xiāng。

朝天李

许及之

耻为钻核种,肯向道旁生。chǐ wèi zuān hé zhǒng,kěn xiàng dào páng shēng。
中立不阿倚,惟存恋阙名。zhōng lì bù ā yǐ,wéi cún liàn quē míng。

破核李

许及之

采实傍春山,成蹊邻露井。cǎi shí bàng chūn shān,chéng qī lín lù jǐng。
和峤难责钱,计核破莫整。hé jiào nán zé qián,jì hé pò mò zhěng。

嘉庆子

许及之

名好实亦好,毡车自北来。míng hǎo shí yì hǎo,zhān chē zì běi lái。
流传今转盛,见者莫惊猜。liú chuán jīn zhuǎn shèng,jiàn zhě mò jīng cāi。

樱桃

许及之

苦笋恰相逢,匀圆得许红。kǔ sǔn qià xiāng féng,yún yuán dé xǔ hóng。
荐新存古意,驱鸟念园公。jiàn xīn cún gǔ yì,qū niǎo niàn yuán gōng。

葡萄

许及之

架竹引龙须,时攀颔下珠。jià zhú yǐn lóng xū,shí pān hàn xià zhū。
欲求西域种,北使昔同符。yù qiú xī yù zhǒng,běi shǐ xī tóng fú。

绣橘

许及之

颂橘固多品,其贤知若干。sòng jú gù duō pǐn,qí xián zhī ruò gàn。
后皇偏着意,尔许绣团团。hòu huáng piān zhe yì,ěr xǔ xiù tuán tuán。

金橘

许及之

金橘大为贵,舂陵价倍增。jīn jú dà wèi guì,chōng líng jià bèi zēng。
盘洲移得种,风味圣全能。pán zhōu yí dé zhǒng,fēng wèi shèng quán néng。

罗柑

许及之

织文充革见,雾霭入怀香。zhī wén chōng gé jiàn,wù ǎi rù huái xiāng。
亦唤罗敷种,曾闻湘水乡。yì huàn luó fū zhǒng,céng wén xiāng shuǐ xiāng。

雪梨

许及之

似雪味能珍,肌肤雪后身。shì xuě wèi néng zhēn,jī fū xuě hòu shēn。
花香还胜雪,未信雪如人。huā xiāng hái shèng xuě,wèi xìn xuě rú rén。

鹅梨

许及之

大谷固绝品,鹅梨亦遗味。dà gǔ gù jué pǐn,é lí yì yí wèi。
名园见似人,神皋花溅泪。míng yuán jiàn shì rén,shén gāo huā jiàn lèi。

绿萼梅

许及之

魂清萼绿华,望绝江南使。hún qīng è lǜ huá,wàng jué jiāng nán shǐ。
天寒倚竹时,风标略相似。tiān hán yǐ zhú shí,fēng biāo lüè xiāng shì。

红梅

许及之

梅格依然在,诗家莫认桃。méi gé yī rán zài,shī jiā mò rèn táo。
纵烦金井水,终近楚人骚。zòng fán jīn jǐng shuǐ,zhōng jìn chǔ rén sāo。

黄香梅

许及之

多叶似太繁,浅装还越样。duō yè shì tài fán,qiǎn zhuāng hái yuè yàng。
格韵细题评,远出红梅上。gé yùn xì tí píng,yuǎn chū hóng méi shàng。