古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

长春花

许及之

平分为四序,长得作春看。píng fēn wèi sì xù,zhǎng dé zuò chūn kàn。
三友诚高品,兹花一岁寒。sān yǒu chéng gāo pǐn,zī huā yī suì hán。

百结

许及之

丁香从百结,恨只满东风。dīng xiāng cóng bǎi jié,hèn zhǐ mǎn dōng fēng。
未必愁能解,虚传酒有功。wèi bì chóu néng jiě,xū chuán jiǔ yǒu gōng。

豆蔻花

许及之

二月拆芳苞,凡心比并交。èr yuè chāi fāng bāo,fán xīn bǐ bìng jiāo。
丁香多意绪,和月堕林梢。dīng xiāng duō yì xù,hé yuè duò lín shāo。

昆仑桃

许及之

蟠桃微具体,一岁一番开。pán táo wēi jù tǐ,yī suì yī fān kāi。
唤作昆仑种,疑从金母来。huàn zuò kūn lún zhǒng,yí cóng jīn mǔ lái。

矮桃

许及之

花叶自低昂,攀折人不舍。huā yè zì dī áng,pān zhé rén bù shě。
偷实定短人,朔辩愧黄马。tōu shí dìng duǎn rén,shuò biàn kuì huáng mǎ。

垂丝海棠

许及之

游丝扬晴空,垂杨曳平地。yóu sī yáng qíng kōng,chuí yáng yè píng dì。
中有海洲仙,学舞金钿坠。zhōng yǒu hǎi zhōu xiān,xué wǔ jīn diàn zhuì。

绣带

许及之

天巧宁容觑,春工岂待描。tiān qiǎo níng róng qù,chūn gōng qǐ dài miáo。
绣将花作带,舞衬柳垂腰。xiù jiāng huā zuò dài,wǔ chèn liǔ chuí yāo。

剪春罗

许及之

天亦费机巧,红葩剪似匀。tiān yì fèi jī qiǎo,hóng pā jiǎn shì yún。
丁宁弄刀女,故故莫争新。dīng níng nòng dāo nǚ,gù gù mò zhēng xīn。

黄蔷薇

许及之

佳色光浮额,微香露着衣。jiā sè guāng fú é,wēi xiāng lù zhe yī。
枝条还更好,花品世间稀。zhī tiáo hái gèng hǎo,huā pǐn shì jiān xī。

杜鹃花

许及之

鸟啼从溅血,花发亦同心。niǎo tí cóng jiàn xuè,huā fā yì tóng xīn。
三月春光老,映山花照林。sān yuè chūn guāng lǎo,yìng shān huā zhào lín。

水栀

许及之

占香名梵苑,住托净心根。zhàn xiāng míng fàn yuàn,zhù tuō jìng xīn gēn。
家住鱼千里,断桥流水村。jiā zhù yú qiān lǐ,duàn qiáo liú shuǐ cūn。

牡丹

许及之

众卉从争媚,花开始是春。zhòng huì cóng zhēng mèi,huā kāi shǐ shì chūn。
一年春富贵,造物太于人。yī nián chūn fù guì,zào wù tài yú rén。

芍药

许及之

春与花垂尽,惟馀九一分。chūn yǔ huā chuí jǐn,wéi yú jiǔ yī fēn。
留春有红药,只此自超群。liú chūn yǒu hóng yào,zhǐ cǐ zì chāo qún。

玉蝴蝶花

许及之

玉蝶正开时,绿稠红渐稀。yù dié zhèng kāi shí,lǜ chóu hóng jiàn xī。
移将永嘉种,梦逐漆园飞。yí jiāng yǒng jiā zhǒng,mèng zhú qī yuán fēi。

玉绣毬花

许及之

平泉珍簇蝶,道是永嘉花。píng quán zhēn cù dié,dào shì yǒng jiā huā。
玉绣名吾里,瑶琨不浪夸。yù xiù míng wú lǐ,yáo kūn bù làng kuā。