古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

天竺精庐晻霭中,篮舆初歇袖初通。tiān zhú jīng lú àn ǎi zhōng,lán yú chū xiē xiù chū tōng。
回时管胜来时节,屋角微微转相风。huí shí guǎn shèng lái shí jié,wū jiǎo wēi wēi zhuǎn xiāng fēng。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

不比寻常梦阿连,山中真个著行缠。bù bǐ xún cháng mèng ā lián,shān zhōng zhēn gè zhù xíng chán。
野花已放名花未,回施风光与少年。yě huā yǐ fàng míng huā wèi,huí shī fēng guāng yǔ shǎo nián。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

山花压溜水通池,时有幽禽自在飞。shān huā yā liū shuǐ tōng chí,shí yǒu yōu qín zì zài fēi。
日脚忽随云脚露,钟声恰与梵声齐。rì jiǎo hū suí yún jiǎo lù,zhōng shēng qià yǔ fàn shēng qí。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

溪流来自宝峰头,流到栏边不复流。xī liú lái zì bǎo fēng tóu,liú dào lán biān bù fù liú。
拔闸放泉聊戏剧,怒湍平后一齐休。bá zhá fàng quán liáo xì jù,nù tuān píng hòu yī qí xiū。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

老僧雪顶接霜髭,并日楞严手自题。lǎo sēng xuě dǐng jiē shuāng zī,bìng rì léng yán shǒu zì tí。
见得眉间多喜色,定应行处有新诗。jiàn dé méi jiān duō xǐ sè,dìng yīng xíng chù yǒu xīn shī。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

布地黄金间碧疏,归依大士摄心初。bù dì huáng jīn jiān bì shū,guī yī dà shì shè xīn chū。
功名骨相元何有,身口业中除得无。gōng míng gǔ xiāng yuán hé yǒu,shēn kǒu yè zhōng chú dé wú。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

晴岚幂幂水潺潺,归步花光夹道间。qíng lán mì mì shuǐ chán chán,guī bù huā guāng jiā dào jiān。
中竺已游游下竺,冷泉亭畔更登山。zhōng zhú yǐ yóu yóu xià zhú,lěng quán tíng pàn gèng dēng shān。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

红满园亭绿满郊,愁风愁雨岂天教。hóng mǎn yuán tíng lǜ mǎn jiāo,chóu fēng chóu yǔ qǐ tiān jiào。
留将画舫临湖侧,认取青帘出杏梢。liú jiāng huà fǎng lín hú cè,rèn qǔ qīng lián chū xìng shāo。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

不枉皇都九十春,春春行乐有谁贫。bù wǎng huáng dōu jiǔ shí chūn,chūn chūn xíng lè yǒu shuí pín。
休论旧雨兼新雨,何限今人念昔人。xiū lùn jiù yǔ jiān xīn yǔ,hé xiàn jīn rén niàn xī rén。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

诗句才成雨又催,酬时只倚十分杯。shī jù cái chéng yǔ yòu cuī,chóu shí zhǐ yǐ shí fēn bēi。
诚斋笔下诗何数,不祇晴来雨更来。chéng zhāi bǐ xià shī hé shù,bù qí qíng lái yǔ gèng lái。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

明时与物总为春,乐处陶陶即是真。míng shí yǔ wù zǒng wèi chūn,lè chù táo táo jí shì zhēn。
胜赏不妨闲信马,名园莫问属何人。shèng shǎng bù fáng xián xìn mǎ,míng yuán mò wèn shǔ hé rén。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

玉勒金鞍问宝装,少年有意竞春忙。yù lēi jīn ān wèn bǎo zhuāng,shǎo nián yǒu yì jìng chūn máng。
不妨系日宽门禁,安得长绳尔许长。bù fáng xì rì kuān mén jìn,ān dé zhǎng shéng ěr xǔ zhǎng。

车行诗

许及之

稳如江海迎潮上,险似虚空逐电行。wěn rú jiāng hǎi yíng cháo shàng,xiǎn shì xū kōng zhú diàn xíng。
纵使中原平似掌,我车只作不平鸣。zòng shǐ zhōng yuán píng shì zhǎng,wǒ chē zhǐ zuò bù píng míng。

陈留道中

许及之

雍丘纡路到陈留,积雨弥漫涨畎畴。yōng qiū yū lù dào chén liú,jī yǔ mí màn zhǎng quǎn chóu。
道左流民形似鬼,能无百里为分忧。dào zuǒ liú mín xíng shì guǐ,néng wú bǎi lǐ wèi fēn yōu。

灵壁道傍石

许及之

花石纲成国蠹盈,贼臣卖国果连城。huā shí gāng chéng guó dù yíng,zéi chén mài guó guǒ lián chéng。
陵迁谷变犹横道,反作傍人座右铭。líng qiān gǔ biàn yóu héng dào,fǎn zuò bàng rén zuò yòu míng。