古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

过赵州石桥

许及之

桥梁显刻认中朝,仙迹遗风不可招。qiáo liáng xiǎn kè rèn zhōng cháo,xiān jì yí fēng bù kě zhāo。
唤作沃州人不识,今朝只过赵州桥。huàn zuò wò zhōu rén bù shí,jīn cháo zhǐ guò zhào zhōu qiáo。

夺玉石桥

许及之

辇却民财积上京,民贫政自不关情。niǎn què mín cái jī shàng jīng,mín pín zhèng zì bù guān qíng。
琼台要筑犹馀事,何况桥成夺玉名。qióng tái yào zhù yóu yú shì,hé kuàng qiáo chéng duó yù míng。

漳河

许及之

出郭安阳漾碧波,黄流汩汩泛漳河。chū guō ān yáng yàng bì bō,huáng liú gǔ gǔ fàn zhāng hé。
河滨饮水令人瘿,岸石其如腹疾何。hé bīn yǐn shuǐ lìng rén yǐng,àn shí qí rú fù jí hé。

琉璃河

许及之

黄河九曲固难穷,六里琉璃未长雄。huáng hé jiǔ qū gù nán qióng,liù lǐ liú lí wèi zhǎng xióng。
眼底坳堂君勿诧,使华来自水晶宫。yǎn dǐ ào táng jūn wù chà,shǐ huá lái zì shuǐ jīng gōng。

护龙河

许及之

门题善利遏朝宗,一水何从更护龙。mén tí shàn lì è cháo zōng,yī shuǐ hé cóng gèng hù lóng。
菱角鸡头教偪仄,可堪游女折芙蓉。líng jiǎo jī tóu jiào bī zè,kě kān yóu nǚ zhé fú róng。

魏河

许及之

过却黄河有魏河,燕山直下有通波。guò què huáng hé yǒu wèi hé,yàn shān zhí xià yǒu tōng bō。
不须图写山川势,它日因粮省橐驼。bù xū tú xiě shān chuān shì,tā rì yīn liáng shěng tuó tuó。

易河

许及之

车辚辚逐马萧萧,易水无声泻泬寥。chē lín lín zhú mǎ xiāo xiāo,yì shuǐ wú shēng xiè jué liáo。
只听琴声已萧瑟,更行霜月更闻箫。zhǐ tīng qín shēng yǐ xiāo sè,gèng xíng shuāng yuè gèng wén xiāo。

白沟河

许及之

艺祖怀柔不耀兵,白沟如带作长城。yì zǔ huái róu bù yào bīng,bái gōu rú dài zuò zhǎng chéng。
太平自是难忘战,休恨中间太太平。tài píng zì shì nán wàng zhàn,xiū hèn zhōng jiān tài tài píng。

滹沱河

许及之

逋诛狂寇釜中鱼,未免真人驾六飞。bū zhū kuáng kòu fǔ zhōng yú,wèi miǎn zhēn rén jià liù fēi。
千古石人虽暧昧,一时河伯太机微。qiān gǔ shí rén suī ài mèi,yī shí hé bó tài jī wēi。

归途观芦沟新桥

许及之

长虹如玉跨长川,下马摩挲得细看。zhǎng hóng rú yù kuà zhǎng chuān,xià mǎ mó sā dé xì kàn。
他日燕郊如旧识,芦沟桥下古桑干。tā rì yàn jiāo rú jiù shí,lú gōu qiáo xià gǔ sāng gàn。

归途感河南父老语

许及之

河南民力已无堪,泣诉王人语再三。hé nán mín lì yǐ wú kān,qì sù wáng rén yǔ zài sān。
勤苦遗黎姑少忍,北人何止弃河南。qín kǔ yí lí gū shǎo rěn,běi rén hé zhǐ qì hé nán。

有感

许及之

宋卫绵延接赵燕,古来争战可胜论。sòng wèi mián yán jiē zhào yàn,gǔ lái zhēng zhàn kě shèng lùn。
细思醉把乾坤掷,蛮触区区匪大言。xì sī zuì bǎ qián kūn zhì,mán chù qū qū fěi dà yán。

文王庙

许及之

圣贤多难古来同,易数身更羑里中。shèng xián duō nán gǔ lái tóng,yì shù shēn gèng yǒu lǐ zhōng。
甲子既周屯既复,不应天数竟终穷。jiǎ zi jì zhōu tún jì fù,bù yīng tiān shù jìng zhōng qióng。

光武庙

许及之

真人祠殿柏乡边,下马焚香我谒虔。zhēn rén cí diàn bǎi xiāng biān,xià mǎ fén xiāng wǒ yè qián。
思汉民心今戴宋,密祈兴运早中天。sī hàn mín xīn jīn dài sòng,mì qí xīng yùn zǎo zhōng tiān。

题萧相国庙

许及之

古庙凄凉古镇边,酂阳户口更凄然。gǔ miào qī liáng gǔ zhèn biān,cuó yáng hù kǒu gèng qī rán。
封侯当日如今日,越使萧公剩买田。fēng hóu dāng rì rú jīn rì,yuè shǐ xiāo gōng shèng mǎi tián。