古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

信笔戒子种花木

许及之

水仙绣菊麝香萱,久种成畦长养便。shuǐ xiān xiù jú shè xiāng xuān,jiǔ zhǒng chéng qí zhǎng yǎng biàn。
分向北堂三益近,绕墙秋色要争妍。fēn xiàng běi táng sān yì jìn,rào qiáng qiū sè yào zhēng yán。

信笔戒子种花木

许及之

种树还如种善根,自须积累付儿孙。zhǒng shù hái rú zhǒng shàn gēn,zì xū jī lèi fù ér sūn。
从人觅得能多少,争得成阴便满园。cóng rén mì dé néng duō shǎo,zhēng dé chéng yīn biàn mǎn yuán。

信笔戒子种花木

许及之

莫将桃杏等闲看,栽接名窠有几般。mò jiāng táo xìng děng xián kàn,zāi jiē míng kē yǒu jǐ bān。
为是开花仍结实,花供赏玩果供餐。wèi shì kāi huā réng jié shí,huā gōng shǎng wán guǒ gōng cān。

信笔戒子种花木

许及之

飞霞园地固无多,我爱他时号茧窝。fēi xiá yuán dì gù wú duō,wǒ ài tā shí hào jiǎn wō。
若缭城跟疏织竹,锦屏环列绣成窠。ruò liáo chéng gēn shū zhī zhú,jǐn píng huán liè xiù chéng kē。

信笔戒子种花木

许及之

金沙安敢齿酴醾,白白红红间却宜。jīn shā ān gǎn chǐ tú mí,bái bái hóng hóng jiān què yí。
但是篱边多种取,他年步障要相随。dàn shì lí biān duō zhǒng qǔ,tā nián bù zhàng yào xiāng suí。

梅花十首

许及之

每忆山居气味长,梅花时节只清狂。měi yì shān jū qì wèi zhǎng,méi huā shí jié zhǐ qīng kuáng。
若教玉鉴堂前看,认得花光是玉光。ruò jiào yù jiàn táng qián kàn,rèn dé huā guāng shì yù guāng。

梅花十首

许及之

诗到西湖更不疑,西湖以外可无诗。shī dào xī hú gèng bù yí,xī hú yǐ wài kě wú shī。
孤山水月无边思,只在清香不在枝。gū shān shuǐ yuè wú biān sī,zhǐ zài qīng xiāng bù zài zhī。

梅花十首

许及之

一顷园池半种梅,更将窠石傍梅栽。yī qǐng yuán chí bàn zhǒng méi,gèng jiāng kē shí bàng méi zāi。
爱风爱月随宜看,合是诗家带得来。ài fēng ài yuè suí yí kàn,hé shì shī jiā dài dé lái。

梅花十首

许及之

隔水寻幽妙莫传,一年胜处是春前。gé shuǐ xún yōu miào mò chuán,yī nián shèng chù shì chūn qián。
纵饶烂熳春吹却,犹得残香伴鹤眠。zòng ráo làn màn chūn chuī què,yóu dé cán xiāng bàn hè mián。

梅花十首

许及之

玉川梦事不纷纭,一树相思正忆君。yù chuān mèng shì bù fēn yún,yī shù xiāng sī zhèng yì jūn。
君若移舟来问讯,莫教惊动一溪云。jūn ruò yí zhōu lái wèn xùn,mò jiào jīng dòng yī xī yún。

梅花十首

许及之

为爱林林次第开,却须雪压与霜催。wèi ài lín lín cì dì kāi,què xū xuě yā yǔ shuāng cuī。
岁寒偃蹇非无意,破冷冲寒来几回。suì hán yǎn jiǎn fēi wú yì,pò lěng chōng hán lái jǐ huí。

梅花十首

许及之

去岁来时恰犯寒,枝头未放雪漫漫。qù suì lái shí qià fàn hán,zhī tóu wèi fàng xuě màn màn。
一年鞭影红尘里,犹得西湖立马看。yī nián biān yǐng hóng chén lǐ,yóu dé xī hú lì mǎ kàn。

梅花十首

许及之

湖上归鸦落照昏,一声渔唱与招魂。hú shàng guī yā luò zhào hūn,yī shēng yú chàng yǔ zhāo hún。
纫兰餐菊生平事,沙冷月寒何处村。rèn lán cān jú shēng píng shì,shā lěng yuè hán hé chù cūn。

梅花十首

许及之

醉馀看字眼麻茶,佳句拈来似隔纱。zuì yú kàn zì yǎn má chá,jiā jù niān lái shì gé shā。
读去读来元有味,南湖从此说梅花。dú qù dú lái yuán yǒu wèi,nán hú cóng cǐ shuō méi huā。

梅花十首

许及之

老去哦诗懒解工,笔端随分有春风。lǎo qù ó shī lǎn jiě gōng,bǐ duān suí fēn yǒu chūn fēng。
傍人若问梅花句,尽在西湖风雪中。bàng rén ruò wèn méi huā jù,jǐn zài xī hú fēng xuě zhōng。