古诗词

登伟观因诵老杜道林岳麓诗用其韵

许及之

立秋三日天气殊,凉风渺渺舒郁纡。lì qiū sān rì tiān qì shū,liáng fēng miǎo miǎo shū yù yū。
少日第拄西山笏,暇时惟泛会昌湖。shǎo rì dì zhǔ xī shān hù,xiá shí wéi fàn huì chāng hú。
投老身登华盖顶,度堂面直莲峰炉。tóu lǎo shēn dēng huá gài dǐng,dù táng miàn zhí lián fēng lú。
长江回抱若裹玉,明月荡漾如怀珠。zhǎng jiāng huí bào ruò guǒ yù,míng yuè dàng yàng rú huái zhū。
楠溪大源小源出,樟浦早潮晚潮俱。nán xī dà yuán xiǎo yuán chū,zhāng pǔ zǎo cháo wǎn cháo jù。
凌空笔架呈挂彩,出海金轮看浴乌。líng kōng bǐ jià chéng guà cǎi,chū hǎi jīn lún kàn yù wū。
中川蚌胎非妩媚,港口螺浮疑虚无。zhōng chuān bàng tāi fēi wǔ mèi,gǎng kǒu luó fú yí xū wú。
何以得此江山伟,若有相者神明扶。hé yǐ dé cǐ jiāng shān wěi,ruò yǒu xiāng zhě shén míng fú。
了知无一可云补,其敢有二当何诛。le zhī wú yī kě yún bǔ,qí gǎn yǒu èr dāng hé zhū。
故人相逢笑颠错,生涯不解先膏腴。gù rén xiāng féng xiào diān cuò,shēng yá bù jiě xiān gāo yú。
且同野叟共尔汝,免以前衔相唤呼。qiě tóng yě sǒu gòng ěr rǔ,miǎn yǐ qián xián xiāng huàn hū。
看山未觉迷老眼,报国终愧全微躯。kàn shān wèi jué mí lǎo yǎn,bào guó zhōng kuì quán wēi qū。
斫竹特为三益径,把钓倦作扁舟图。zhuó zhú tè wèi sān yì jìng,bǎ diào juàn zuò biǎn zhōu tú。
乃知绝境真妙绝,强名孤屿何尝孤。nǎi zhī jué jìng zhēn miào jué,qiáng míng gū yǔ hé cháng gū。
凭栏聊欲须款款,飞帆正尔来于于。píng lán liáo yù xū kuǎn kuǎn,fēi fān zhèng ěr lái yú yú。
明朝此兴定不浅,但恐劳苦肩舆夫。míng cháo cǐ xīng dìng bù qiǎn,dàn kǒng láo kǔ jiān yú fū。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

山房

许及之

山城久矣鞠榛埃,三径新成手自开。shān chéng jiǔ yǐ jū zhēn āi,sān jìng xīn chéng shǒu zì kāi。
何用诛茅卜邻并,好风良月便应来。hé yòng zhū máo bo lín bìng,hǎo fēng liáng yuè biàn yīng lái。

山房

许及之

去尽陈言扫尽埃,诗清心与眼俱开。qù jǐn chén yán sǎo jǐn āi,shī qīng xīn yǔ yǎn jù kāi。
由来野服关吾事,暇日能同竹院来。yóu lái yě fú guān wú shì,xiá rì néng tóng zhú yuàn lái。

山房

许及之

径扫苍苔磴拂埃,山房今日为君开。jìng sǎo cāng tái dèng fú āi,shān fáng jīn rì wèi jūn kāi。
丁宁杜宇莫催去,正要青山歌朅来。dīng níng dù yǔ mò cuī qù,zhèng yào qīng shān gē qiè lái。

山房

许及之

风扫飞花雨濯埃,锦葵将发麝萱开。fēng sǎo fēi huā yǔ zhuó āi,jǐn kuí jiāng fā shè xuān kāi。
思量造物恩何厚,看取南薰入抱来。sī liàng zào wù ēn hé hòu,kàn qǔ nán xūn rù bào lái。

西山爽气

许及之

负墙结槛太粗疏,真得西山爽气无。fù qiáng jié kǎn tài cū shū,zhēn dé xī shān shuǎng qì wú。
他日棠阴无可纪,负暄曾此镊髭须。tā rì táng yīn wú kě jì,fù xuān céng cǐ niè zī xū。

金果园

许及之

暂抛汴岸入斜坰,金果园中信马行。zàn pāo biàn àn rù xié jiōng,jīn guǒ yuán zhōng xìn mǎ xíng。
满目桑麻俱沃壤,可怜持节看春耕。mǎn mù sāng má jù wò rǎng,kě lián chí jié kàn chūn gēng。

柳溪

许及之

通衢暖辔出邢台,突有池台号柳溪。tōng qú nuǎn pèi chū xíng tái,tū yǒu chí tái hào liǔ xī。
自过淮来无此趣,千年华屋但鸡栖。zì guò huái lái wú cǐ qù,qiān nián huá wū dàn jī qī。

望平山堂

许及之

霏微晚雨湿疏钟,仿佛浮图出半空。fēi wēi wǎn yǔ shī shū zhōng,fǎng fú fú tú chū bàn kōng。
回首江南山色远,平山却在有无中。huí shǒu jiāng nán shān sè yuǎn,píng shān què zài yǒu wú zhōng。

蜀山堂

许及之

已把堂名占蜀山,爱山犹叠石孱颜。yǐ bǎ táng míng zhàn shǔ shān,ài shān yóu dié shí càn yán。
世间何事非儿戏,了得儿痴趁得闲。shì jiān hé shì fēi ér xì,le dé ér chī chèn dé xián。

蜀山亭

许及之

千里肥川掌似平,崔嵬只有蜀山青。qiān lǐ féi chuān zhǎng shì píng,cuī wéi zhǐ yǒu shǔ shān qīng。
兹亭巧与山相对,不惜名堂更揭亭。zī tíng qiǎo yǔ shān xiāng duì,bù xī míng táng gèng jiē tíng。

题忠孝亭

许及之

白石陂头斩逆苏,士行却是晋夷吾。bái shí bēi tóu zhǎn nì sū,shì xíng què shì jìn yí wú。
功成不掩窥窬志,忠孝何如卞大夫。gōng chéng bù yǎn kuī yú zhì,zhōng xiào hé rú biàn dà fū。

浮槎亭

许及之

浮图立处认槎峰,曾记浮槎是醉翁。fú tú lì chù rèn chá fēng,céng jì fú chá shì zuì wēng。
亦似平山堂上看,阴晴山色有无中。yì shì píng shān táng shàng kàn,yīn qíng shān sè yǒu wú zhōng。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

陋巷当年一窭人,箪瓢乐处有经纶。lòu xiàng dāng nián yī jù rén,dān piáo lè chù yǒu jīng lún。
居然更起为邦问,岂是先生亦厌贫。jū rán gèng qǐ wèi bāng wèn,qǐ shì xiān shēng yì yàn pín。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

只教求食傍人门,彭泽何妨作令君。zhǐ jiào qiú shí bàng rén mén,péng zé hé fáng zuò lìng jūn。
乡里小儿真解事,归来草木亦欣欣。xiāng lǐ xiǎo ér zhēn jiě shì,guī lái cǎo mù yì xīn xīn。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

肠日九回谙世路,肱今三折悟良医。cháng rì jiǔ huí ān shì lù,gōng jīn sān zhé wù liáng yī。
戎郎何自知贫好,却是归来远客知。róng láng hé zì zhī pín hǎo,què shì guī lái yuǎn kè zhī。