古诗词

王宣甫求崇斋扁榜仍索诗转庵之作先成即次韵为寄

许及之

圣门教人亦多术,由也升堂未入室。shèng mén jiào rén yì duō shù,yóu yě shēng táng wèi rù shì。
颜虽在寝犹仰高,火就水流随燥湿。yán suī zài qǐn yóu yǎng gāo,huǒ jiù shuǐ liú suí zào shī。
但见终日不违愚,岂知庶几介如石。dàn jiàn zhōng rì bù wéi yú,qǐ zhī shù jǐ jiè rú shí。
陶溪昨以崇名斋,欲予隶古诗记实。táo xī zuó yǐ chóng míng zhāi,yù yǔ lì gǔ shī jì shí。
今晨忽见转庵作,名与诗高同起日。jīn chén hū jiàn zhuǎn ān zuò,míng yǔ shī gāo tóng qǐ rì。
崇斋少学用心苦,晚乃一扫科举习。chóng zhāi shǎo xué yòng xīn kǔ,wǎn nǎi yī sǎo kē jǔ xí。
霜降自然知水落,道损都忘为学益。shuāng jiàng zì rán zhī shuǐ luò,dào sǔn dōu wàng wèi xué yì。
一从崇卑悟师说,心已沈酣全体易。yī cóng chóng bēi wù shī shuō,xīn yǐ shěn hān quán tǐ yì。
书扁外和转庵诗,不待形容有润色。shū biǎn wài hé zhuǎn ān shī,bù dài xíng róng yǒu rùn sè。
忆昨尊公期类予,似我颛愚有何获。yì zuó zūn gōng qī lèi yǔ,shì wǒ zhuān yú yǒu hé huò。
老惭才衰惟钝迟,感君肯赴同襟期。lǎo cán cái shuāi wéi dùn chí,gǎn jūn kěn fù tóng jīn qī。
闭关却扫门植榆,不妨倡和来埙篪。bì guān què sǎo mén zhí yú,bù fáng chàng hé lái xūn chí。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

真珠花

许及之

花发鲛人泣,春归赤子还。huā fā jiāo rén qì,chūn guī chì zi hái。
三珠原有树,疑是海中山。sān zhū yuán yǒu shù,yí shì hǎi zhōng shān。

佛桑花

许及之

乍作槿花看,荣枯漫自繁。zhà zuò jǐn huā kàn,róng kū màn zì fán。
谓桑来佛土,何补一丝寒。wèi sāng lái fú tǔ,hé bǔ yī sī hán。

茉莉菊

许及之

皎皎凌三夏,阇城第二花。jiǎo jiǎo líng sān xià,dū chéng dì èr huā。
秋魂凭楚些,黄额访仙家。qiū hún píng chǔ xiē,huáng é fǎng xiān jiā。

斗日红

许及之

暮色晓还开,残红委地堆。mù sè xiǎo hái kāi,cán hóng wěi dì duī。
道如西蜀锦,何似北山莱。dào rú xī shǔ jǐn,hé shì běi shān lái。

金凤花

许及之

叶不类尧荚,花疑来舜楹。yè bù lèi yáo jiá,huā yí lái shùn yíng。
风枝吹彩羽,如杂九韶鸣。fēng zhī chuī cǎi yǔ,rú zá jiǔ sháo míng。

文冠花

许及之

厌绿不厌红,夺朱非恶紫。yàn lǜ bù yàn hóng,duó zhū fēi è zǐ。
了知色即空,色空奚慕蚁。le zhī sè jí kōng,sè kōng xī mù yǐ。

鸡冠

许及之

晦雨难渝操,朝阳易染殷。huì yǔ nán yú cāo,cháo yáng yì rǎn yīn。
来从纪渻宅,不斗但峨冠。lái cóng jì shěng zhái,bù dòu dàn é guān。

山茶

许及之

老枝丛梗叶,殷色吐肥花。lǎo zhī cóng gěng yè,yīn sè tǔ féi huā。
却见凌寒意,无人为赏嗟。què jiàn líng hán yì,wú rén wèi shǎng jiē。

水仙

许及之

璧琮行洛佩,雨约过阳台。bì cóng xíng luò pèi,yǔ yuē guò yáng tái。
正使枝难好,风标故似梅。zhèng shǐ zhī nán hǎo,fēng biāo gù shì méi。

蜡梅

许及之

司花工剪蜡,墨客巧抽脾。sī huā gōng jiǎn là,mò kè qiǎo chōu pí。
酝藉无梅操,生香认得知。yùn jí wú méi cāo,shēng xiāng rèn dé zhī。

显庵许转觅红蕉未至绝句奉简

许及之

境中曾见画,雪里故依然。jìng zhōng céng jiàn huà,xuě lǐ gù yī rán。
展尽衷惟赤,须输九万笺。zhǎn jǐn zhōng wéi chì,xū shū jiǔ wàn jiān。

后庭花

许及之

叶如花傍砌,往事逐浮华。yè rú huā bàng qì,wǎng shì zhú fú huá。
旧曲惟传恨,人间复见花。jiù qū wéi chuán hèn,rén jiān fù jiàn huā。

逸骥

许及之

一秣志千里,我欲乘腾骧。yī mò zhì qiān lǐ,wǒ yù chéng téng xiāng。
圉人不在侧,勇气聊颉颃。yǔ rén bù zài cè,yǒng qì liáo jié háng。

骅骝

许及之

骅骝绝代无,晚去犹见画。huá liú jué dài wú,wǎn qù yóu jiàn huà。
萧然千里姿,耸立亦闲暇。xiāo rán qiān lǐ zī,sǒng lì yì xián xiá。

驯鹿

许及之

长见幽苹食,谁分野草眠。zhǎng jiàn yōu píng shí,shuí fēn yě cǎo mián。
随行能缓步,相对可忘年。suí xíng néng huǎn bù,xiāng duì kě wàng nián。