古诗词

王宣甫求崇斋扁榜仍索诗转庵之作先成即次韵为寄

许及之

圣门教人亦多术,由也升堂未入室。shèng mén jiào rén yì duō shù,yóu yě shēng táng wèi rù shì。
颜虽在寝犹仰高,火就水流随燥湿。yán suī zài qǐn yóu yǎng gāo,huǒ jiù shuǐ liú suí zào shī。
但见终日不违愚,岂知庶几介如石。dàn jiàn zhōng rì bù wéi yú,qǐ zhī shù jǐ jiè rú shí。
陶溪昨以崇名斋,欲予隶古诗记实。táo xī zuó yǐ chóng míng zhāi,yù yǔ lì gǔ shī jì shí。
今晨忽见转庵作,名与诗高同起日。jīn chén hū jiàn zhuǎn ān zuò,míng yǔ shī gāo tóng qǐ rì。
崇斋少学用心苦,晚乃一扫科举习。chóng zhāi shǎo xué yòng xīn kǔ,wǎn nǎi yī sǎo kē jǔ xí。
霜降自然知水落,道损都忘为学益。shuāng jiàng zì rán zhī shuǐ luò,dào sǔn dōu wàng wèi xué yì。
一从崇卑悟师说,心已沈酣全体易。yī cóng chóng bēi wù shī shuō,xīn yǐ shěn hān quán tǐ yì。
书扁外和转庵诗,不待形容有润色。shū biǎn wài hé zhuǎn ān shī,bù dài xíng róng yǒu rùn sè。
忆昨尊公期类予,似我颛愚有何获。yì zuó zūn gōng qī lèi yǔ,shì wǒ zhuān yú yǒu hé huò。
老惭才衰惟钝迟,感君肯赴同襟期。lǎo cán cái shuāi wéi dùn chí,gǎn jūn kěn fù tóng jīn qī。
闭关却扫门植榆,不妨倡和来埙篪。bì guān què sǎo mén zhí yú,bù fáng chàng hé lái xūn chí。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

过马当山

许及之

彭郎矶头晚更凉,扁舟瞥过鲚鱼香。péng láng jī tóu wǎn gèng liáng,biǎn zhōu piē guò jì yú xiāng。
买鱼斫鲙初传酒,顷刻风帆过马当。mǎi yú zhuó kuài chū chuán jiǔ,qǐng kè fēng fān guò mǎ dāng。

登第一山

许及之

登临休作楚囚悲,遮莫人心知汉思。dēng lín xiū zuò chǔ qiú bēi,zhē mò rén xīn zhī hàn sī。
畴昔百闻今一见,勉旃报国在男儿。chóu xī bǎi wén jīn yī jiàn,miǎn zhān bào guó zài nán ér。

登第一山

许及之

几因护客数登临,怅望神州久陆沉。jǐ yīn hù kè shù dēng lín,chàng wàng shén zhōu jiǔ lù chén。
今日登临身是客,经行应切此时心。jīn rì dēng lín shēn shì kè,jīng xíng yīng qiè cǐ shí xīn。

净社山中即事二首

许及之

拾得闲身傍佛庐,吟边不解著工夫。shí dé xián shēn bàng fú lú,yín biān bù jiě zhù gōng fū。
晚来好处无人领,净社山中闻鹧鸪。wǎn lái hǎo chù wú rén lǐng,jìng shè shān zhōng wén zhè gū。

净社山中即事二首

许及之

家童裹饭就僧家,饭了僧来共点茶。jiā tóng guǒ fàn jiù sēng jiā,fàn le sēng lái gòng diǎn chá。
听雨轩中无一事,蔷薇却有旋开花。tīng yǔ xuān zhōng wú yī shì,qiáng wēi què yǒu xuán kāi huā。

游三茅忽得佳处留赠乡黄冠师

许及之

三茅观里仙为宅,七宝山头玉作堆。sān máo guān lǐ xiān wèi zhái,qī bǎo shān tóu yù zuò duī。
不尽经行奇特处,只教留作等闲来。bù jǐn jīng xíng qí tè chù,zhǐ jiào liú zuò děng xián lái。

为山

许及之

叠石为山底用高,经丘蓦岭欲平桥。dié shí wèi shān dǐ yòng gāo,jīng qiū mò lǐng yù píng qiáo。
青林屈曲崎岖过,疑有碧花无数桃。qīng lín qū qū qí qū guò,yí yǒu bì huā wú shù táo。

次韵薛奉常清凉山灵潭寒瀑二绝句

许及之

清凉山中冷难宅,中有灵渊人莫测。qīng liáng shān zhōng lěng nán zhái,zhōng yǒu líng yuān rén mò cè。
划开神秘奉常君,万丈寒泉贮穹壁。huà kāi shén mì fèng cháng jūn,wàn zhàng hán quán zhù qióng bì。

次韵薛奉常清凉山灵潭寒瀑二绝句

许及之

田家要雨随即雨,岂识潜珍在中止。tián jiā yào yǔ suí jí yǔ,qǐ shí qián zhēn zài zhōng zhǐ。
霏微不绝自成霖,万古禾头不生耳。fēi wēi bù jué zì chéng lín,wàn gǔ hé tóu bù shēng ěr。

再和奉常灵潭寒瀑韵甚有同游之意

许及之

奉常如僧逃火宅,天与渊泉谁识测。fèng cháng rú sēng táo huǒ zhái,tiān yǔ yuān quán shuí shí cè。
我今亦是闲散人,何日跻攀临峭壁。wǒ jīn yì shì xián sàn rén,hé rì jī pān lín qiào bì。

再和奉常灵潭寒瀑韵甚有同游之意

许及之

对床盍听风雨情,同胞兄弟亦何止。duì chuáng hé tīng fēng yǔ qíng,tóng bāo xiōng dì yì hé zhǐ。
试于如梦境中听,雨声水声风过耳。shì yú rú mèng jìng zhōng tīng,yǔ shēng shuǐ shēng fēng guò ěr。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

诗翁作意与春期,寒食翁来春合知。shī wēng zuò yì yǔ chūn qī,hán shí wēng lái chūn hé zhī。
不是春工浑忘却,好题诗是雨游时。bù shì chūn gōng hún wàng què,hǎo tí shī shì yǔ yóu shí。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

晴即飞尘雨即泥,乍教泥滑得行迟。qíng jí fēi chén yǔ jí ní,zhà jiào ní huá dé xíng chí。
贪看花处篮舆舞,静得句时流水知。tān kàn huā chù lán yú wǔ,jìng dé jù shí liú shuǐ zhī。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

可是前身住寺僧,未经行处恰如曾。kě shì qián shēn zhù sì sēng,wèi jīng xíng chù qià rú céng。
松杉夹径当前导,莫惜纶巾冒雨行。sōng shān jiā jìng dāng qián dǎo,mò xī lún jīn mào yǔ xíng。

次韵诚斋寒食日雨中游上天竺

许及之

惊人诗句任人嫌,诗得春来思转添。jīng rén shī jù rèn rén xián,shī dé chūn lái sī zhuǎn tiān。
莫道诗翁太奇崛,思如春溜泻层檐。mò dào shī wēng tài qí jué,sī rú chūn liū xiè céng yán。