古诗词

王宣甫求崇斋扁榜仍索诗转庵之作先成即次韵为寄

许及之

圣门教人亦多术,由也升堂未入室。shèng mén jiào rén yì duō shù,yóu yě shēng táng wèi rù shì。
颜虽在寝犹仰高,火就水流随燥湿。yán suī zài qǐn yóu yǎng gāo,huǒ jiù shuǐ liú suí zào shī。
但见终日不违愚,岂知庶几介如石。dàn jiàn zhōng rì bù wéi yú,qǐ zhī shù jǐ jiè rú shí。
陶溪昨以崇名斋,欲予隶古诗记实。táo xī zuó yǐ chóng míng zhāi,yù yǔ lì gǔ shī jì shí。
今晨忽见转庵作,名与诗高同起日。jīn chén hū jiàn zhuǎn ān zuò,míng yǔ shī gāo tóng qǐ rì。
崇斋少学用心苦,晚乃一扫科举习。chóng zhāi shǎo xué yòng xīn kǔ,wǎn nǎi yī sǎo kē jǔ xí。
霜降自然知水落,道损都忘为学益。shuāng jiàng zì rán zhī shuǐ luò,dào sǔn dōu wàng wèi xué yì。
一从崇卑悟师说,心已沈酣全体易。yī cóng chóng bēi wù shī shuō,xīn yǐ shěn hān quán tǐ yì。
书扁外和转庵诗,不待形容有润色。shū biǎn wài hé zhuǎn ān shī,bù dài xíng róng yǒu rùn sè。
忆昨尊公期类予,似我颛愚有何获。yì zuó zūn gōng qī lèi yǔ,shì wǒ zhuān yú yǒu hé huò。
老惭才衰惟钝迟,感君肯赴同襟期。lǎo cán cái shuāi wéi dùn chí,gǎn jūn kěn fù tóng jīn qī。
闭关却扫门植榆,不妨倡和来埙篪。bì guān què sǎo mén zhí yú,bù fáng chàng hé lái xūn chí。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

过赵州石桥

许及之

桥梁显刻认中朝,仙迹遗风不可招。qiáo liáng xiǎn kè rèn zhōng cháo,xiān jì yí fēng bù kě zhāo。
唤作沃州人不识,今朝只过赵州桥。huàn zuò wò zhōu rén bù shí,jīn cháo zhǐ guò zhào zhōu qiáo。

夺玉石桥

许及之

辇却民财积上京,民贫政自不关情。niǎn què mín cái jī shàng jīng,mín pín zhèng zì bù guān qíng。
琼台要筑犹馀事,何况桥成夺玉名。qióng tái yào zhù yóu yú shì,hé kuàng qiáo chéng duó yù míng。

漳河

许及之

出郭安阳漾碧波,黄流汩汩泛漳河。chū guō ān yáng yàng bì bō,huáng liú gǔ gǔ fàn zhāng hé。
河滨饮水令人瘿,岸石其如腹疾何。hé bīn yǐn shuǐ lìng rén yǐng,àn shí qí rú fù jí hé。

琉璃河

许及之

黄河九曲固难穷,六里琉璃未长雄。huáng hé jiǔ qū gù nán qióng,liù lǐ liú lí wèi zhǎng xióng。
眼底坳堂君勿诧,使华来自水晶宫。yǎn dǐ ào táng jūn wù chà,shǐ huá lái zì shuǐ jīng gōng。

护龙河

许及之

门题善利遏朝宗,一水何从更护龙。mén tí shàn lì è cháo zōng,yī shuǐ hé cóng gèng hù lóng。
菱角鸡头教偪仄,可堪游女折芙蓉。líng jiǎo jī tóu jiào bī zè,kě kān yóu nǚ zhé fú róng。

魏河

许及之

过却黄河有魏河,燕山直下有通波。guò què huáng hé yǒu wèi hé,yàn shān zhí xià yǒu tōng bō。
不须图写山川势,它日因粮省橐驼。bù xū tú xiě shān chuān shì,tā rì yīn liáng shěng tuó tuó。

易河

许及之

车辚辚逐马萧萧,易水无声泻泬寥。chē lín lín zhú mǎ xiāo xiāo,yì shuǐ wú shēng xiè jué liáo。
只听琴声已萧瑟,更行霜月更闻箫。zhǐ tīng qín shēng yǐ xiāo sè,gèng xíng shuāng yuè gèng wén xiāo。

白沟河

许及之

艺祖怀柔不耀兵,白沟如带作长城。yì zǔ huái róu bù yào bīng,bái gōu rú dài zuò zhǎng chéng。
太平自是难忘战,休恨中间太太平。tài píng zì shì nán wàng zhàn,xiū hèn zhōng jiān tài tài píng。

滹沱河

许及之

逋诛狂寇釜中鱼,未免真人驾六飞。bū zhū kuáng kòu fǔ zhōng yú,wèi miǎn zhēn rén jià liù fēi。
千古石人虽暧昧,一时河伯太机微。qiān gǔ shí rén suī ài mèi,yī shí hé bó tài jī wēi。

归途观芦沟新桥

许及之

长虹如玉跨长川,下马摩挲得细看。zhǎng hóng rú yù kuà zhǎng chuān,xià mǎ mó sā dé xì kàn。
他日燕郊如旧识,芦沟桥下古桑干。tā rì yàn jiāo rú jiù shí,lú gōu qiáo xià gǔ sāng gàn。

归途感河南父老语

许及之

河南民力已无堪,泣诉王人语再三。hé nán mín lì yǐ wú kān,qì sù wáng rén yǔ zài sān。
勤苦遗黎姑少忍,北人何止弃河南。qín kǔ yí lí gū shǎo rěn,běi rén hé zhǐ qì hé nán。

有感

许及之

宋卫绵延接赵燕,古来争战可胜论。sòng wèi mián yán jiē zhào yàn,gǔ lái zhēng zhàn kě shèng lùn。
细思醉把乾坤掷,蛮触区区匪大言。xì sī zuì bǎ qián kūn zhì,mán chù qū qū fěi dà yán。

文王庙

许及之

圣贤多难古来同,易数身更羑里中。shèng xián duō nán gǔ lái tóng,yì shù shēn gèng yǒu lǐ zhōng。
甲子既周屯既复,不应天数竟终穷。jiǎ zi jì zhōu tún jì fù,bù yīng tiān shù jìng zhōng qióng。

光武庙

许及之

真人祠殿柏乡边,下马焚香我谒虔。zhēn rén cí diàn bǎi xiāng biān,xià mǎ fén xiāng wǒ yè qián。
思汉民心今戴宋,密祈兴运早中天。sī hàn mín xīn jīn dài sòng,mì qí xīng yùn zǎo zhōng tiān。

题萧相国庙

许及之

古庙凄凉古镇边,酂阳户口更凄然。gǔ miào qī liáng gǔ zhèn biān,cuó yáng hù kǒu gèng qī rán。
封侯当日如今日,越使萧公剩买田。fēng hóu dāng rì rú jīn rì,yuè shǐ xiāo gōng shèng mǎi tián。