古诗词

再用韵谢德久见和

许及之

人为物灵钧受命,物本于人无诟病。rén wèi wù líng jūn shòu mìng,wù běn yú rén wú gòu bìng。
圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn,shī yǒng chóng yú míng wù xìng。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn,yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn。
此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ,wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。wū láng zì wū mò yú mò,rú shī chù fā bù zhī hēi。
锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。suǒ guǎn jì chē mò zhě liú,shū qì qǐ jiē néng zuò zéi。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。mǔ lì fēn fáng qiǎo pí shēn,zhì há yí zhǒng chén jiē xīn。
?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。jūn yùn yù zì chēng zhǔ,pín shì cǎi yuè wèi jīng shén。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。xī shī yǒu shé huà qián wén,lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún。
螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi,luó zú qīng chū wèi zuò xīn。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。xiǎn chēng hān há ké wèi yòu,xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ。
自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng,níng luò tí xié sǐ yú jiǔ。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。zi chǎn xiào rén cóng sì mán,liú shuǐ zhǎng zhě gōng nán lùn。
寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。jì shēng hǎi shàng diào áo kè,áo dòng kǒng shāng dà dì gēn。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé,yì bù zài yú gōu zì zhí。
潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。cháo lái hū jiàn jià shān lái,gè jiě tūn zhōu rén bù shí。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。yǒu kè wén zhī wèi hài rán,rén yú gèng shàn jiāng shuí lián。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

芝泉

许及之

人但千筒汲,谁知一线通。rén dàn qiān tǒng jí,shuí zhī yī xiàn tōng。
泉今人惜重,走卒与儿童。quán jīn rén xī zhòng,zǒu zú yǔ ér tóng。

薝卜涧

许及之

结实黄金包,开花寒水玉。jié shí huáng jīn bāo,kāi huā hán shuǐ yù。
香色俱可怜,采涧勿盈掬。xiāng sè jù kě lián,cǎi jiàn wù yíng jū。

濠上

许及之

观鱼要水清,爱鱼嫌芰剌。guān yú yào shuǐ qīng,ài yú xián jì lá。
能了濠上乐,处世何必避。néng le háo shàng lè,chù shì hé bì bì。

鱼台

许及之

忍口嫌去乙,蓄池怜所丁。rěn kǒu xián qù yǐ,xù chí lián suǒ dīng。
故应濠上乐,不羡此湖醒。gù yīng háo shàng lè,bù xiàn cǐ hú xǐng。

盘矶

许及之

新月当沈钩,香芹抵垂饵。xīn yuè dāng shěn gōu,xiāng qín dǐ chuí ěr。
矶上坐移时,水清鱼自戏。jī shàng zuò yí shí,shuǐ qīng yú zì xì。

鸂鶒濑

许及之

打鸭惊鸳起,忘鸥得鶒驯。dǎ yā jīng yuān qǐ,wàng ōu dé chì xùn。
世间能去我,物外总输人。shì jiān néng qù wǒ,wù wài zǒng shū rén。

芡曲

许及之

湖边谁摘芡,轻度藕花风。hú biān shuí zhāi qiàn,qīng dù ǒu huā fēng。
贪得鸿头去,惊他雁序空。tān dé hóng tóu qù,jīng tā yàn xù kōng。

菱湾

许及之

根随波共蔓,花更水相亲。gēn suí bō gòng màn,huā gèng shuǐ xiāng qīn。
鱼跃翻成出,微光解照人。yú yuè fān chéng chū,wēi guāng jiě zhào rén。

柳桥

许及之

眉展愁难画,腰纤怯系书。méi zhǎn chóu nán huà,yāo xiān qiè xì shū。
过时低拂袖,谁遣飒轻裾。guò shí dī fú xiù,shuí qiǎn sà qīng jū。

兑桥步洪韵

许及之

桥上所经过,秋成正乐郊。qiáo shàng suǒ jīng guò,qiū chéng zhèng lè jiāo。
儿童惊衮绣,丞相只衡茅。ér tóng jīng gǔn xiù,chéng xiāng zhǐ héng máo。

墨沼

许及之

积功墨成池,增价蒲为扇。jī gōng mò chéng chí,zēng jià pú wèi shàn。
不作新样脚,一洗憔悴面。bù zuò xīn yàng jiǎo,yī xǐ qiáo cuì miàn。

龟巢

许及之

藏六自为巢,巢莲岁久交。cáng liù zì wèi cháo,cháo lián suì jiǔ jiāo。
支床犹耐辱,曳尾敢辞嘲。zhī chuáng yóu nài rǔ,yè wěi gǎn cí cháo。

梦窟

许及之

枕上蘧蘧梦,胸中拍拍春。zhěn shàng qú qú mèng,xiōng zhōng pāi pāi chūn。
从它身化蝶,谁复蝶为身。cóng tā shēn huà dié,shuí fù dié wèi shēn。

题柴桑园孤松

许及之

耻封秦爵五,逃辱若逃暑。chǐ fēng qín jué wǔ,táo rǔ ruò táo shǔ。
孤立柴桑园,出群谁敢伍。gū lì chái sāng yuán,chū qún shuí gǎn wǔ。

咏槐

许及之

槐绿复槐绿,时来人自忙。huái lǜ fù huái lǜ,shí lái rén zì máng。
处阴聊避影,岁月去堂堂。chù yīn liáo bì yǐng,suì yuè qù táng táng。