古诗词

再用韵谢德久见和

许及之

人为物灵钧受命,物本于人无诟病。rén wèi wù líng jūn shòu mìng,wù běn yú rén wú gòu bìng。
圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn,shī yǒng chóng yú míng wù xìng。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn,yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn。
此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ,wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。wū láng zì wū mò yú mò,rú shī chù fā bù zhī hēi。
锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。suǒ guǎn jì chē mò zhě liú,shū qì qǐ jiē néng zuò zéi。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。mǔ lì fēn fáng qiǎo pí shēn,zhì há yí zhǒng chén jiē xīn。
?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。jūn yùn yù zì chēng zhǔ,pín shì cǎi yuè wèi jīng shén。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。xī shī yǒu shé huà qián wén,lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún。
螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi,luó zú qīng chū wèi zuò xīn。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。xiǎn chēng hān há ké wèi yòu,xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ。
自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng,níng luò tí xié sǐ yú jiǔ。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。zi chǎn xiào rén cóng sì mán,liú shuǐ zhǎng zhě gōng nán lùn。
寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。jì shēng hǎi shàng diào áo kè,áo dòng kǒng shāng dà dì gēn。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé,yì bù zài yú gōu zì zhí。
潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。cháo lái hū jiàn jià shān lái,gè jiě tūn zhōu rén bù shí。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。yǒu kè wén zhī wèi hài rán,rén yú gèng shàn jiāng shuí lián。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

竹屋

许及之

爱苔无爱竹,戒勿长儿孙。ài tái wú ài zhú,jiè wù zhǎng ér sūn。
竹屋偏宜雪,何妨种满园。zhú wū piān yí xuě,hé fáng zhǒng mǎn yuán。

人面竹

许及之

共识此君面,谁知面目真。gòng shí cǐ jūn miàn,shuí zhī miàn mù zhēn。
清风犹立懦,奇节仰先民。qīng fēng yóu lì nuò,qí jié yǎng xiān mín。

猫头竹

许及之

迸穴穿篱出,狸奴知几头。bèng xué chuān lí chū,lí nú zhī jǐ tóu。
真能参玉版,足可当珍羞。zhēn néng cān yù bǎn,zú kě dāng zhēn xiū。

慈竹

许及之

母子惟慈孝,心胸无棘荆。mǔ zi wéi cí xiào,xīn xiōng wú jí jīng。
斑衣供稚子,深觉负平生。bān yī gōng zhì zi,shēn jué fù píng shēng。

木竹

许及之

品殊名亦殊,此君随藻鉴。pǐn shū míng yì shū,cǐ jūn suí zǎo jiàn。
盘洲有木竹,收拾无一欠。pán zhōu yǒu mù zhú,shōu shí wú yī qiàn。

斑竹

许及之

自得湘江种,禽栖不敢弹。zì dé xiāng jiāng zhǒng,qín qī bù gǎn dàn。
怕摇枝上露,犹是泪琅玕。pà yáo zhī shàng lù,yóu shì lèi láng gān。

方竹

许及之

峭节虚容物,清标直中绳。qiào jié xū róng wù,qīng biāo zhí zhōng shéng。
杖有削圆厄,提携先模棱。zhàng yǒu xuē yuán è,tí xié xiān mó léng。

石竹

许及之

干无筇九节,叶类柳三眠。gàn wú qióng jiǔ jié,yè lèi liǔ sān mián。
介若此君操,不因霜雪蔫。jiè ruò cǐ jūn cāo,bù yīn shuāng xuě niān。

题笋

许及之

阿戎胜此君,解颐须折角。ā róng shèng cǐ jūn,jiě yí xū zhé jiǎo。
玉版得细参,渭川成浪谑。yù bǎn dé xì cān,wèi chuān chéng làng xuè。

割棕

许及之

赤身犹干固,秃节尚毛垂。chì shēn yóu gàn gù,tū jié shàng máo chuí。
木也乃如此,人焉胡可窥。mù yě nǎi rú cǐ,rén yān hú kě kuī。

绿苔

许及之

土衣圆绿孕,屐齿孔方留。tǔ yī yuán lǜ yùn,jī chǐ kǒng fāng liú。
莫扫钱留地,应嫌薏苡秋。mò sǎo qián liú dì,yīng xián yì yǐ qiū。

芦花

许及之

见鹢恬徐退,看鸢喜讵飞。jiàn yì tián xú tuì,kàn yuān xǐ jù fēi。
飞芦欲何适,绕绿打红围。fēi lú yù hé shì,rào lǜ dǎ hóng wéi。

食蕨

许及之

掇芽无掘根,掘根芽必空。duō yá wú jué gēn,jué gēn yá bì kōng。
乌糯亦彊名,安得隳农功。wū nuò yì jiàng míng,ān dé huī nóng gōng。

仙茅

许及之

旌阳仙去后,服饵有仙茅。jīng yáng xiān qù hòu,fú ěr yǒu xiān máo。
绝笑拖肠鼠,餐馀不系庖。jué xiào tuō cháng shǔ,cān yú bù xì páo。

黄精

许及之

白发终烦扫,黄精莫认花。bái fā zhōng fán sǎo,huáng jīng mò rèn huā。
叶疑新竹箭,根类老姜芽。yè yí xīn zhú jiàn,gēn lèi lǎo jiāng yá。