古诗词

再用韵谢德久见和

许及之

人为物灵钧受命,物本于人无诟病。rén wèi wù líng jūn shòu mìng,wù běn yú rén wú gòu bìng。
圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn,shī yǒng chóng yú míng wù xìng。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn,yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn。
此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ,wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。wū láng zì wū mò yú mò,rú shī chù fā bù zhī hēi。
锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。suǒ guǎn jì chē mò zhě liú,shū qì qǐ jiē néng zuò zéi。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。mǔ lì fēn fáng qiǎo pí shēn,zhì há yí zhǒng chén jiē xīn。
?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。jūn yùn yù zì chēng zhǔ,pín shì cǎi yuè wèi jīng shén。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。xī shī yǒu shé huà qián wén,lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún。
螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi,luó zú qīng chū wèi zuò xīn。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。xiǎn chēng hān há ké wèi yòu,xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ。
自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng,níng luò tí xié sǐ yú jiǔ。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。zi chǎn xiào rén cóng sì mán,liú shuǐ zhǎng zhě gōng nán lùn。
寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。jì shēng hǎi shàng diào áo kè,áo dòng kǒng shāng dà dì gēn。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé,yì bù zài yú gōu zì zhí。
潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。cháo lái hū jiàn jià shān lái,gè jiě tūn zhōu rén bù shí。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。yǒu kè wén zhī wèi hài rán,rén yú gèng shàn jiāng shuí lián。

许及之

宋温州永嘉人,字深甫。孝宗隆兴元年进士。知分宜县。历官诸军审计、宗正簿、太常少卿、淮南转运判官兼淮东提点刑狱、大理少卿。宁宗立,擢吏部尚书兼给事中。因谄事韩侂胄,官至同知枢密院事、参知政事,进知枢密院事兼参政。侂胄诛,降两官,泉州居住。有《涉斋集》。 许及之的作品>>

猜您喜欢

山房

许及之

山城久矣鞠榛埃,三径新成手自开。shān chéng jiǔ yǐ jū zhēn āi,sān jìng xīn chéng shǒu zì kāi。
何用诛茅卜邻并,好风良月便应来。hé yòng zhū máo bo lín bìng,hǎo fēng liáng yuè biàn yīng lái。

山房

许及之

去尽陈言扫尽埃,诗清心与眼俱开。qù jǐn chén yán sǎo jǐn āi,shī qīng xīn yǔ yǎn jù kāi。
由来野服关吾事,暇日能同竹院来。yóu lái yě fú guān wú shì,xiá rì néng tóng zhú yuàn lái。

山房

许及之

径扫苍苔磴拂埃,山房今日为君开。jìng sǎo cāng tái dèng fú āi,shān fáng jīn rì wèi jūn kāi。
丁宁杜宇莫催去,正要青山歌朅来。dīng níng dù yǔ mò cuī qù,zhèng yào qīng shān gē qiè lái。

山房

许及之

风扫飞花雨濯埃,锦葵将发麝萱开。fēng sǎo fēi huā yǔ zhuó āi,jǐn kuí jiāng fā shè xuān kāi。
思量造物恩何厚,看取南薰入抱来。sī liàng zào wù ēn hé hòu,kàn qǔ nán xūn rù bào lái。

西山爽气

许及之

负墙结槛太粗疏,真得西山爽气无。fù qiáng jié kǎn tài cū shū,zhēn dé xī shān shuǎng qì wú。
他日棠阴无可纪,负暄曾此镊髭须。tā rì táng yīn wú kě jì,fù xuān céng cǐ niè zī xū。

金果园

许及之

暂抛汴岸入斜坰,金果园中信马行。zàn pāo biàn àn rù xié jiōng,jīn guǒ yuán zhōng xìn mǎ xíng。
满目桑麻俱沃壤,可怜持节看春耕。mǎn mù sāng má jù wò rǎng,kě lián chí jié kàn chūn gēng。

柳溪

许及之

通衢暖辔出邢台,突有池台号柳溪。tōng qú nuǎn pèi chū xíng tái,tū yǒu chí tái hào liǔ xī。
自过淮来无此趣,千年华屋但鸡栖。zì guò huái lái wú cǐ qù,qiān nián huá wū dàn jī qī。

望平山堂

许及之

霏微晚雨湿疏钟,仿佛浮图出半空。fēi wēi wǎn yǔ shī shū zhōng,fǎng fú fú tú chū bàn kōng。
回首江南山色远,平山却在有无中。huí shǒu jiāng nán shān sè yuǎn,píng shān què zài yǒu wú zhōng。

蜀山堂

许及之

已把堂名占蜀山,爱山犹叠石孱颜。yǐ bǎ táng míng zhàn shǔ shān,ài shān yóu dié shí càn yán。
世间何事非儿戏,了得儿痴趁得闲。shì jiān hé shì fēi ér xì,le dé ér chī chèn dé xián。

蜀山亭

许及之

千里肥川掌似平,崔嵬只有蜀山青。qiān lǐ féi chuān zhǎng shì píng,cuī wéi zhǐ yǒu shǔ shān qīng。
兹亭巧与山相对,不惜名堂更揭亭。zī tíng qiǎo yǔ shān xiāng duì,bù xī míng táng gèng jiē tíng。

题忠孝亭

许及之

白石陂头斩逆苏,士行却是晋夷吾。bái shí bēi tóu zhǎn nì sū,shì xíng què shì jìn yí wú。
功成不掩窥窬志,忠孝何如卞大夫。gōng chéng bù yǎn kuī yú zhì,zhōng xiào hé rú biàn dà fū。

浮槎亭

许及之

浮图立处认槎峰,曾记浮槎是醉翁。fú tú lì chù rèn chá fēng,céng jì fú chá shì zuì wēng。
亦似平山堂上看,阴晴山色有无中。yì shì píng shān táng shàng kàn,yīn qíng shān sè yǒu wú zhōng。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

陋巷当年一窭人,箪瓢乐处有经纶。lòu xiàng dāng nián yī jù rén,dān piáo lè chù yǒu jīng lún。
居然更起为邦问,岂是先生亦厌贫。jū rán gèng qǐ wèi bāng wèn,qǐ shì xiān shēng yì yàn pín。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

只教求食傍人门,彭泽何妨作令君。zhǐ jiào qiú shí bàng rén mén,péng zé hé fáng zuò lìng jūn。
乡里小儿真解事,归来草木亦欣欣。xiāng lǐ xiǎo ér zhēn jiě shì,guī lái cǎo mù yì xīn xīn。

题陈正字贫亦好斋四首

许及之

肠日九回谙世路,肱今三折悟良医。cháng rì jiǔ huí ān shì lù,gōng jīn sān zhé wù liáng yī。
戎郎何自知贫好,却是归来远客知。róng láng hé zì zhī pín hǎo,què shì guī lái yuǎn kè zhī。