古诗词

满庭芳

吴激

千里伤春,江南三月,故人何处汀州。qiān lǐ shāng chūn,jiāng nán sān yuè,gù rén hé chù tīng zhōu。
满簪华发,花鸟莫深愁。mǎn zān huá fā,huā niǎo mò shēn chóu。
烽火年年未了,清宵梦,定绕林丘。fēng huǒ nián nián wèi le,qīng xiāo mèng,dìng rào lín qiū。
君知否,人间得丧,一笑付文楸。jūn zhī fǒu,rén jiān dé sàng,yī xiào fù wén qiū。
幽州。yōu zhōu。
山偃蹇,孤云何事,飞去还留。shān yǎn jiǎn,gū yún hé shì,fēi qù hái liú。
问来今往古,谁不悠悠。wèn lái jīn wǎng gǔ,shuí bù yōu yōu。
怪底眉间好色,灯花报、消息刀头。guài dǐ méi jiān hǎo sè,dēng huā bào xiāo xī dāo tóu。
看看是,珠帘暮卷,天际识归舟。kàn kàn shì,zhū lián mù juǎn,tiān jì shí guī zhōu。

吴激

吴激(1090~1142)宋、金时期的作家、书画家。字彦高,自号东山散人,建州(今福建建瓯)人。北宋宰相吴栻之子,书画家米芾之婿,善诗文书画,所作词风格清婉,多家园故国之思,与蔡松年齐名,时称“吴蔡体”,并被元好问推为“国朝第一作手”。 吴激的作品>>

猜您喜欢

木兰花慢·中秋

吴激

敞千门万户,瞰沧海、烂银盘。chǎng qiān mén wàn hù,kàn cāng hǎi làn yín pán。
对沆瀣楼高,储胥雁过,坠露生寒。duì hàng xiè lóu gāo,chǔ xū yàn guò,zhuì lù shēng hán。
阑干。lán gàn。
眺河汉外,送浮云、尽出众星乾。tiào hé hàn wài,sòng fú yún jǐn chū zhòng xīng qián。
丹桂霓裳缥缈,似闻杂佩珊珊。dān guì ní shang piāo miǎo,shì wén zá pèi shān shān。
长安底处高城,人不见,路漫漫。zhǎng ān dǐ chù gāo chéng,rén bù jiàn,lù màn màn。
叹旧日心情,如今容鬓,瘦沈愁潘。tàn jiù rì xīn qíng,rú jīn róng bìn,shòu shěn chóu pān。
幽欢。yōu huān。
纵容易得,数佳期、动是隔年看。zòng róng yì dé,shù jiā qī dòng shì gé nián kàn。
归去江湖一叶,浩然对影垂竿。guī qù jiāng hú yī yè,hào rán duì yǐng chuí gān。

风流子

吴激

书剑忆游梁。shū jiàn yì yóu liáng。
当时事、底事不堪伤。dāng shí shì dǐ shì bù kān shāng。
念兰楫嫩漪,向吴南浦,杏花微雨,窥宋东墙。niàn lán jí nèn yī,xiàng wú nán pǔ,xìng huā wēi yǔ,kuī sòng dōng qiáng。
凤城外,燕随青步障,丝惹紫游缰。fèng chéng wài,yàn suí qīng bù zhàng,sī rě zǐ yóu jiāng。
曲水古今,禁烟前后,暮云楼阁,春草池塘。qū shuǐ gǔ jīn,jìn yān qián hòu,mù yún lóu gé,chūn cǎo chí táng。
回首断人肠。huí shǒu duàn rén cháng。
年芳但如雾,镜发已成霜。nián fāng dàn rú wù,jìng fā yǐ chéng shuāng。
独有蚁尊陶写,蝶梦悠扬。dú yǒu yǐ zūn táo xiě,dié mèng yōu yáng。
听出塞琵琶,风沙淅沥,寄书鸿雁,烟月微茫。tīng chū sāi pí pá,fēng shā xī lì,jì shū hóng yàn,yān yuè wēi máng。
不似海门潮信,能到浔阳。bù shì hǎi mén cháo xìn,néng dào xún yáng。

春从天上来

吴激

海角飘零。hǎi jiǎo piāo líng。
叹汉苑秦宫,坠露飞萤。tàn hàn yuàn qín gōng,zhuì lù fēi yíng。
梦里天上,金屋银屏。mèng lǐ tiān shàng,jīn wū yín píng。
歌吹竞举青冥。gē chuī jìng jǔ qīng míng。
问当时遗谱,有绝艺、鼓瑟湘灵。wèn dāng shí yí pǔ,yǒu jué yì gǔ sè xiāng líng。
促哀弹,似林莺呖呖,山溜泠泠。cù āi dàn,shì lín yīng lì lì,shān liū líng líng。
梨园太平乐府,醉几度春风,鬓变星星。lí yuán tài píng lè fǔ,zuì jǐ dù chūn fēng,bìn biàn xīng xīng。
舞破中原,尘飞沧海,飞雪万里龙庭。wǔ pò zhōng yuán,chén fēi cāng hǎi,fēi xuě wàn lǐ lóng tíng。
写胡笳幽怨,人憔悴、不似丹青。xiě hú jiā yōu yuàn,rén qiáo cuì bù shì dān qīng。
酒微醒。jiǔ wēi xǐng。
对一窗凉月,灯火青荧。duì yī chuāng liáng yuè,dēng huǒ qīng yíng。

满庭芳

吴激

谁挽银河,青冥都洗,故教独步苍蟾。shuí wǎn yín hé,qīng míng dōu xǐ,gù jiào dú bù cāng chán。
露华仙掌,清泪向人沾。lù huá xiān zhǎng,qīng lèi xiàng rén zhān。
画栋秋风袅袅,飘桂子、时入疏帘。huà dòng qiū fēng niǎo niǎo,piāo guì zi shí rù shū lián。
冰壶里,云衣雾鬓,掬手弄春纤。bīng hú lǐ,yún yī wù bìn,jū shǒu nòng chūn xiān。
厌厌。yàn yàn。
成胜赏,银盘泼汞,宝鉴披奁。chéng shèng shǎng,yín pán pō gǒng,bǎo jiàn pī lián。
待不放楸梧,影转西檐。dài bù fàng qiū wú,yǐng zhuǎn xī yán。
坐上淋漓醉墨,人人看、老子掀髯。zuò shàng lín lí zuì mò,rén rén kàn lǎo zi xiān rán。
明年会,清光未减,白发也休添。míng nián huì,qīng guāng wèi jiǎn,bái fā yě xiū tiān。

人月圆·宴北人张侍御家有感

吴激

南朝千古伤心事,犹唱后庭花。nán cháo qiān gǔ shāng xīn shì,yóu chàng hòu tíng huā。
旧时王谢,堂前燕子,飞向谁家。jiù shí wáng xiè,táng qián yàn zi,fēi xiàng shuí jiā。
恍然一梦,仙肌胜雪,宫髻堆鸦。huǎng rán yī mèng,xiān jī shèng xuě,gōng jì duī yā。
江州司马,青衫泪湿,同是天涯。jiāng zhōu sī mǎ,qīng shān lèi shī,tóng shì tiān yá。

诉衷情令

吴激

夜寒茅店不成眠。yè hán máo diàn bù chéng mián。
残月照吟鞭。cán yuè zhào yín biān。
黄花细雨时候,催上渡头船。huáng huā xì yǔ shí hòu,cuī shàng dù tóu chuán。
鸥似雪,水如天。ōu shì xuě,shuǐ rú tiān。
忆当年。yì dāng nián。
到家应是,童稚牵衣,笑我华颠。dào jiā yīng shì,tóng zhì qiān yī,xiào wǒ huá diān。

满庭芳

吴激

射虎将军,钓鳌公子,骑鲸天上仙人。shè hǔ jiāng jūn,diào áo gōng zi,qí jīng tiān shàng xiān rén。
少年豪气,买断杏园春。shǎo nián háo qì,mǎi duàn xìng yuán chūn。
海内文章第一,属车从、九九清尘。hǎi nèi wén zhāng dì yī,shǔ chē cóng jiǔ jiǔ qīng chén。
相逢地,岁云暮矣,何事又参辰。xiāng féng dì,suì yún mù yǐ,hé shì yòu cān chén。
沾巾。zhān jīn。
云雪暗,三韩底是,方丈之滨。yún xuě àn,sān hán dǐ shì,fāng zhàng zhī bīn。
要远人都识,物外精神。yào yuǎn rén dōu shí,wù wài jīng shén。
养就经纶器业,结来看、开阖平津。yǎng jiù jīng lún qì yè,jié lái kàn kāi hé píng jīn。
应怜我,家山万里,老作北朝臣。yīng lián wǒ,jiā shān wàn lǐ,lǎo zuò běi cháo chén。

满庭芳·寄友人

吴激

柳引青烟,花倾红雨,老来怕见清明。liǔ yǐn qīng yān,huā qīng hóng yǔ,lǎo lái pà jiàn qīng míng。
欲行还住,天气弄阴晴。yù xíng hái zhù,tiān qì nòng yīn qíng。
是处吹箫巷陌,衫襟渍、春酒如饧。shì chù chuī xiāo xiàng mò,shān jīn zì chūn jiǔ rú táng。
溪桥畔,涓涓流水,鸡犬静柴荆。xī qiáo pàn,juān juān liú shuǐ,jī quǎn jìng chái jīng。
高城。gāo chéng。
天共远,山遮望断,草唤愁生。tiān gòng yuǎn,shān zhē wàng duàn,cǎo huàn chóu shēng。
等五湖烟景,今有谁争。děng wǔ hú yān jǐng,jīn yǒu shuí zhēng。
凄断湘灵鼓瑟,写不尽、楚客多情。qī duàn xiāng líng gǔ sè,xiě bù jǐn chǔ kè duō qíng。
空惆怅,春闺梦短,斜月晓闻莺。kōng chóu chàng,chūn guī mèng duǎn,xié yuè xiǎo wén yīng。

瑞鹤仙·寄友人

吴激

晓溪烟曳缕。xiǎo xī yān yè lǚ。
乍润入芳草,东风吹雨。zhà rùn rù fāng cǎo,dōng fēng chuī yǔ。
桃花破冰渚。táo huā pò bīng zhǔ。
看葡萄东涨,孤舟掀舞。kàn pú táo dōng zhǎng,gū zhōu xiān wǔ。
沿吴溯楚。yán wú sù chǔ。
记孤烟、相对夜语。jì gū yān xiāng duì yè yǔ。
到而今醉里,听打小窗,梦随双橹。dào ér jīn zuì lǐ,tīng dǎ xiǎo chuāng,mèng suí shuāng lǔ。
羁旅馀生飘荡,地角天涯,故人何许。jī lǚ yú shēng piāo dàng,dì jiǎo tiān yá,gù rén hé xǔ。
离肠最苦。lí cháng zuì kǔ。
思君意,渺南浦。sī jūn yì,miǎo nán pǔ。
会收身却向,小山丛桂,重寻林下旧侣。huì shōu shēn què xiàng,xiǎo shān cóng guì,zhòng xún lín xià jiù lǚ。
把千岩万壑云霞,暮年占取。bǎ qiān yán wàn hè yún xiá,mù nián zhàn qǔ。

穷巷

吴激

穷巷无来辙,贫家有旧醅。qióng xiàng wú lái zhé,pín jiā yǒu jiù pēi。
窗明怜雪在,睡美觉春回。chuāng míng lián xuě zài,shuì měi jué chūn huí。
菜甲方齐拆,梅花亦半开。cài jiǎ fāng qí chāi,méi huā yì bàn kāi。
茅檐鸣好鸟,节物莫相催。máo yán míng hǎo niǎo,jié wù mò xiāng cuī。

岁莫江南四忆

吴激

瘦梅如玉人,一笑江南春。shòu méi rú yù rén,yī xiào jiāng nán chūn。
照水影如许,怕寒妆未匀。zhào shuǐ yǐng rú xǔ,pà hán zhuāng wèi yún。
花中有仙骨,物外见天真。huā zhōng yǒu xiān gǔ,wù wài jiàn tiān zhēn。
驿使无消息,忆君清泪频。yì shǐ wú xiāo xī,yì jūn qīng lèi pín。

岁莫江南四忆

吴激

天南家万里,江上橘千头。tiān nán jiā wàn lǐ,jiāng shàng jú qiān tóu。
梦绕阊门迥,霜飞震泽秋。mèng rào chāng mén jiǒng,shuāng fēi zhèn zé qiū。
秋深宜映屋,香远解随舟。qiū shēn yí yìng wū,xiāng yuǎn jiě suí zhōu。
怀袖何时献,庭闱底处愁。huái xiù hé shí xiàn,tíng wéi dǐ chù chóu。

岁莫江南四忆

吴激

吴淞潮水平,月上小舟横。wú sōng cháo shuǐ píng,yuè shàng xiǎo zhōu héng。
旋斫四腮鲙,未输千里羹。xuán zhuó sì sāi kuài,wèi shū qiān lǐ gēng。
捣齑香不厌,照箸雪无声。dǎo jī xiāng bù yàn,zhào zhù xuě wú shēng。
几见秋风起,空悲白发生。jǐ jiàn qiū fēng qǐ,kōng bēi bái fā shēng。

岁莫江南四忆

吴激

平生把螯手,遮日负垂竿。píng shēng bǎ áo shǒu,zhē rì fù chuí gān。
浩渺渚田熟,青荧渔火寒。hào miǎo zhǔ tián shú,qīng yíng yú huǒ hán。
忆看霜菊艳,不放酒杯乾。yì kàn shuāng jú yàn,bù fàng jiǔ bēi qián。
比老垂涎处,糟脐个个团。bǐ lǎo chuí xián chù,zāo qí gè gè tuán。

述怀

吴激

旅食空弹铗,归休合挂冠。lǚ shí kōng dàn jiá,guī xiū hé guà guān。
烟尘榆塞远,风雨麦秋寒。yān chén yú sāi yuǎn,fēng yǔ mài qiū hán。
巢燕长如客,鸣蛙不属官。cháo yàn zhǎng rú kè,míng wā bù shǔ guān。
柴门江涨到,落日下渔竿。chái mén jiāng zhǎng dào,luò rì xià yú gān。
34123