古诗词

鬼车

欧阳修

嘉祐六年秋,九月二十有八日,天愁无光月不出。jiā yòu liù nián qiū,jiǔ yuè èr shí yǒu bā rì,tiān chóu wú guāng yuè bù chū。
浮云蔽天众星没,举手向空如抹漆。fú yún bì tiān zhòng xīng méi,jǔ shǒu xiàng kōng rú mǒ qī。
天昏地黑有一物,不见其形,但闻其声。tiān hūn dì hēi yǒu yī wù,bù jiàn qí xíng,dàn wén qí shēng。
其初切切凄凄,或高或低。qí chū qiè qiè qī qī,huò gāo huò dī。
乍似玉女调玉笙,众管参差而不齐。zhà shì yù nǚ diào yù shēng,zhòng guǎn cān chà ér bù qí。
既而咿咿呦呦,若轧若抽。jì ér yī yī yōu yōu,ruò yà ruò chōu。
又如百两江州车,回轮转轴声哑呕。yòu rú bǎi liǎng jiāng zhōu chē,huí lún zhuǎn zhóu shēng yǎ ǒu。
鸣机夜织锦江上,群雁惊起芦花洲。míng jī yè zhī jǐn jiāng shàng,qún yàn jīng qǐ lú huā zhōu。
吾谓此何声,初莫穷端由。wú wèi cǐ hé shēng,chū mò qióng duān yóu。
老婢扑灯呼儿曹,云此怪鸟无匹俦。lǎo bì pū dēng hū ér cáo,yún cǐ guài niǎo wú pǐ chóu。
其名为鬼车,夜载百鬼凌空游。qí míng wèi guǐ chē,yè zài bǎi guǐ líng kōng yóu。
其声虽小身甚大,翅如车轮排十头。qí shēng suī xiǎo shēn shén dà,chì rú chē lún pái shí tóu。
凡鸟有一口,其鸣已啾啾。fán niǎo yǒu yī kǒu,qí míng yǐ jiū jiū。
此鸟十头有十口,口插一舌连一喉。cǐ niǎo shí tóu yǒu shí kǒu,kǒu chā yī shé lián yī hóu。
一口出一声,千声百响更相酬。yī kǒu chū yī shēng,qiān shēng bǎi xiǎng gèng xiāng chóu。
昔时周公居东周,厌闻此鸟憎若雠。xī shí zhōu gōng jū dōng zhōu,yàn wén cǐ niǎo zēng ruò chóu。
夜呼庭氏率其属,弯弧俾逐出九州。yè hū tíng shì lǜ qí shǔ,wān hú bǐ zhú chū jiǔ zhōu。
射之三发不能中,天遣天狗从空投。shè zhī sān fā bù néng zhōng,tiān qiǎn tiān gǒu cóng kōng tóu。
自从狗啮一头落,断颈至今青血流。zì cóng gǒu niè yī tóu luò,duàn jǐng zhì jīn qīng xuè liú。
尔来相距三千秋,昼藏夜出如鸺鹠。ěr lái xiāng jù sān qiān qiū,zhòu cáng yè chū rú xiū liú。
每逢阴黑天外过,乍见火光惊辄堕。měi féng yīn hēi tiān wài guò,zhà jiàn huǒ guāng jīng zhé duò。
有时馀血下点污,所遭之家家必破。yǒu shí yú xuè xià diǎn wū,suǒ zāo zhī jiā jiā bì pò。
我闻此语惊且疑,反祝疾飞无我祸。wǒ wén cǐ yǔ jīng qiě yí,fǎn zhù jí fēi wú wǒ huò。
我思天地何茫茫,百物巨细理莫详。wǒ sī tiān dì hé máng máng,bǎi wù jù xì lǐ mò xiáng。
吉凶在人不在物,一蛇两头反为祥。jí xiōng zài rén bù zài wù,yī shé liǎng tóu fǎn wèi xiáng。
却呼老婢炷灯火,卷帘开户清华堂。què hū lǎo bì zhù dēng huǒ,juǎn lián kāi hù qīng huá táng。
须臾云散众星出,夜静皎月流清光。xū yú yún sàn zhòng xīng chū,yè jìng jiǎo yuè liú qīng guāng。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

智蟾上人游南岳

欧阳修

终日念云壑,南归心浩然。zhōng rì niàn yún hè,nán guī xīn hào rán。
青山入楚路,白水望湖田。qīng shān rù chǔ lù,bái shuǐ wàng hú tián。
野渡惟浮钵,山家少施钱。yě dù wéi fú bō,shān jiā shǎo shī qián。
到时春尚早,收茗绿岩前。dào shí chūn shàng zǎo,shōu míng lǜ yán qián。

送左殿丞

欧阳修

传闻蜀道难,行客若登天。chuán wén shǔ dào nán,xíng kè ruò dēng tiān。
紫竹深无路,黄花忽见川。zǐ zhú shēn wú lù,huáng huā hū jiàn chuān。
闻禽嗟异域,问俗访耆年。wén qín jiē yì yù,wèn sú fǎng qí nián。
欲识京都远,惟应望日边。yù shí jīng dōu yuǎn,wéi yīng wàng rì biān。

秋郊晓行

欧阳修

寒郊桑柘稀,秋色晓依依。hán jiāo sāng zhè xī,qiū sè xiǎo yī yī。
野烧侵河断,山鸦向日飞。yě shāo qīn hé duàn,shān yā xiàng rì fēi。
行歌采樵去,荷锸刈田归。xíng gē cǎi qiáo qù,hé chā yì tián guī。
秫酒家家熟,相邀白竹扉。shú jiǔ jiā jiā shú,xiāng yāo bái zhú fēi。

缑氏县作

欧阳修

亭候彻郊畿,人家岭坂西。tíng hòu chè jiāo jī,rén jiā lǐng bǎn xī。
青山临古县,绿竹绕寒溪。qīng shān lín gǔ xiàn,lǜ zhú rào hán xī。
道上行收穗,桑间晚溉畦。dào shàng xíng shōu suì,sāng jiān wǎn gài qí。
东皋有深趣,便拟卜幽栖。dōng gāo yǒu shēn qù,biàn nǐ bo yōu qī。

又行次作

欧阳修

秋色满郊原,人行禾黍间。qiū sè mǎn jiāo yuán,rén xíng hé shǔ jiān。
雉飞横断涧,烧响入空山。zhì fēi héng duàn jiàn,shāo xiǎng rù kōng shān。
野水苍烟起,平林夕鸟还。yě shuǐ cāng yān qǐ,píng lín xī niǎo hái。
嵩岚久不见,寒碧更孱颜。sōng lán jiǔ bù jiàn,hán bì gèng càn yán。

送梅秀才归宣城

欧阳修

从学方年少,还家罄橐金。cóng xué fāng nián shǎo,hái jiā qìng tuó jīn。
久为江北客,能作洛生吟。jiǔ wèi jiāng běi kè,néng zuò luò shēng yín。
罢亚霜前稻,钩辀竹上禽。bà yà shuāng qián dào,gōu zhōu zhú shàng qín。
归帆何处落,应拂野梅林。guī fān hé chù luò,yīng fú yě méi lín。

巩县陪祭献懿二后回孝义桥道中作

欧阳修

落日汉陵道,初寒惨暮飙。luò rì hàn líng dào,chū hán cǎn mù biāo。
遥看山口火,暗渡洛川桥。yáo kàn shān kǒu huǒ,àn dù luò chuān qiáo。
不见新园树,空闻引葬箫。bù jiàn xīn yuán shù,kōng wén yǐn zàng xiāo。
林鸦栖已定,犹此倦征镳。lín yā qī yǐ dìng,yóu cǐ juàn zhēng biāo。

河南王尉西斋

欧阳修

寒斋日萧索,天外敞檐楹。hán zhāi rì xiāo suǒ,tiān wài chǎng yán yíng。
竹雪晴犹覆,山窗夜自明。zhú xuě qíng yóu fù,shān chuāng yè zì míng。
禽归窥野客,云去入重城。qín guī kuī yě kè,yún qù rù zhòng chéng。
欲就陶潜饮,应须载酒行。yù jiù táo qián yǐn,yīng xū zài jiǔ xíng。

张主簿东斋

欧阳修

官舍掩寒扉,聊同隐者栖。guān shě yǎn hán fēi,liáo tóng yǐn zhě qī。
溪流穿竹过,山鸟入城啼。xī liú chuān zhú guò,shān niǎo rù chéng tí。
宾主高谈胜,心冥外物齐。bīn zhǔ gāo tán shèng,xīn míng wài wù qí。
惟应朝枕梦,长厌隔邻鸡。wéi yīng cháo zhěn mèng,zhǎng yàn gé lín jī。

春日独游上林院后亭见樱桃花奉寄希深圣俞仍酬递中见寄之什

欧阳修

昔日寻春地,今来感岁华。xī rì xún chūn dì,jīn lái gǎn suì huá。
人行已荒径,花发半枯槎。rén xíng yǐ huāng jìng,huā fā bàn kū chá。
高榭林端出,残阳水外斜。gāo xiè lín duān chū,cán yáng shuǐ wài xié。
聊持一樽酒,徙倚忆天涯。liáo chí yī zūn jiǔ,xǐ yǐ yì tiān yá。

独至香山忆谢学士

欧阳修

伊水弄春沙,山临水上斜。yī shuǐ nòng chūn shā,shān lín shuǐ shàng xié。
曾为谢公客,遍入梵王家。céng wèi xiè gōng kè,biàn rù fàn wáng jiā。
阴涧初生草,春岩自落花。yīn jiàn chū shēng cǎo,chūn yán zì luò huā。
却寻题石处,岁月已堪嗟。què xún tí shí chù,suì yuè yǐ kān jiē。

春晚同应之偶至普明寺小饮作

欧阳修

偶来林下径,共酌竹间亭。ǒu lái lín xià jìng,gòng zhuó zhú jiān tíng。
积雨添方沼,残花点绿萍。jī yǔ tiān fāng zhǎo,cán huā diǎn lǜ píng。
野阴侵席润,芳气袭人醒。yě yīn qīn xí rùn,fāng qì xí rén xǐng。
禽鸟休惊顾,都忘兀尔形。qín niǎo xiū jīng gù,dōu wàng wù ěr xíng。

过钱文僖公白莲庄

欧阳修

城南车马地,行客过徘徊。chéng nán chē mǎ dì,xíng kè guò pái huái。
野水寒犹入,馀花晚自开。yě shuǐ hán yóu rù,yú huā wǎn zì kāi。
命宾曾授简,开府最多才。mìng bīn céng shòu jiǎn,kāi fǔ zuì duō cái。
今日西州路,何人更独来。jīn rì xī zhōu lù,hé rén gèng dú lái。

谢公挽词三首

欧阳修

始见行春旆,俄闻引葬箫。shǐ jiàn xíng chūn pèi,é wén yǐn zàng xiāo。
笑言犹在耳,魂魄遂难招。xiào yán yóu zài ěr,hún pò suì nán zhāo。
天象奎星暗,辞林玉树凋。tiān xiàng kuí xīng àn,cí lín yù shù diāo。
朔风吹霰雪,铭旐共飘飘。shuò fēng chuī xiàn xuě,míng zhào gòng piāo piāo。

谢公挽词三首

欧阳修

前日宾斋宴,今晨奠柩觞。qián rì bīn zhāi yàn,jīn chén diàn jiù shāng。
死生公自达,存没世徒伤。sǐ shēng gōng zì dá,cún méi shì tú shāng。
旧国难归葬,馀赀不给丧。jiù guó nán guī zàng,yú zī bù gěi sàng。
平生公辅志,所得在文章。píng shēng gōng fǔ zhì,suǒ dé zài wén zhāng。