古诗词

赠别何耕道

郭印

又作匆匆别,能忘黯黯愁。yòu zuò cōng cōng bié,néng wàng àn àn chóu。
五年如隔世,一日定三秋。wǔ nián rú gé shì,yī rì dìng sān qiū。
晓雨莫惊梦,斜阳休倚楼。xiǎo yǔ mò jīng mèng,xié yáng xiū yǐ lóu。
只忧豺虎横,君去善为谋。zhǐ yōu chái hǔ héng,jūn qù shàn wèi móu。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

谢曾帅养生诀

郭印

人生不盈仞,中有天地机。rén shēng bù yíng rèn,zhōng yǒu tiān dì jī。
哀哉蠢蠢群,沉湎无所知。āi zāi chǔn chǔn qún,chén miǎn wú suǒ zhī。
六根乱尘境,一念落邪思。liù gēn luàn chén jìng,yī niàn luò xié sī。
遂令至真宅,栋宇日颓隳。suì lìng zhì zhēn zhái,dòng yǔ rì tuí huī。
先生早悟此,寂照通幽微。xiān shēng zǎo wù cǐ,jì zhào tōng yōu wēi。
真火下腾焰,灵泉上生肥。zhēn huǒ xià téng yàn,líng quán shàng shēng féi。
巧妙神明出,功深造化驰。qiǎo miào shén míng chū,gōng shēn zào huà chí。
每怜好道人,罗缕为指迷。měi lián hǎo dào rén,luó lǚ wèi zhǐ mí。
鄙夫寻访久,肤浅得其皮。bǐ fū xún fǎng jiǔ,fū qiǎn dé qí pí。
向来发关键,一扫杂学卑。xiàng lái fā guān jiàn,yī sǎo zá xué bēi。
五行识颠倒,八卦知推移。wǔ xíng shí diān dào,bā guà zhī tuī yí。
兔从月窟隐,鱼向天池飞。tù cóng yuè kū yǐn,yú xiàng tiān chí fēi。
跃跃心自喜,扶老得吾师。yuè yuè xīn zì xǐ,fú lǎo dé wú shī。
何以报恩德,昼夜勤行之。hé yǐ bào ēn dé,zhòu yè qín xíng zhī。

闲中读易

郭印

圣人阐性命,易书所自作。shèng rén chǎn xìng mìng,yì shū suǒ zì zuò。
要令末世士,悟取先天学。yào lìng mò shì shì,wù qǔ xiān tiān xué。
俗儒何纷纷,私意妄穿凿。sú rú hé fēn fēn,sī yì wàng chuān záo。
或被阴阳拘,或遭象数缚。huò bèi yīn yáng jū,huò zāo xiàng shù fù。
执一以为真,盲夫妄扪摸。zhí yī yǐ wèi zhēn,máng fū wàng mén mō。
我尝皆过眼,去道转辽邈。wǒ cháng jiē guò yǎn,qù dào zhuǎn liáo miǎo。
粤从探释氏,奥处窥其略。yuè cóng tàn shì shì,ào chù kuī qí lüè。
返照日月久,豁然生妙觉。fǎn zhào rì yuè jiǔ,huō rán shēng miào jué。
八卦未画初,玄门启关钥。bā guà wèi huà chū,xuán mén qǐ guān yào。
向来百家言,尽把束高阁。xiàng lái bǎi jiā yán,jǐn bǎ shù gāo gé。

闲看佛书

郭印

金仙入汉梦,始闻佛法东。jīn xiān rù hàn mèng,shǐ wén fú fǎ dōng。
梁武好尤笃,上下争尊崇。liáng wǔ hǎo yóu dǔ,shàng xià zhēng zūn chóng。
寻译到李唐,伽蓝栋宇充。xún yì dào lǐ táng,gā lán dòng yǔ chōng。
煌煌五千卷,披读未易终。huáng huáng wǔ qiān juǎn,pī dú wèi yì zhōng。
楞严明根尘,金刚了色空。léng yán míng gēn chén,jīn gāng le sè kōng。
圆觉祛禅病,维摩现神通。yuán jué qū chán bìng,wéi mó xiàn shén tōng。
四书皆等教,真可发愚蒙。sì shū jiē děng jiào,zhēn kě fā yú méng。
我常日寓目,清晨课其功。wǒ cháng rì yù mù,qīng chén kè qí gōng。
油然会心处,喜乐浩无穷。yóu rán huì xīn chù,xǐ lè hào wú qióng。
寄语看经人,勿堕文字中。jì yǔ kàn jīng rén,wù duò wén zì zhōng。

读维摩经

郭印

白衣心出家,从古推净名。bái yī xīn chū jiā,cóng gǔ tuī jìng míng。
无疾现有疾,特地真机生。wú jí xiàn yǒu jí,tè dì zhēn jī shēng。
佛欲遣人问,指示转分明。fú yù qiǎn rén wèn,zhǐ shì zhuǎn fēn míng。
宜是诸大士,辞屈不能行。yí shì zhū dà shì,cí qū bù néng xíng。
文殊末后往,万众心已倾。wén shū mò hòu wǎng,wàn zhòng xīn yǐ qīng。
箭锋相注处,妙义益峥嵘。jiàn fēng xiāng zhù chù,miào yì yì zhēng róng。
芥子容须弥,毛孔受四溟。jiè zi róng xū mí,máo kǒng shòu sì míng。
此理自灼然,学者疑且惊。cǐ lǐ zì zhuó rán,xué zhě yí qiě jīng。
更谈不二门,法法俱见成。gèng tán bù èr mén,fǎ fǎ jù jiàn chéng。
一默岂无语,其声如震霆。yī mò qǐ wú yǔ,qí shēng rú zhèn tíng。

读金刚经

郭印

智慧比金刚,能碎诸烦恼。zhì huì bǐ jīn gāng,néng suì zhū fán nǎo。
良哉须菩提,为众非草草。liáng zāi xū pú tí,wèi zhòng fēi cǎo cǎo。
再三立问端,一起复一倒。zài sān lì wèn duān,yī qǐ fù yī dào。
要以撼瞿昙,俾之摅怀抱。yào yǐ hàn qú tán,bǐ zhī shū huái bào。
瞿昙了不惜,意切如老媪。qú tán le bù xī,yì qiè rú lǎo ǎo。
始终谈四相,毕竟尽除扫。shǐ zhōng tán sì xiāng,bì jìng jǐn chú sǎo。
为言福德性,胜施千万宝。wèi yán fú dé xìng,shèng shī qiān wàn bǎo。
因果本来空,种种惟心造。yīn guǒ běn lái kōng,zhǒng zhǒng wéi xīn zào。
默观契予意,披味恨不早。mò guān qì yǔ yì,pī wèi hèn bù zǎo。
已喜识真吾,何妨行六道。yǐ xǐ shí zhēn wú,hé fáng xíng liù dào。

读楞严经

郭印

学道证声闻,习气犹未断。xué dào zhèng shēng wén,xí qì yóu wèi duàn。
百生恩爱情,会遇终恼乱。bǎi shēng ēn ài qíng,huì yù zhōng nǎo luàn。
阿难佛宠弟,亦遭淫女难。ā nán fú chǒng dì,yì zāo yín nǚ nán。
神咒摄来归,宿业坚冰泮。shén zhòu shè lái guī,sù yè jiān bīng pàn。
快演涅槃门,反复徵所见。kuài yǎn niè pán mén,fǎn fù zhēng suǒ jiàn。
文殊更说偈,明指圆通岸。wén shū gèng shuō jì,míng zhǐ yuán tōng àn。
其馀肆口言,心真自一贯。qí yú sì kǒu yán,xīn zhēn zì yī guàn。
三界七趣中,有相无非幻。sān jiè qī qù zhōng,yǒu xiāng wú fēi huàn。
最后大慈悲,力破邪女叛。zuì hòu dà cí bēi,lì pò xié nǚ pàn。
天魔与外道,从此悉销散。tiān mó yǔ wài dào,cóng cǐ xī xiāo sàn。

读圆觉经

郭印

万法归一心,一心何所寄。wàn fǎ guī yī xīn,yī xīn hé suǒ jì。
灵光自巍巍,无物不具备。líng guāng zì wēi wēi,wú wù bù jù bèi。
如来既先觉,要警众生寐。rú lái jì xiān jué,yào jǐng zhòng shēng mèi。
倒说纵横说,莫非明此事。dào shuō zòng héng shuō,mò fēi míng cǐ shì。
上根可与语,惟有十二士。shàng gēn kě yǔ yǔ,wéi yǒu shí èr shì。
问略答更详,玄关大开示。wèn lüè dá gèng xiáng,xuán guān dà kāi shì。
下及三种观,真修岂容废。xià jí sān zhǒng guān,zhēn xiū qǐ róng fèi。
定轮各差殊,均入清净地。dìng lún gè chà shū,jūn rù qīng jìng dì。
直须顿悟入,不落第二义。zhí xū dùn wù rù,bù luò dì èr yì。
圆觉与圆通,总是闲名字。yuán jué yǔ yuán tōng,zǒng shì xián míng zì。

治平院三苏像

郭印

三苏皆天人,著作浩篇简。sān sū jiē tiān rén,zhù zuò hào piān jiǎn。
少读鬓成丝,苦恨生何晚。shǎo dú bìn chéng sī,kǔ hèn shēng hé wǎn。
人言筦库卑,我自得疏散。rén yán guǎn kù bēi,wǒ zì dé shū sàn。
春风牵衣裾,兴发无近远。chūn fēng qiān yī jū,xīng fā wú jìn yuǎn。
禅堂俨真容,光炯破昏眼。chán táng yǎn zhēn róng,guāng jiǒng pò hūn yǎn。
父子也而处,天畀岷峨产。fù zi yě ér chù,tiān bì mín é chǎn。
扬马争轨躅,孔孟发关键。yáng mǎ zhēng guǐ zhú,kǒng mèng fā guān jiàn。
日月有尽时,斯文未埋铲。rì yuè yǒu jǐn shí,sī wén wèi mái chǎn。
邪说入人深,风俗颓莫返。xié shuō rù rén shēn,fēng sú tuí mò fǎn。
招得戎马来,中原恣蹂践。zhāo dé róng mǎ lái,zhōng yuán zì róu jiàn。
缅思药石言,祸患已先见。miǎn sī yào shí yán,huò huàn yǐ xiān jiàn。
安得起其灵,一副苍生愿。ān dé qǐ qí líng,yī fù cāng shēng yuàn。

提宫宇文朝议挽辞

郭印

忆昔我弱冠,辟廱尾群英。yì xī wǒ ruò guān,pì yōng wěi qún yīng。
公时少二岁,籍注国子生。gōng shí shǎo èr suì,jí zhù guó zi shēng。
同舍气味同,异姓而弟兄。tóng shě qì wèi tóng,yì xìng ér dì xiōng。
厥后公筮仕,我亦猎科名。jué hòu gōng shì shì,wǒ yì liè kē míng。
参辰不相比,邈焉笑语并。cān chén bù xiāng bǐ,miǎo yān xiào yǔ bìng。
云溪既卜筑,来往数逢迎。yún xī jì bo zhù,lái wǎng shù féng yíng。
玄谭入理窟,淡交遗世情。xuán tán rù lǐ kū,dàn jiāo yí shì qíng。
邑人敬二老,可为来者程。yì rén jìng èr lǎo,kě wèi lái zhě chéng。
顷年我出使,公言勉一行。qǐng nián wǒ chū shǐ,gōng yán miǎn yī xíng。
偻指解辔归,请当踵前盟。lóu zhǐ jiě pèi guī,qǐng dāng zhǒng qián méng。
山颓梁木坏,闻讣恍以惊。shān tuí liáng mù huài,wén fù huǎng yǐ jīng。
迹公生平事,表里皆纯诚。jì gōng shēng píng shì,biǎo lǐ jiē chún chéng。
居家简以肃,从官廉而平。jū jiā jiǎn yǐ sù,cóng guān lián ér píng。
应酬心地虚,不见喜愠萌。yīng chóu xīn dì xū,bù jiàn xǐ yùn méng。
处顺悠然去,了无丝发惊。chù shùn yōu rán qù,le wú sī fā jīng。
乃知学道力,坚刚老益明。nǎi zhī xué dào lì,jiān gāng lǎo yì míng。
天报良未已,诸孙何铮铮。tiān bào liáng wèi yǐ,zhū sūn hé zhēng zhēng。
回首丹旌路,风悲涕泪横。huí shǒu dān jīng lù,fēng bēi tì lèi héng。

挽朝请大夫致仕李公词

郭印

圣贤志于道,朝闻而夕死。shèng xián zhì yú dào,cháo wén ér xī sǐ。
回视名宦场,唾去如泥滓。huí shì míng huàn chǎng,tuò qù rú ní zǐ。
高风既寂寥,士俗皆靡靡。gāo fēng jì jì liáo,shì sú jiē mí mí。
倒行日云暮,漏尽不知止。dào xíng rì yún mù,lòu jǐn bù zhī zhǐ。
遂令搢绅谈,进退为难事。suì lìng jìn shēn tán,jìn tuì wèi nán shì。
二疏及渊明,千载几人尔。èr shū jí yuān míng,qiān zài jǐ rén ěr。
公生富贵中,习熟在纨绮。gōng shēng fù guì zhōng,xí shú zài wán qǐ。
胡为总角时,嗜好异群子。hú wèi zǒng jiǎo shí,shì hǎo yì qún zi。
爱亲自天性,弗忍离步跬。ài qīn zì tiān xìng,fú rěn lí bù kuǐ。
治官即理家,所至功可纪。zhì guān jí lǐ jiā,suǒ zhì gōng kě jì。
夫何不待年,弃绂休田里。fū hé bù dài nián,qì fú xiū tián lǐ。
定应早闻道,追迹前贤轨。dìng yīng zǎo wén dào,zhuī jì qián xián guǐ。
杯深别墅春,舟漾清江水。bēi shēn bié shù chūn,zhōu yàng qīng jiāng shuǐ。
围棋或赋诗,此乐真无比。wéi qí huò fù shī,cǐ lè zhēn wú bǐ。
优游二十秋,所得益多矣。yōu yóu èr shí qiū,suǒ dé yì duō yǐ。
临终更琅琅,视身如脱屣。lín zhōng gèng láng láng,shì shēn rú tuō xǐ。
洪范五福兼,于公未为美。hóng fàn wǔ fú jiān,yú gōng wèi wèi měi。
志铭乃实录,便可当青史。zhì míng nǎi shí lù,biàn kě dāng qīng shǐ。

宋元绘挽词

郭印

国家有祸源,王氏变新法。guó jiā yǒu huò yuán,wáng shì biàn xīn fǎ。
元祐壅其流,旧防无敢越。yuán yòu yōng qí liú,jiù fáng wú gǎn yuè。
逮至崇宁初,阴霾蔽日月。dǎi zhì chóng níng chū,yīn mái bì rì yuè。
溃彼千仞堤,横波不可遏。kuì bǐ qiān rèn dī,héng bō bù kě è。
求言奸臣计,正欲阱豪杰。qiú yán jiān chén jì,zhèng yù jǐng háo jié。
君时亦抗章,痛哭深论列。jūn shí yì kàng zhāng,tòng kū shēn lùn liè。
禁锢二十秋,著书忧愈切。jìn gù èr shí qiū,zhù shū yōu yù qiè。
缅观前日事,一一符君说。miǎn guān qián rì shì,yī yī fú jūn shuō。
朝廷思大用,铜虎初旌别。cháo tíng sī dà yòng,tóng hǔ chū jīng bié。
使者复何心,吹毛听媒孽。shǐ zhě fù hé xīn,chuī máo tīng méi niè。
皇天不憖遗,山梁遽摧折。huáng tiān bù yìn yí,shān liáng jù cuī zhé。
七十五年间,飞电才一瞥。qī shí wǔ nián jiān,fēi diàn cái yī piē。
残编溢巾箱,光焰星斗揭。cán biān yì jīn xiāng,guāng yàn xīng dòu jiē。
后人何酋酋,端不坠风烈。hòu rén hé qiú qiú,duān bù zhuì fēng liè。

史德修挽词

郭印

世道交相丧,古风邈悠悠。shì dào jiāo xiāng sàng,gǔ fēng miǎo yōu yōu。
真纯化浮伪,士俗日以偷。zhēn chún huà fú wěi,shì sú rì yǐ tōu。
公生寂寥后,慨然跋前修。gōng shēng jì liáo hòu,kǎi rán bá qián xiū。
奥学穷根柢,高文谢雕锼。ào xué qióng gēn dǐ,gāo wén xiè diāo sōu。
壮岁拾科目,回翔四十秋。zhuàng suì shí kē mù,huí xiáng sì shí qiū。
孝弟可移官,所至人歌讴。xiào dì kě yí guān,suǒ zhì rén gē ōu。
处巳务恬退,驰骛吾所羞。chù sì wù tián tuì,chí wù wú suǒ xiū。
临民本慈惠,击搏吾所咻。lín mín běn cí huì,jī bó wú suǒ xiū。
俯仰无愧怍,言行何悔尤。fǔ yǎng wú kuì zuò,yán xíng hé huǐ yóu。
邦符与使节,异乎人之求。bāng fú yǔ shǐ jié,yì hū rén zhī qiú。
可怜贪残子,快意乏远谋。kě lián tān cán zi,kuài yì fá yuǎn móu。
报应捷影响,坐致无边愁。bào yīng jié yǐng xiǎng,zuò zhì wú biān chóu。
傥如西方说,宁逭铁围囚。tǎng rú xī fāng shuō,níng huàn tiě wéi qiú。
不知公英灵,久矣清都游。bù zhī gōng yīng líng,jiǔ yǐ qīng dōu yóu。

吊张道从

郭印

风俗久颓坏,人物无轩昂。fēng sú jiǔ tuí huài,rén wù wú xuān áng。
夫君抱贞质,卓卓诚所长。fū jūn bào zhēn zhì,zhuó zhuó chéng suǒ zhǎng。
千牛解寸刃,万象穷智囊。qiān niú jiě cùn rèn,wàn xiàng qióng zhì náng。
兽群走麒麟,鸟族鸣凤凰。shòu qún zǒu qí lín,niǎo zú míng fèng huáng。
炎政忽中微,权奸肆猖狂。yán zhèng hū zhōng wēi,quán jiān sì chāng kuáng。
彊敌乘衅起,垂涎睨蜀疆。jiàng dí chéng xìn qǐ,chuí xián nì shǔ jiāng。
君持山南节,武略见锋铓。jūn chí shān nán jié,wǔ lüè jiàn fēng máng。
坐令两蜀口,飞鸟莫敢翔。zuò lìng liǎng shǔ kǒu,fēi niǎo mò gǎn xiáng。
坤维倚长城,老稚日以康。kūn wéi yǐ zhǎng chéng,lǎo zhì rì yǐ kāng。
谁谓波涛际,中流失舟航。shuí wèi bō tāo jì,zhōng liú shī zhōu háng。
悲风扬丹旐,观者泪浪浪。bēi fēng yáng dān zhào,guān zhě lèi làng làng。
丈夫事则已,可为邦家伤。zhàng fū shì zé yǐ,kě wèi bāng jiā shāng。
缅知忠烈在,报国犹未忘。miǎn zhī zhōng liè zài,bào guó yóu wèi wàng。

胡夫人挽词

郭印

士夫惜名节,楚楚空衣冠。shì fū xī míng jié,chǔ chǔ kōng yī guān。
宁如武陵孀,守义人所难。níng rú wǔ líng shuāng,shǒu yì rén suǒ nán。
哀哉祸变仍,归棹危狂澜。āi zāi huò biàn réng,guī zhào wēi kuáng lán。
至诚泣苍穹,双榇果平安。zhì chéng qì cāng qióng,shuāng chèn guǒ píng ān。
阶前三珠树,岂但馥芝兰。jiē qián sān zhū shù,qǐ dàn fù zhī lán。
科名一一收,平步籋广寒。kē míng yī yī shōu,píng bù niè guǎng hán。
方为反哺乌,风木悲珊珊。fāng wèi fǎn bǔ wū,fēng mù bēi shān shān。
庆吊一何遽,闻者鼻辛酸。qìng diào yī hé jù,wén zhě bí xīn suān。
千年懿德馨,翠琰立巑岏。qiān nián yì dé xīn,cuì yǎn lì cuán wán。
英灵满乾坤,莫作长夜看。yīng líng mǎn qián kūn,mò zuò zhǎng yè kàn。

栽梅

郭印

平生不爱花,独喜雪中梅。píng shēng bù ài huā,dú xǐ xuě zhōng méi。
江皋无人问,移近小亭栽。jiāng gāo wú rén wèn,yí jìn xiǎo tíng zāi。
连朝勤培溉,的皪犯寒开。lián cháo qín péi gài,de lì fàn hán kāi。
青枝缀琼粒,绛萼扶冰腮。qīng zhī zhuì qióng lì,jiàng è fú bīng sāi。
奇哉出群姿,不待春风媒。qí zāi chū qún zī,bù dài chūn fēng méi。
调羹贪结子,碎玉点苍苔。diào gēng tān jié zi,suì yù diǎn cāng tái。